Không nhiều người biết tin tức Trương Dương có thể thực thể hóa năng lượng.
Hô Diên gia chỉ truyền đi bốn con bồ câu đưa thư, ba con mỗi đại gia tộc có một, con kia thì rơi vào trong tay Thiếu Lâm.
Bọn họ biết tin này, nhưng chỉ vài người, người thường cũng không hiểu thực thể hóa năng lượng là gì, nói cho bọn họ biết cũng chẳng có tác dụng gì.
Cũng chính vì tin này, mới khiến đích thân chưởng môn Thích Thành tới.
- Đó là sự thật.
Qua một lúc, Trương Dương mới chậm rãi gật đầu, thừa nhận chuyện này.
Trương Dương thông qua kiếm pháp Phá Thiên để thực thể hóa năng lượng, nhưng bất kể dùng phương pháp gì, đúng là hắn có thể thực thể hóa năng lượng, chẳng có gì mà không dám thừa nhận.
Sau khi thực thể hóa năng lượng, hắn có được thực lực vượt xa những người cùng cấp.
Hiện tại hắn vừa tiến lên tứ tầng trung kì, đang dùng kiếm pháp Phá Thiên thực thể hóa năng lượng, cho dù là Trương Đạo Phong cũng không phải đối thủ của hắn. Phương trượng Thiếu Lâm trước mặt đây cũng không phải.
- Thật sự là vậy thì, Trương thí chủ quả thật là người có cơ duyên sâu xa.
Thích Thành mở mắt lớn hơn, cảm thán nói một câu, Thích Viên và Thi Phương bên cạnh cũng gật đầu.
21 tuổi, tứ tầng trung kì, Trương Dương đã đủ khiến người ta chấn kinh rồi, giờ lại còn có thể thực thế hóa năng lượng.
Người khác không hiểu thực thế hóa năng lượng là gì, bọn họ thì rất rõ.
Thi Phương tuy chỉ nội công tam tầng, vì thân phận khác, thực lực lại mạnh, đã sớm hiểu những điều chỉ một số cường nhân tứ tầng mới hiểu.
Đối với ý nghĩa của thực thể hóa năng lượng, anh ta cũng rất hiểu.
Thực thể hóa năng lượng là dấu hiệu của cường nhân ngũ tầng. Trương Dương làm được trước, có nghĩa đã bước một chân vào ngũ tầng. Sau khi hắn tiến vào đại viên mãn, bất cứ lúc nào cũng có thể bước nốt chân còn lại vào.
Đây là dấu hiệu Trương Dương có khả năng bước vào ngũ tầng.
- Trương thí chủ, không biết hai chúng ta có thể nói chuyện riêng không?
Thích Thành lại nói một câu, nói xong còn nhìn chằm chằm Trương Dương.
Thích Viên, Thi Phương đều nhìn Trương Dương rất tự nhiên, có vẻ không phản ứng gì về yêu cầu này của Thích Thành. Chỉ có Khúc Mỹ Lan bên cạnh thì trừng mắt nhìn.
- Công tử, tôi ra ngoài trước.
Nội công của Khúc Mỹ Lan rất thấp, nhưng cô không ngốc, cô biết người ta không muốn cô ở lại.
- Trương thí chủ, liệu có nơi nào yên tĩnh một chút, không bị ai quấy rầy không?
Khúc Mỹ Lan còn chưa đi, Thích Thành lại đặt tay xuống, ý của ông ta không phải bảo Khúc Mỹ Lan đi, mà là cần một nơi không bị ai quấy rầy.
Đây dù sao cũng là phòng khách, lúc nào cũng có người ra vào, còn chuyện ông ta muốn nói thì không muốn bị người khác nghe thấy.
- Đại sư Thích Thành, chúng ta tới thư phòng nói chuyện.
Trương Dương hơi nghi hoặc, nhưng vẫn gật đầu. Thi Phương và Thích Viên ở lại phòng khách uống trà. Trương Dương dẫn Thích Thành lên tầng hai.
Thư phòng không lớn, nhưng rất yên tĩnh, hơn nữa người trong nhà đều biết, nếu Trương Dương tiếp khách ở đây, tức là tuyệt đối không cho phép người khác vào lung tung, ngay cả Mễ Tuyết cũng không.
- Trương thí chủ, mạo muội hỏi cậu một câu, có thể thực thể hóa năng lượng một lần cho tôi xem không?
Vào thư phòng, Thích Thành còn chưa ngồi xuống đã yêu cầu Trương Dương. Tuy nhiên lúc nói chuyện thái độ của ông ta vô cùng thành khẩn, căn bản không nhìn ra ông là một chưởng môn.
Trương Dương thoáng nhíu mày, ý của Thích Thành có vẻ hoài nghi hắn, bất cứ kẻ nào nghe thấy e rằng cũng không thoải mái.
