Âu Dương Hiên hơi giật mình, rồi ngay lập tức ngẩng đầu dậy.
Hai
người ở trước mặt xem ra rất hiền lành, nhưng Âu Dương Hiên hiểu rất rõ, đây là những cường nhân có thể giết chết anh ta dễ như trở bàn tay, đây là thần hộ vệ của gia tộc, họ ở trên cao, là cường nhân tứ tầng đỉnh
cao.
Âu Dương Hiên chỉ là một đệ tử ngoại môn, giờ đây anh ta
cũng chỉ biết nội công phân làm bốn tầng, chứ không biết về Đại Viên Mãn và ngũ tầng, với anh ta, tứ tầng đã là đỉnh điểm, không thể tưởng tượng nổi.
Dần dần, Âu Dương Hiên nói hết những gì mình đã thấy.
Anh ta cũng không giấu diếm việc trên đường cao tốc, thậm chí ngay cả tình yêu của mình với Mễ Tuyết, anh ta cũng nói ra.
Anh ta biết rất rõ, gia tộc xem trọng như vậy, vậy thì anh ta không được giấu diếm điều gì, một chút cũng không được.
- Cháu nói rằng, cháu không biết người thanh niên mà cháu nghi ngờ kia tên là gì ư?
Nghe anh ta nói xong, người già hỏi chuyện trước đó mới nhẹ nhàng nói một
câu, ông ta là đại trưởng lão của gia tộc Âu Dương, Âu Dương Kiến Khang.
- Cháu không biết, nhưng cháu có thể điều tra ra!
Âu Dương Hiên gật đầu rất khẳng định, anh ta nhớ có một người đã nói
chuyện với Bạch Phong, người đó hình như cùng một hội với họ.
Dù
không phải cùng một hội, cũng có thể biết một vài thông tin, ngoài ra,
bên Cổ Phương cũng là một con đường, nếu như anh ta ra mặt đại diện cho
gia tộc, anh ta tin rằng Cổ Phương nhất định sẽ nói cho anh ta đã đưa xe cho ai.
- Cháu hãy đi điều tra, rồi báo lại đây ngay lập tức!
Một người già khác nhẹ nhàng nói, Âu Dương Minh ngay lập tức dẫn Âu Dương
Hiên rời khỏi căn phòng, đi ra bên ngoài gọi điện thoại.
- Đại trưởng lão, người thanh niên mà Hiên Nhi nói, chẳng lẽ lại là anh ta?
Âu Dương Hiên vừa đi ra ngoài, một người đàn ông hơi trẻ hơn một chút bèn
hỏi một câu, thái độ của bốn người trong căn phòng đều rất nghiêm túc.
- Anh à, chúng ta tạm thời không nói đến việc có phải là anh ta hay
không, có thể dẫn được kình phong, lại còn có lực lượng lớn như vậy, anh và em đều không làm được, dù là cường nhân tứ tầng hậu kỳ, cũng không
thể làm được, người làm được, có lẽ chỉ có một mà thôi?
Người già vừa bảo Âu Dương Hiên đi ra điều tra thân phận của Trương Dương lại nói nhỏ.
Khi ông ta nói những lời này, lông mày liền nhíu chặt lại, mặt đầy lo lắng, ông ta là nhị trưởng lão của gia tộc Âu Dương, Âu Dương Kiến Hoa, ông
ta và Âu Dương Kiến Khang là anh em ruột, hai người anh em ruột cùng tu
luyện đến tứ tầng, chuyện này cũng không gặp nhiều trong thế gia nghìn
năm.
- Anh hiểu ý của em, người làm được điều này, chỉ có Đại Viên Mãn, hoặc cường nhân ngũ tầng.
Âu Dương Kiến Khang gật đầu, cường nhân tứ tầng muốn làm chuyển động một
chiếc xe ô tô rất đơn giản, nhưng làm nổi một trận gió không có chút âm
thanh nào như vậy, lợi dụng sức mạnh của gió để đẩy xe đi, điều này
không phải là việc mà nội công làm được.
Vì vậy họ mới nói, người có thể làm được điều này, chỉ có thể là Đại Viên Mãn.
