Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

Chương 101: Chương 101: Bạn Cùng Phòng Tinh Phân Của Tui




CHƯƠNG 101 PN3: BẠN CÙNG PHÒNG TINH PHÂN CỦA TUI

Sau hai tiếng Lý cảnh quan rời đi, Quản Lăng đến cửa ký túc xá.

Mặt không chút thay đổi nhìn thấy cửa ký túc xá đóng chặt, sau một ngày trải qua kinh khủng mà ly kỳ này, Quản Lăng đã không biết nên dùng từ gì để biểu đạt tâm tình lúc này của cậu.

Cậu, gặp một bệnh xà tinh, mà thực có thể, bệnh xà tinh này là bạn cùng phòng của cậu.

Tuy nói đây chỉ là đoán, nhưng sau khi chính mắt thấy Lí cảnh quan biến hóa, Quản Lăng cảm thấy được suy đoán đoán này trở thành sự thật có thể không kém 90%.

Dù sao ở trong khoảng thời gian ngắn gặp được hai người biết biến màu mắt đã rất không thể tin được, huống chi hai người kia còn có được cùng một khuôn mặt.

Cậu thậm chí đã muốn bắt đầu hoài nghi người ấy ấy cậu trên xe giao thông công cộng có phải không thoát được quan hệ với bạn cùng phòng mình hay không.

Mà nếu thật sự là như vậy. . . . . .

Hai chữ tinh phân nháy mắt hiện lên trong đầu Quản Lăng, giống như một đạo sấm sét đánh xuống, làm cho cả người cậu không khỏi run lên.

Thế giới vô biên không thiếu cái lạ, nếu bạn cùng phòng của mình là một người bệnh tinh thần phân liệt, vậy tất cả suy đoán của cậu liền đều có một giải thích hợp lý.

Hồi tưởng bình luận từng đọc qua kia, Quản Lăng nhất thời bị dọa ra mặt đầy máu.

Như vậy xem ra thanh niên sở dĩ đuổi cậu rời đi quả nhiên là bởi vì sợ mình bị công kích sao? Vậy ấy ấy trên xe giao thông công cộng lại là cái tình huống gì?

Đây có phải là nhân cách công kích trong truyền thuyết? !

Suy nghĩ khủng khiếp! ! !

Mặt than đi về phía trước hai bước, Quản Lăng quyết đoán quyết định, cậu không thể ở ký túc xá này nữa.

Nếu nhân cách của thanh niên đều là hiền lành thiện lương như Lý cảnh quan nhiệt tình giúp người thì được, nhưng thực hiển nhiên, tình huống trước mắt để xem đây là không có khả năng.

Tuy rằng ở ngoài trường sẽ nhiều hơn phân nửa phí dụng, nhưng khi bị nhân cách công kích ấy ấy và pla pla, đây cũng không tính là gì được chứ!

Rón ra rón rén tựa vào trước cửa, Quản Lăng đem mặt đến gần về phía trước, thật cẩn thận xuyên thấu qua mắt mèo quan sát bên trong u ám.

Nếu cậu đã muốn quyết định chú ý phải dọn đi, vậy tốt nhất thừa dịp lúc bạn cùng phòng không ở đây liền bắt đầu hành động, không biết vì cái gì, cậu cứ cảm thấy nếu mình bị thanh niên phát hiện muốn dọn khỏi đây, sẽ có chuyện không tốt phát sinh.

Lúc này Quản thẳng nam còn chưa thắp sáng kỹ năng rơi tiết tháo, tuy rằng không rõ lắm loại dự cảm này che dấu phía sau chính là cái gì, nhưng may mắn, cậu vẫn còn thông minh.

Vì thế, sau khi xác nhận thanh niên hẳn còn chưa về ký túc xá, quản lăng thông minh khẽ buông lỏng hơi thở, đưa tay sờ túi áo, tính toán vào ký túc xá lấy hành lý mình ra.

Ngay sau đó, Quản Lăng giật mình tại chỗ.

Không dám tin lục lọi hai túi áo trên người, Quản Lăng biểu tình thảm thiết đến không đành lòng nhìn thẳng.

Thẻ của cậu. . . . . . Không thấy ? !

Quản lăng dám khẳng định sáng nay mình mang theo thẻ ra ngoài, cậu thậm chí còn rõ ràng nhớ rõ mỗi một chi tiết khi khóa cửa.

