Thần Y Thánh Thủ

Chương 505: Chương 505: Cảm giác an toàn ổn định




Sau bốn người, lập tức lại có người xuất hiện triệu chứng trúng độc, đây là một nam sinh.

Liên tiếp năm người trúng độc, làm cho hiện trường rất nhiều người đều tỏ ra khủng hoảng, ngay cả Nhâm Lập Quyên và chị họ của cô cũng có hoảng hốt, lo sợ, một số người còn muốn chạy ra ngoài, nhanh chóng chạy đến bệnh viện, lúc này chỉ có bệnh viện mới có thể tạo cho họ cảm giác an toàn.

Còn có người, không ngờ muốn nôn để nôn hết những thứ đã ăn ra.

Trong nháy mắt, cả phòng ăn đã biến thành một nơi hỗn loạn.

- Tất cả đừng loạn, mọi người tự ý chạy ra ngoài, giữa đường độc phát tác thì làm thế nào, ở đây có bác sỹ, còn có một thần y rất lợi hại, ít nhất có thể giúp mọi người giải quyết được vấn đề trước mắt.

Long Phong đột nhiên đứng dậy, hét to.

Giọng nói của gã rất vang, trong giọng nói còn xen lẫn nội kình, nghe thấy tiếng của gã, rất nhiều người đã đứng lại, từ từ bình tĩnh trở lại.

Trương Dương ngẩng đầu lên, tỏ ra hâm mộ liếc nhìn Long Phong.

Vô thượng thực điển không hổ danh là chí cao tâm pháp của đạo gia, còn có tác dụng trấn an lòng người, Long Phong lần này thực sự kiếm lợi lớn, môn tâm pháp này của anh ta ngàn vàng khó thay đổi.

Người thứ 5 trúng độc rất nhanh được Trương Dương cứu chữa.

Liên tiếp 5 người, mất đi năm viên thuốc giải độc của Trương Dương, những viên thuốc giải độc nhìn bình thường này nhưng giá trị không thấp, Trương Dương đã cho thêm vào đó một số dược liệu bình thường rất khó gặp.

Tuy nhiên cũng may Trương Dương vẫn còn tương đối nhiều, đối phí với việc gấp trước mắt còn có thể làm được, đây đều là những người cần thực sự.

- Làm sao thế?

Khi mọi người đang im lặng chờ đợi, chú rể là người ngã xuống đầu tiên đã tỉnh lại, đang cố gắng đứng dậy, ngỡ ngàng hỏi.

Mặt anh ta đã hết đỏ, miệng cũng không còn khô như trước nữa, toàn thân xem ra xem ra đã trở lại giống như lúc trước khi bị trúng độc.

- Rốt cuộc anh cũng tỉnh rồi, làm em sợ muốn chết.

Cô dâu vội vàng đỡ lấy chú rể, vừa khóc vừa nói, vừa rồi khi anh ta ngã xuống đã làm cô sợ hết hồn.

- Anh không sao, vừa rồi làm sao thế, mọi người sao lại ở hết đây?

Chú rể nghi ngờ nhìn xung quanh. Anh ta chỉ nhớ mình đang đi chúc rượu, đột nhiên thấy không dễ chịu và ngã xuống sàn nhà, việc sau đó thì hoàn toàn không biết gì. Lúc tỉnh lại đã nằm trong vòng tay của vợ mình.

- Vừa rồi anh đã bị trúng độc, bây giờ anh cảm thấy thế nào?

Rất vui mừng cô dâu vội vàng hỏi, chú rể vừa rồi biểu hiện bị trúng độc rất đáng sợ. Bây giờ đã tỉnh lại, cô vẫn lo lắng sẽ có di chứng để lại.

- Trúng độc?

Chú rể trợn tròn mắt, không dám tin và nhìn mình, anh ta lập tức giật mình.

Anh ta đã nhìn thấy cơ thể của mình có rất nhiều chỗ bị phơi bày ra, hơn nữa trên người kẹp rất nhiều những cây kim châm rất đáng sợ.