- Cậu đừng để ý, vì sau đây điều tôi cần nói rất quan trọng. Nếu cậu không thể thực thể hóa năng lượng, những lời này tôi không thể nói. Nếu không sẽ có hại mà không có lợi gì cho cậu. Nhưng nếu thực sự cậu có năng lực như vậy, sẽ rất có lợi cho cậu, điểm này tôi có thể cam đoan.
Thấy vẻ mặt Trương Dương, Thích Thành lập tức giải thích.
Vị phương trượng Thiếu Lâm này thật sự không có chút gì là kiêu ngạo. Dù lúc trước Trương Dương có chút bất mãn, nhưng giờ cũng không tiện nói gì.
- Đại sư khách sáo quá rồi, hiện nay tôi mới chỉ làm được những điều rất đơn giản, ông hãy nhìn kĩ.
Trương Dương khẽ mỉm cười, trực tiếp tới trước cửa sổ, mở cửa ra, không nói gì, dựa vào chỉ đại kiếm, một đạo kiếm quang từ ngón tay trực tiếp phóng ra, mắt thường có thể thấy kiếm quang trắng bạch liên tục bay ra ngoài cửa sổ, cuối cùng rơi xuống núi phía sau biệt thự, làm vỡ một tảng đá.
Đạo kiếm quang này, Trương Dương căn bản không dùng nhiều năng lượng thiên địa, nhưng năng lượng được thực thế hóa có ít như nào, cũng tinh khiết và có uy lực hơn nội công rất nhiều, sức tàn phá cũng mạnh hơn nhiều.
- Quả nhiên là năng lượng thực thể hóa.
Thích Thành mắt sáng ngời, nhẹ giọng nói, dựa vào thực lực và nhãn lực của ông, liếc mắt một cái là có thể thấy vừa rồi điều Trương Dương vừa làm rõ ràng là thực thế hóa năng lượng.
Đây mới là thực thể hóa năng lượng thật sự, tin gia tộc Hô Diên truyền đi không sai.
- Trương thí chủ, căn cứ theo ghi chép của Thiếu Lâm chúng tôi, thực thế hóa năng lượng là đặc trưng của ngũ tầng. Cậu mới tứ tầng đã làm được điều này, đủ để thấy cậu có tiềm lực ngũ tầng, không bao lâu nữa sẽ lại xuất hiện ngũ tầng.
Thích Thành vẻ mặt trở nên nghiêm túc, lúc nói tay ông ta còn cho vào trong áo cà sa.
Ông lấy từ trong áo cà sa ra một quyển cổ tịch, cẩn thận đặt trên bàn, nhẹ giọng nói:
- Đây là tâm đắc tu luyện của đại sự chùa chúng tôi, Đạt Ma đại sư, tự tay viết. Viết về tâm đắc ứng dụng năng lượng thực thể hóa của ngài, sau khi bộ tâm đắc này viết xong, Thiếu Lâm mới mở ra hai lần.
Lúc nói, ánh mắt ông ta trở nên rất nghiêm túc.
- Đây là Đạt Ma tổ tiên đích thân viết?
Nghe Thích Thành nói vậy, Trương Dương chấn động, lập tức đi tới, đứng cạnh Thích Thành.
Tổ tiên Đạt Ma, đây chính là nhất đại tông sư, cường nhân ngũ tầng, đây là tâm đức ứng dụng năng lượng thực thể hóa mà ông viết. Lúc này mà bảo Trương Dương không động lòng thì là gạt người.
- Phải, tổ tiên Đạt Ma để lại di huấn, mọi người trong chùa, người chưa đạt tới ngũ tầng không được mở cuốn sách này, nhưng có hai trường hợp có thể ngoại lệ.
Thích Thành giơ hai ngón tay, tiếp tục nói:
- Thứ nhất là người chưa tới ngũ tầng nhưng có thể thực thể hóa năng lượng, thứ hai, là đệ tử bản thân lĩnh ngộ được tự nhiên chi đạo, thăng cấp tới đại viên mãn. Người ở vào hai trường hợp đó, xem sách này còn có tác dụng, những người khác miễn cưỡng xem, nhẹ thì váng đầu hoa mắt, nặng thì tẩu hỏa nhập ma.
- Chỉ hai trường hợp này mới có thể xem? Những người khác đọc sẽ có phản ứng không tốt?
Trương Dương kinh ngạc hỏi một câu, bí tịch công pháp, có những thứ cưỡng ép tu luyện rất có thể sẽ để lại hậu quả không tốt.
Nhưng hắn chưa từng nghe nói, có tâm đắc tu luyện nào chỉ độc là có phản ứng lớn như vậy, chỉ đọc thôi, chứ chưa phải tu luyện.
Thích Thành khẽ gật đầu, lại thở dài nói:
- Di huấn tổ sư là như vậy, qua nhiều năm, đệ tử Thiếu Lâm tôi rút cục không ai thăng cấp lên ngũ tầng, nhưng có hai vị tổ tiên dựa vào năng lực bản thân lĩnh ngộ được tự nhiên chi đạo, trở thành đại viên mãn, cũng chính là hai người từng mở cuốn sách này ra.