Mà nếu cậu mang theo thẻ ra ngoài, kia cũng đã nói lên, thẻ của cậu nhất định là mất ở trên đường . . . . . .

Thẻ không thấy có nghĩa là gì? Nghĩa là cậu vào không được ký túc xá, tay không lấy được hành lý, không rời khỏi trường học, chỉ có thể ở tại chỗ này chờ bạn cùng phòng tinh phân của cậu trở về.

Hơn nữa quan trọng nhất là, sửa chữa xử lý thẻ gì đó đều làm ở trong ký túc xá.

Trong nháy mắt, Quản Lăng trong đầu hiện lên mấy chữ to.

Trời! Muốn! Vong! Ta!

Lúc này sắc trời đã hoàn toàn tối sầm, trước thang máy đột nhiên sáng lên ánh sáng xanh chiếu lên hành lang, phân cách ra vô số quang ảnh như ẩn như hiện, bao trùm con số chậm rãi nhảy lên.

Quản Lăng vẻ mặt tuyệt vọng đứng ở trước cửa ký túc xá, nhìn thấy con số biểu hiện trước thang máy, cả người đều chết lặng .

Thang máy đều là cửa tốc hành của ký túc xá, hiện tại vào giờ này, người trở về là ai không cần nói cũng biết .

Hiện tại hành lý đều còn đặt trong ký túc xá, thầy sửa chữa xử lý thẻ lại không có ca tối, hết thảy đều chỉ có thể đợi đến hừng đông rồi nói sau.

Hít sâu, Quản Lăng cố gắng điều chỉnh tâm linh run rẩy của mình, ngay sau khi thang máy mở ra, vô cùng nhiệt tình vung tay với người đi ra.

“Bạn học bạn đã trở lại, tui chờ bạn đã lâu .”

Dũng sĩ chân chính có gan đối diện nhân sinh tăm tối!

Nếu không thể trốn tránh vậy dũng cảm tiến tới!

Ca sẽ dùng một trái tim nóng ấm hòa tan nội tâm băng sơn của anh!

Chờ ngày mai trời sáng ca liền kéo hành lý tìm thầy xử lý thẻ QAQ!

Bước một chút, Celd nhướn mày, nhếch khóe môi hơi hơi câu lên, tựa tiếu phi tiếu đánh giá Quản Lăng mặt không chút thay đổi.

Quản Lăng khẩn trương chân đều đang run, lại vẫn mạnh mẽ làm mình trấn định lại, cố gắng kéo lên hai má, lộ ra biểu tình hiền lành giống như gió xuân quất vào mặt.

“Thật sự là ngượng ngùng, thẻ của tôi như mất ở bên ngoài .”

Xem trái tim mạnh mẽ của ca, không phải ai cũng đều có thể lãnh tĩnh khi đối mặt với tinh phân như thế!

Đem vẻ mặt rất nhỏ của Quản Lăng thu hết vào đáy mắt, ngón tay cố ý vô tình ma xát thẻ bị Prody thuận tay lấy, Celd lần đầu sinh ra vài phần cảm ơn với Prody, cảm ơn sự mờ ám của hắn, mà làm cho quyền chủ động nắm giữ trong tay mình.

Kỳ thật trong nháy mắt khi nhìn thấy Quản Lăng, Celd liền đã nhận ra.

Người này muốn chạy trốn, muốn thoát khỏi họ.

Xem ra chuyện hôm nay xảy ra làm cho cậu ý thức được cái gì, cái tên giúp đỡ kia thật sự quá mức vội vàng xao động.

Bất quá hiện tại, tất cả cũng đều không sao cả .

Đôi mắt híp lại, trên mặt Celd không hề biến hóa, không nói được một lời đi qua Quản Lăng đi đến trước cửa, xoát thẻ vào cửa.

Quản Lăng chui đầu vô lưới hoàn toàn không biết cánh cửa thế giới mới sắp rộng mở với cậu, con toàn tâm toàn ý lên kế hoạch sáng ngày mai chỉ cần thanh niên vừa rồi đi, cậu tuyệt không ở ký túc xá này dừng lại nữa giây!

Đi theo phía sau Celd vào ký túc xá, Quản Lăng mặt than nói tiếng cảm ơn sau đó xoay người liền đi đến bên giường mình.