Vừa mới nhìn thấ. Anh ta đã sợ hãi thiếu chút nữa thì nhảy dựng lên.

- Đừng cử động, tôi giúp anh nhổ kim ra.

Trương Dương xuất hiện bên cạnh anh ta, đè giữ vai anh ta, chú rể liền không cử động được nữa, ngạc nhiên nhìn Trương Dương.

Ấn tượng của anh ta đối với Trương Dương rất sâu đậm, vị bạn học này của Nhâm Lập Quyên hôm nay ngẫu nhiên gặp, vừa rồi còn cùng nhau uống rượu.

Trấn an chú rể xong, Trương Dương từ từ rút những cây kim châm trên người anh ta ra. Đầu của những cây kim châm này đều hơi có màu đen, đáng tiếc ở đây không có công cụ giải độc thích hợp, nếu không sau khi tiêu độc vẫn phải tiếp tục sử dụng.

- Chu Thanh, cậu tỉnh rồi?

Tiêu Hà từ bên ngoài vội vàng chạy vào, nhìn thấy chú rể vừa được rút những cây kim châm ra liền vui mừng kêu lên, sau anh ta còn có mấy người nữa.

Mấy người này đều là nhân viên của khách sạn. nghe nói phòng ăn có hàng loạt người trúng độc nên đã sợ hãi, ăn cơm ở đây, nếu thực sự trúng độc ở đây bọn họ cũng gánh không nổi trách nhiệm này.

- Tôi không sao, tôi thực sự đã bị trúng độc sao?

Chú rể Chu Thanh ngỡ ngàng gật đầu. Quá trình mình bị trúng độc anh ta không nhớ một chút nào, bây giờ anh ta có chút không dễ chịu, nhưng còn cho rằng do uống rượu nhiều nên khó chịu.

Điều này cũng may có Trương Dương ra tay, dựa vào y thuật của Trương Dương, lại kết hợp với nội kình thâm hậu của hắn, tạm thời cảm giác của chú rể ổn định không vấn đề gì.

Tiêu Hà còn chưa nói chuyện, xung quanh đột nhiên có người sắc mặt đỏ bừng lên, hơi thở khó khăn, ôm lấy cổ ngã xuống đất.

Khi người này ngã xuống còn nói mê sảng, cái gì mà người ngoài hành tinh tấn công trái đất, Tôn Ngộ Không đại chiến Otman, rất giống một người điên.

Trương Dương lập tức đi đến bên cạnh cậu ta, trước hết dùng kim châm để khống chế cơ thể của cậu ta, rồi đút cho một viên thuốc giải độc.

Đã 6 người bị độc phát tác rồi, đây chắc chắn là một sự kiện ngộ độc tập thể, hơn nữa độc tính rất mạnh, sau đó không biết sẽ còn bao nhiêu người sẽ phát độc.

Thực ra thuốc giải độc của Trương Dương có thể khống chế không cho độc phát tác, tiếc là hiện trường rất đông người, thuốc giải độc của hắn không đủ cho mỗi người một viên, chỉ có thể chờ đợi bị động, ai độc tính phát trước thì cứu người đó.

Những người còn lại, phải chờ đến bệnh viện.

- Thực sự có người trúng độc.

Trên mặt Chu Thanh vẫn còn tỏ ra hoảng sợ, bây giờ không cần Tiêu Hà giải thích, anh ta cũng đã hiểu việc gì đã xảy ra.

Biểu hiện của người trước mắt khiến cho anh ta cảm thấy rất sợ hãi, vừa nghĩ đến mình cũng vừa mới bị như thế, thân thể của anh ta đang run lên.

Những nhân viên khách sạn cùng đến lúc này cũng hoảng sợ, vừa thúc giục người đưa xe tới, vừa liên lạc với lãnh đạo cấp trên, bọn họ là khách sạn 5 sao, không ngờ xuất hiện việc ngộ độc tập thể, nếu truyền ra ngoài thì danh tiếng khách sạn của họ sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.