- Tổ tiên từng đọc nội dung bên trong, không hề nói gì, sau đó cả hai đều bế quan. Tuy nhiên mãi sau họ đã có tiến bộ một chút, chỉ có điều cụ thể là tiến bộ gì chúng tôi cũng không biết, hai vị tổ tiên cũng chưa từng nói.
Thích Thành lại giải thích, những lời ông nói đều là sự thật. Nội dung bên trong đây ông ta không biết, hai vị tổ tiên sau khi xem xong có thu hoạch gì ông ta cũng không biết.
- Đại sư, xin thứ lỗi cho tôi hỏi thẳng, tôi rất muốn biết, vì sao ông lấy quyển tâm đắc tu luyện này ra, còn kể cho tôi nghe những lời này.
- Trương thí chủ là thiên tài chưa từng xuất hiện trong giới tu luyện. Hôm nay tôi mang quyển tâm đắc này tới, chính là để thí chủ tham khảo, tuy nhiên cậu chỉ có thời gian ba ngày, sau khi đọc xong tôi còn phải mang tâm đắc này đi, dù sao đây cũng là bảo bối của Thiếu Lâm truyền lại cho đời sau.
Thích Thành khẽ mỉm cười, từ từ nói.
- Ý của ông là, cho tôi mượn đọc ba ngày?
Trương Dương tim không kìm nổi đập nhanh hơn. Mặc dù lúc hỏi, nhưng hắn cũng đoán được kết quả như vậy. Sau khi Thích Thành thừa nhận, hắn vẫn có chút kích động.
Tâm đắc tu luyện Đạt Ma tự tay viết, nếu nói thứ như vậy không hấp dẫn hắn tuyệt đối là gạt người.
Đây chính là thứ do cường nhân ngũ tầng viết, còn có liên quan đến năng lượng thực thể hóa.
Sau khi Thích Thành giới thiệu quyển tâm đắc này, hắn còn dự cảm mình nên xem nội dung bên trong. Chỉ có điều hắn không ngờ, Thiếu Lâm chưa đề nghị yêu cầu gì, đã trực tiếp đồng ý cho hắn mượn ba ngày.
Có thể đọc trong ba ngày, Trương Dương đã rất thỏa mãn. Đây chính là thứ cường nhân ngũ tầng để lại, đối với Trương Dương, giá trị của nó còn cao hơn Đại Hoàn Đan.
- Ba ngày này Thi Phương sẽ ở lại đây, sau đó sẽ do Thi Phương mang đi.
Thích Thành cũng cười cười, phản ứng của Trương Dương ông ta đều nhìn thấy cả. Hiện nay thực lực của Trương Dương mạnh, nhưng dù sao cũng quá trẻ.
Đối diện với thứ có sức hấp dẫn như vậy, biểu hiện của hắn cũng hơi có chút thất thố.
- Thích Thành đại sư, tôi muốn biết, tôi phải làm gì?
Im lặng một lúc, đột nhiên Trương Dương hỏi một câu, hắn cũng chưa xem quyển bí tịch, cũng không từ chối.
Không có cái bánh nào tự dưng trên trời rơi xuống, cũng không có bữa trưa miễn phí. Thiếu Lâm đem tới cho mình thứ đồ quý báu như vậy, không thể nào không yêu cầu gì.
Trương Dương rất ngạc nhiên với thứ đồ này, nhưng thần trí vẫn tỉnh táo, tốt nhất nên nói rõ ràng ngay từ đầu.
Thích Thành khẽ cười, trong mặt lại hiện lên một tia khen ngợi.
- Trương thí chủ, chúng tôi không cần cậu làm gì, chỉ hy vọng cậu có thể hứa, sau khi cậu thăng cấp ngũ tầng, sẽ bảo vệ cho Thiếu Lâm chúng tôi, sẽ không ép chúng tôi làm điều chúng tôi không muốn.
Thích Thành từ từ nói, Trương Dương quay đầu lại, giật mình nhìn ông ta.
Yêu cầu của Thiếu Lâm, không ngờ là chuyện sau khi hắn thăng cấp, hơn ữa còn là bảo vệ họ, yêu cầu như vậy khiến Trương Dương khó mà tin được.
Đây là Thiếu Lâm, không phải môn phái nhỏ gì. Đây là một trong hai môn phái từng xuất hiện cường nhân ngũ tầng.
Trong giới tu luyện, địa vị của Thiếu Lâm không kém gì Long gia. Dựa vào thực lực, Thiếu Lâm thần bí tuyệt đối không kém gì Long gia, thậm chí có khả năng còn mạnh hơn một chút.
Môn phái như vậy, đột nhiên tới bảo Trương Dương, muốn hắn sau này bảo vệ mình. Cho dù Trương Dương là người của hai thế giới, tâm trí đã rất kiên định, lúc này cũng có chút mơ hồ.