Mấy người đang nói chuyện, Âu Dương Hiên và Âu Dương Minh lại cùng bước vào.
Thấy mấy người già đều chau mày, Âu Dương Hiên vừa muốn mở miệng lại ngây ra ở đó. Anh ta không ngờ chỉ mới ra ngoài một lát, mà thái độ của họ đã
thay đổi thế này.
- Hiên Nhi, cháu hỏi thăm được rồi sao?
Lời của Âu Dương Kiến Khang đã làm Âu Dương Hiên tỉnh lại, Âu Dương Hiên vội vàng gật đầu, rồi nói:
- Cháu đã hỏi thăm được rồi, người thanh niên đó tên là Dương Quang, còn
một người nữa tên là Trương Dương, là anh họ của Dương Quang, đến từ
kinh thành, nghe nói còn đang học đại học. Có điều đã mở công ty rồi, có tài sản nhất định, cháu đang bảo người đi hỏi thăm một số thông tin cụ
thể hơn!
Nghe thấy cái tên Trương Dương, dù là Âu Dương Kiện Khang, hay là Âu Dương Kiến Hoa đều không hề bất ngờ.
Hai người còn lại cũng trông như đã biết trước, khi Âu Dương Hiên rời đi, người mà họ đoán chính là Trương Dương.
Có ba đại linh thú, giết trưởng lão tứ tầng của gia tộc Hô Diên ở đồng
bằng Long gia, Trương Dương, truyền nhân của Y Thánh Nhất Mạch đã tiến
vào tứ tầng khi tuổi còn rất trẻ, tên của hắn đã truyền khắp gia tộc từ
lâu rồi.
Càng không phải nói, trước đó không lâu Trương gia đã tiêu diệt gia tộc Hô Diên tồn tại của nghìn năm.
Cũng chỉ có hắn, mới có thực lực đến vậy khi tuổi đời còn trẻ.
- Không cần điều tra nữa, hai người nghỉ ngơi đi, hôm nay cứ ở lại đây!
Âu Dương Kiến Khang lắc đầu, sắc mặt Âu Dương Minh rất mừng rỡ, ngay lập tức kéo Âu Dương Hiên ra khỏi phòng.
Sắc mặt Âu Dương Hiên thì không hiểu gì, trước đó anh ta thông qua Bạch
Phong để biết được những điều này, bạn học của Dương Quang, Chu Phương
Chính ở cùng bọn họ, nên đã hỏi được tên rất dễ dàng.
Anh ta đã
bảo Chu Phương Chính đi tìm hiểu kỹ lưỡng, còn thông qua những cách khác để tìm hiểu Trương Dương, tin rằng sẽ có kết quả rõ ràng nhanh thôi,
không ngờ các trưởng lão lại không bảo họ đi nghe ngóng nữa.
- Ngớ ra làm gì, mau đi cùng với bác!
Âu Dương Minh cười kéo cháu trai mình, dẫn anh ta đi ra tiền viện.
Âu Dương Phong bị lôi đi đang không hiểu, và hỏi:
- Bác à, sao bác lại vui như vậy chứ?
- Cháu ngốc, có phúc còn không biết hưởng sao!
Âu Dương Minh nhìn anh ta, lại cười lớn lên một tiếng, rồi mới nói tiếp:
- Cháu không biết, không phải là đệ tử trực hệ thì không được ở lại đây
đâu, nhất định còn có những phần thưởng khác nữa, mặc dù cháu không thể
tu luyện nội công, nhưng các trưởng lão có thể sẽ tặng cho cháu một vài
loại đan dược để tẩm bổ, hoặc là những loại thuốc thần kỳ để chữa bệnh,
dù phần thưởng là gì, đều là những thứ tốt mà không dùng tiền mua được
từ thế giới bên ngoài!
- Còn có phần thưởng nữa sao ạ?
-
Đương nhiên rồi, vì thế bác mới nói tiểu tử nhà cháu có phúc rồi, mặc dù Âu Dương gia chúng ta không bì được với Y Thánh Trương gia, nhưng cũng
bắt đầu từ nghề y, cộng với việc chiếm cứ được những nguồn tài nguyên có lợi, trong gia tộc có không ít linh đan diệu dược!