Ngoài ra cứu người cũng hết sức quan trọng, tuyệt đối không thể để những người bị trúng độc này xảy ra điều gì ngoài ý muốn, nếu không đó không chỉ đơn giản là vấn đề danh tiếng, mà sự việc sẽ trở nên càng nghiêm trọng hơn.

Tiếng xe cứu thương truyền đến từ bên ngoài, tiếng của xe cứu thương rất to.

Trương Dương liếc nhìn mấy người trúng độc vẫn chưa tỉnh lại, lập tức bảo Tiêu Hà lần lượt đưa họ ra, những người còn lại không được lộn xộn, mọi người đều có khả năng phát độc.

Mọi người ở đây đều rất phối hợp, Trương Dương nói gì nghe nấy, cho dù bọn họ căn bản đều không quen Trương Dương.

Chu Thanh đã hiểu tất cả, vội vàng gọi điện thoại cho bố mình.

Anh ta mở tiệc mời bạn học đến chúc mừng đám cưới, lại khiến cho bạn học bị trúng độc, việc này cũng liên lụy đến anh ta, dù sao người cũng là do anh ta mời đến, anh ta phải có trách nhiệm đến cùng.

Việc lớn như vậy, anh ta nhất định không có cách nào tự giải quyết được, nhất định phải nói với người trong nhà.

Vừa gọi điện xong, sắc mặt của anh ta lại thay đổi nhanh chóng, quay sang nhìn cô dâu, gấp gáp nói:

- Lưu Xướng, vừa rồi em đã ăn rất nhiều đồ, bây giờ em cảm thấy thế nào?

Lưu Xướng là tên của cô dâu, cũng là chị họ của Nhâm Lập Quyên, chú rể Chu Thanh vừa nói xong thì sắc mặt của cô ấy cũng thay đổi một cách không bình thường.

Không chỉ có cô ấy, mọi người ở đây bây giờ đều không tự nhiên, trong lòng mỗi người đều lo lắng, bọn họ không được tiếp theo độc tính phát tác có phải là mình hay không.

Tuy nhiên may có Trương Dương, Trương Dương ở đây đã cho họ cảm giác an toàn rất lớn.

Trương Dương là người đầu tiên phát hiện người bị trúng độc, hơn nữa còn ra tay cứu được người đó, những người khác vẫn chưa tỉnh, nhưng cơ thể đều gần như ổn định. Chú rể Chu Thanh cũng đã hoàn toàn tỉnh lại, chứng tỏ người này thực sự có biện pháp đối với hiện tượng trúng độc này.

Có người như vậy theo, dù đã trúng độc, cũng không cần quá lo lắng.

- Xe, xe đến rồi!

Nhân viên khách sạn vội vàng đi vào phòng ăn. Nghe nói có rất nhiều người trúng độc, phía khách sạn không dám có chút lo là, rất nhanh điều hai chiếc xe ca đến.

Thực ra hai chiếc xe ca cũng không trở hết được nhiều người như vậy, nhưng đây là nhanh nhất có thể rồi.

Khách sạn còn liên hệ với mấy bệnh viện gần đó, gọi bọn họ điều xe cứu thương đến, điều tất cả đến, ngoài ra cũng điều những người có thể dùng được đến, phải đưa những người này đến viện với tốc độ nhanh nhất.

- Trương Dương!

Tiêu Hà không không nhịn được nhìn Trương Dương, trước kia Trương Dương là lớp trưởng. Bình thường có việc gì bọn họ cũng đều nghe lời Trương Dương, không ngờ mấy năm không gặp, cậu ta vẫn theo bản năng đi theo sự chỉ bảo của Trương Dương.

Trương Dương nhìn mọi người trong đại sảnh, nói:

- Vừa rồi tôi có để ý, nam sinh phát độc tỷ lệ cao hơn một chút, vậy nên nam sinh lên xe trước. Đưa đến những bệnh viện gần nhất, nhất định phải nhanh. Tôi ở lại chăm sóc cho những người chưa đi.