Mà vào lúc này, phía sau truyền đến một tiếng động tĩnh rất nhỏ, Ngay sau đó, tiếng nói của thanh niên lạnh như băng mà thong thả vang lên, “Tôi tên là, Celd.”

Thanh âm này giống như gió lạnh giữa đêm khuya thổi tới, tự dưng làm cho Quản Lăng có chút phát lạnh.

Nhưng mà thanh niên sau khi nói ra câu này liền thấy không lên tiếng nữa, giống như chỉ là một tiếng đơn giản báo cho biết, hoặc như là một cái ám chỉ báo động trước.

Nhưng mặc kệ là người nào, Quản Lăng xem ra cũng không là chuyện tốt gì.

Không nghe nói qua có một loại đặt ra đứa nào biết tên nhân vật phản diện sẽ chết sao? !

Thần tình cứng ngắc nằm ở trên giường, Quản Lăng cảm thấy được cậu tối hôm nay có thể phải mất ngủ.

Nhưng sự thật là, Quản Lăng vừa ngủ thẳng đến hừng đông hơn nữa còn bỏ lỡ thời gian đi học.

Đối với chuyện ngày đầu khai giảng liền đến muộn này không hề có cảm giác, Quản Lăng mờ mịt nhìn quanh ký túc xá không có một bóng người, tạm dừng ba giây liền đột nhiên tỉnh ngộ.

Ký túc xá không ai ! Bệnh xà tinh đi rồi! Cậu có thể rời đi!

Quản Lăng vô cùng vui vẻ nhảy dựng lên, dùng không đến nửa giờ liền sửa sang lại đồ mình xong, kéo hành lý phóng tới cửa.

Đưa tay nắm cửa, Quản Lăng giống như đã thấy được cuộc sống tốt đẹp đang ngoắc với cậu.

Trên mặt mang theo mỉm cười hiếm thấy, Quản Lăng đưa tay xuống phía dưới nhấn một cái.

“Ca ca” hai tiếng, cửa không mở.

Quản lăng: “. . . . . .”

Mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm cửa không chút sứt mẻ, Quản Lăng ánh mắt khẽ dời, bay tới hạng mục công việc chú ý dán trên cửa.

Trong hạng mục công việc chú ý rậm rạp, có một hàng chữ nhỏ phá lệ rõ ràng, 【 Cửa ký túc xá có thể tiến hành khóa trái hai bên, sau khi khóa trái, ra vào ký túc xá đều phải xoát thẻ sinh viên cá nhân】

Quản lăng: “=A=”

Ra vào ký túc xá đều phải xoát thẻ sinh viên cá nhân.

Xoát thẻ sinh viên cá nhân. . . . . .

Quản Lăng cả người đều không tốt .

Mẹ nó thẻ của ông đã đánh mất a, nó đã đánh mất a!

Cho nên nói tình huống hiện tại là cậu bị nhốt ở ký túc xá sao? Cậu bị bạn cùng phòng của mình khóa ở trong ký túc xá? !

Từ từ, bạn cùng phòng của cậu không phải biết rõ cậu không có thẻ sao?

Tui hình như đã thấy được một âm mưu thật lớn.

Vẻ mặt vô cùng thê thảm nhìn thấy mình ủy ủy khuất khuất ngã vào hành lý một bên, Quản Lăng trầm tư ba giây, yên lặng lục lọi hành lý.

Sau đó cậu phát hiện, tất cả thứ có thể làm thẻ đều không thấy.

Mẹ ơi, đây là tiết tấu phim kịnh dị sao?

Trong giây lát, Quản Lăng nghĩ tới câu nói của Lý cảnh quan lưu lại trước khi rời đi, “Chính cậu cẩn thận.”

Trầm mặc nhìn cửa đóng chặt, Quản Lăng không khỏi lưu lại nước mắt bi thương, cậu cảm thấy được, mình có thể thật sự chẳng bao lâu liền chết rồi.

Khoảng thời gian sau đó, Quản Lăng cả người hiện ra một loại trạng thái như mộng chẳng phải mộng, thẳng đến cửa truyền đến tiếng bước chân rõ ràng.

“Tích” một tiếng, cùng với âm điện tử âm vang lên, thân ảnh Celd chậm rãi xuất hiện trước mắt Quản Lăng.