Âu Dương Minh cười nói, nói đến đây, ông ta đột nhiên lại ngớ ra, rồi quay đầu lại rất ngờ vực:
- Vừa rồi cháu nói, người thanh niên đó tên là Trương Dương, anh ta không phải là người nhà Y Thánh Trương gia chứ, trong các gia tộc, những gia
tộc họ Trương cũng chỉ có Y Thánh Nhất Mạch là nổi tiếng nhất thôi mà?
- Cháu cũng không biết nữa, nếu cháu biết anh ta là người tu luyện nội công, thì đời nào cháu dám đuổi theo chứ!
Âu Dương Hiên cười khổ hạnh, Âu Dương Minh nghĩ một lát rồi lại lắc đầu, dẫn cháu mình đi nghỉ.
Ông ta không biết rằng, những suy đoán của mình đều đúng cả.
Một lát sau, đã có người đưa cho họ hai cái bình ngọc, một là Cường Thân Đan, một bình là Ngự Nữ Hoàn.
Cái gọi là Ngự Nữ Hoàn, là để tăng khả năng về mặt đó, và đạt được mục đích sinh được nhiều con.
Gia tộc Âu Dương không phải là gia đình bình thường, kế hoạch hóa gia đình
không có tác dụng với họ, một gia tộc muốn phát triển nhất định phải có
nhiều đệ tử hơn nữa, mặc dù họ là chi thứ, nhưng vẫn đang chảy dòng máu
của Âu Dương gia.
Sinh được nhiều con, trong tương lai không biết chừng có một vài người có thiên phú, đến lúc đó có thể được sát nhập
vào trực hệ.
Có điều phần thưởng này, vẫn khiến cho Âu Dương Hiên trừng mắt ngạc nhiên một thời gian dài.
Sau khi họ rời đi, bốn người trong căn phòng đều không nói chuyện một hồi lâu.
- Quả nhiên là anh ta, tôi chỉ nhớ rằng có được tin từ bên Thiếu Lâm, anh ta đã làm được việc thực thể hóa năng lượng. Nhưng không ngờ anh ta lại có thể thăng cấp thành Đại Viên Mãn!
Một lúc lâu sau, Âu Dương Kiến Hoa mới nói đầy cảm thán.
- Cũng chưa chắc, anh ta mới tiến vào tứ tầng chưa đến một năm, sao có
thể thăng cấp thành tứ tầng hậu kỳ nhanh như vậy chứ? Anh ta có phải là
Đại Viên Mãn hay không, giờ chúng ta vẫn chưa thể khẳng định được!
Âu Dương Kiến Khang thì lắc đầu, bác bỏ ý kiến của em trai mình, có điều
người bị phủ định không hề có sự bất mãn nào, mà lại gật đầu đồng ý.
Trương Dương còn quá trẻ, mà đã là cao thủ lợi hại vậy, đã khiến cho họ ngưỡng mộ và ghen tị từ lâu, trẻ như vậy mà lại đến được tứ tầng hậu kỳ, thăng cấp thành Đại Viên Mãn, điều này càng làm họ không thể chấp nhận nổi.
- Kiến Hoa, mai em hãy ở nhà, anh dẫn A Hạc đi điều tra rõ ngọn ngành!
Âu Dương Kiến Khang lại nói một câu, dù Trương Dương có phải là Đại Viên
Mãn hay không, đã biết hắn tới địa bàn của mình, Âu Dương gia phải đi
xem xét.
Có điều dù thực lực của Trương Dương thế nào, cũng không thể đắc tội người này, gia tộc Hô Diên là một minh chứng bằng máu, lần
này Âu Dương Kiến Khang chỉ có ý đến thăm, không có suy nghĩ gì khác.
Mục đích lập uy của Trương Bình Lỗ đã đạt được rồi.
- Anh, hay là anh ở nhà, để em đi?