Những người này biết mình đã trúng độc xem ra đều rất sợ hãi, còn chưa biết lúc nào độc sẽ phát tác đương nhiên cũng có lo lắng, nếu không có Trương Dương ở đây, và vừa rồi Long Phong dùng nội kình trấn an, thì e là đã loạn lên cả rồi.

Nghe xong chỉ dẫn của Trương Dương, Tiêu Hà khẽ gật đầu.

Những nam sinh chuẩn bị đi bệnh viện đều vội vàng chạy ra ngoài, Chu Thanh cũng giúp đỡ, còn lại nữ sinh cũng có lo lắng, nhưng không ai nói gì.

Đây không phải là lúc nói chuyện phong độ của người có công trạng, vừa rồi 6 người độc tính phát tác thì có 5 nam sinh, tỉ lệ thực sự là lớn hơn, hôm nay tỉ lệ nam, nữ ở đây cũng gần như nhau.

Trước tình hình này, để nam sinh đi viện trước thực sự là cần thiết.

Mọi người khi đi ra ngoài, Trương Dương lại giữ Tiêu Hà và Chu Thanh lại.

Trương Dương đã đưa cho mỗi người ba viên thuốc, bảo bọn họ mỗi người đi theo một chiếc xe, đây là phòng khi trên đường có người bị phát độc, nếu có người bị phát độc, lập tức cho cậu ta uống thuốc, thuốc giải độc này có thể giúp bọn họ giảm bớt độc tính.

Dương Kim hoa một khi quá lượng thì độc tính rất mạnh, nếu không kịp thời cứu chữa không chỉ sẽ để lại di chứng mà còn có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Trương Dương ở lại, người ở đây có hắn chăm sóc, tạm thời sẽ không có việc gì, người trên xe thì ngoài tầm tay với của hắn, chỉ có thể giao cho hai người bọn họ mà thôi.

Trương Dương đưa thêm cho Tiêu Hà một viên thuốc giải độc, bảo cho chính anh ta uống.

Có thuốc giải độc, có thể bảo đảm Tiêu Hà mình sẽ không bị độc phát, anh ta phải chăm sóc cho một xe người, bản thân nhất định không thể xảy ra vấn đề.

Không nói anh ta là bạn học cũ của Trương Dương, hễ gặp bệnh nhân Trương Dương đều sẽ ra tay cứu giúp, nhưng cũng không phải không có bất kỳ tư lợi nào, luôn muốn tốt đối với bản thân mình.

Hai chiếc xe nhanh chóng rời đi, những nữ sinh ở lại có chút nhát gan đã bắt đầu bật khóc.

Nhâm Lập Quyên và Lưu Xướng chị họ của cô ấy chỉ có thể an ủi, may là có Trương Dương ở đây, bảo bọn họ đừng quá hoang mang tuyệt vọng, nghĩ đến đây Nhâm Lập Quyên lại liếc nhìn Trương Dương.

Trong mắt cô còn có một sự kinh ngạc rất lớn.

Cô cũng biết Trương Dương học y, là sinh viên học viện y, nhưng không ngờ Trương Dương lại lợi hại như vậy, trúng độc nghiêm trọng như thế cũng có thể ứng phó.

Lúc này trong lòng cô không có bất kỳ sự lo lắng nào, ngược lại còn có cảm giác rất an toàn, có Trương Dương ở đây, nhất định sẽ không có việc gì xảy ra.

Một lúc sau lại có một chiếc xe ca đến, đây là xe của khách sạn mượn dùng khẩn cấp, là một chiếc xe của một công ty lữ hành ở gần đó, nghe nói có ngộ độc tập thể, mọi người đều không nói nhiều, lập tức điều lái xe của công ty đến giúp đỡ.

Lúc này không có ai phát độc, cũng làm cho Trương Dương nhẹ nhõm thở một chút, Lưu Xướng và Nhâm Lập Quyên sắp xếp người lên xe, Trương Dương đưa cho Lưu Xướng ba viên thuốc giải độc, trong đó bảo cô tự mình uống, cũng là để ứng phó ở trên đường, trước tiên bảo đảm cô không bị phát độc, mới có thể đi cứu những người đã bị phát độc trước mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.