Âu Dương Kiến Hoa hơi do dự, thực lực của Trương Dương không hề yếu, chỉ
những điều họ nghe nói được đã rất lợi hại, Âu Dương Kiến Khang đã đến
tứ tầng trung kỳ, nhưng cũng không chắc sẽ là đối thủ của Trương Dương.
Đặc biệt là Trương Dương đã là cao thủ của Đại Viên Mãn.
- Cứ để anh đi đi, ba mươi năm trước anh và Trương Đạo Phong cùng ngồi uống rượu với nhau, nên có thể nói chuyện được!
Âu Dương Kiến Khang lắc đầu lần nữa, ông ta và Trương Đạo Phong trước kia quả thật đã từng gặp mặt, còn cùng uống rượu nữa.
Có điều cũng chỉ vậy mà thôi, họ không có qua lại gì nhiều, dù sao thì lập trường của họ có rất nhiều điểm không giống nhau.
Còn một câu nữa ông ta chưa nói với Âu Dương Kiến Hoa, nếu như Trương Dương thật sự đã đột phá đến Đại Viên Mãn, vậy thì ai đi cũng vậy thôi, đối
diện với một cường nhân Đại Viên Mãn, họ không thể chống lại.
Nghe ông ta nói vậy, Âu Dương Kiến Hoa cũng không nói thêm gì nữa, chỉ đành gật đầu đồng ý.
Trương Dương giờ đây, còn không biết ngoài kia có người đang bàn luận về hắn,
cũng không biết người khác đã biết về thân phận của hắn.
Cơn gió đẩy xe đi, đương nhiên là do hắn gây ra, đó là một thủ đoạn để vận dụng năng lượng.
Giờ đây hắn đã là Đại Viên Mãn, làm vậy không khó khăn gì.
Nếu hắn là cường nhân ngũ tầng, cơ bản không cần mượn năng lượng của gió,
mà trực tiếp dùng năng lượng thiên địa là có thể chuyển dịch chiếc xe vô hình vô ảnh, có điều giờ hắn vẫn chưa làm được điều này.
Về đến nhà, Trương Khắc Cần và những người khác vừa vặn đã làm xong bữa tối, không bỏ lỡ bữa tối.
Lúc ăn cơm, Dương Uyển Oánh không ngừng nói về điểm tốt của Trương Dương và Mễ Tuyết, còn không ngừng khen chiếc điện thoại Trương Dương mua cho cô ấy đẹp, rồi còn nói, người làm anh hôm nay được lợi không ít từ cô ấy.
Điều này làm cho Dương Quang không ngừng lắc đầu xấu hổ lúc ăn cơm.
Vốn dĩ, khi mua điện thoại Trương Dương không chỉ mua một chiếc, mà còn mua thêm một chiếc tặng cho Dương Quang, em gái có, mà không tặng cho em
trai thì không hợp lý lắm.
Dương Quang đã học đại học, có điện thoại là việc hết sức bình thường.
Chỉ là sau khi đến miệng Dương Uyển Oánh, đã trở thành dựa hơi em, làm
Dương Quang vốn đã hơi e ngại giờ càng trở nên xấu hổ hơn, cuối cùng
Trương Dương đã giúp cậu ta giải vây.
Thấy Trương Dương có quan
hệ tốt với hai người con mình như vậy, Trương Ái Anh cũng rất vui vẻ,
thật ra yêu cầu của bà không cao, cả nhà được đoàn viên, có thể ở cùng
nhau mãi là được rồi.
Ăn cơm xong, Trương Ái Anh và nhà bà liền rời đi, Trương Dương và Trương Khắc Cần nói chuyện một lúc, rồi cũng đi ngủ.
Sáng ngày hôm sau, Trương Dương và Mễ Tuyết cùng ngồi dưới gốc cây hóng mát
uống trà một cách thoải mái, lông mày Trương Dương đột nhiên rung lên,
hắn đã cảm nhận được bên ngoài đang có hai người tu luyện nội công đang
bước về phía hắn, thực lực của hai người này đều không yếu.
Trong hai người này, một người là tứ tầng trung kỳ, một người là tam tầng sơ
kỳ, thực lực thế này dù là trong bất kỳ gia tộc hay môn phái nào, cũng
đều là lực lượng cao cấp.