Con ngươi màu xanh thẫm không mang theo chút cảm tình đánh giá hành lý đặt ở cửa, Celd đưa tay đóng cửa lại, khuôn mặt lạnh như băng từng chút hòa tan trong bóng tối, nở nụ cười có thể so với ánh mặt trời với Quản Lăng đang cuộn mình phát run trong góc.

Quản lăng run rẩy lợi hại hơn .

“Cậu muốn dọn ra ngoài sao?” Híp mắt, Celd có chút đăm chiêu nói: “Vì sao? Không thích tôi?”

Quản Lăng không chút do dự lắc đầu.

“Thật không.” Cười khẽ một tiếng, Celd chậm rãi tiến lên, ngữ khí thản nhiên, “Vậy ý là, cậu thích tôi.”

Quản lăng: “=A=!”

Chờ, từ từ đã bạn học, không cắt câu lấy nghĩa như vậy được không!

Mắt thấy vẻ mặt Celd tựa hồ có chút không thích hợp, Quản Lăng nháy mắt lông tơ dựng thẳng, vừa run rẩy dịch về sau, vừa nhìn cửa phía sau Celd, ý đồ lấy thế sét đánh không kịp bưng tai lao ra vòng vây, trở về thiên nhiên.

Nhưng mà ngay khi cậu làm ra phản ứng giây tiếp theo, Celd thân mình khẽ nhúc nhích, đi nhanh tiến lên kìm sau gáy Quản Lăng.

Sau một trận thiên toàn địa chuyển, Quản Lăng ý đồ thất bại mặt đầy máu bị đặt ở trên giường.

Quản Lăng tâm muốn chết cũng có .

Hai mắt đẫm lệ lưng tròng nhìn Celd phủ ở trên người mình, Quản Lăng cố gắng đè nén khủng hoảng trong lòng, nở nụ cười vô cùng chân thành, “Bạn học, kỳ thật tôi cảm thấy. . . . . .”

Khóe môi mím lại, Celd rướn người, đáy mắt ngầm che lấp, không kiên nhẫn nắm cổ Quản Lăng.

“Đều do cậu.” Khuôn mặt Celd lãnh khốc, giống như một con dã thú bị xâm phạm lãnh địa, tràn ngập cướp đoạt nhìn Quản Lăng, “Tôi đã cảnh cáo cậu đừng ở lại đây.”

Quản Lăng hoa chân múa tay vui sướng, rơi lệ đầy mặt, la hét ở chỗ sâu trong linh hồn!

Bạn học tui biết sai rồi, thật sự, cậu buông, tui cam đoan cậu sau này ngay cả bóng của tui cũng không thấy!

Nhưng mà loại hò hét sâu trong linh hồn này Celd hiển nhiên là nghe không được, theo bản năng ma sát trên làn da Quản Lăng, Celd cúi đầu gần sát Quản Lăng, trong mắt mang theo tra xét cùng một chút khó hiểu, tò mò ngửi cần cổ Quản Lăng.

“Cậu đến tột cùng có cái gì. . . . . .”

Một tiếng nam trầm mang theo hơi thở ấm áp phun đến, Quản Lăng mẫn cảm run lên, từ bên tai đến cổ”Xoát” một cái đỏ thấu.

Thú vị nhìn phản ứng Quản Lăng, sắc lạnh trong mắt Celd rút đi, có chút kiềm chế không được dựa lên, ngón tay hơi hơi vừa trợt, mở nút thắt ở cần cổ Quản Lăng.

Trên làn sa truyền đến cảm giác mát mẻ làm cho Quản Lăng nháy mắt xù lông! Đá văng Celd, lạnh run lui ở góc tường.

Đờ mờ chuyện tới hiện giờ cậu cuối cùng hiểu được , nguyên lai bạn cùng phòng của cậu đè cái thì chẳng phân biệt được cái là nhân cách công kích hay không công kích, mọi nhân cách của hắn đều chỉ có một thuộc tính, thì phải là si hán a mẹ nó!

Quản Lăng chưa từng cảm thấy được trinh tiết của mình nguy hiểm như vậy qua.

Sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm Quản Lăng, Celd trầm mặc một lát, cười lạnh nói: “Sao lại né? Hay cậu càng thích ở trên xe?”

Bị loại lời nói vô liêm sỉ này mãnh liệt chấn động, Quản Lăng theo bản năng nói: “CMN cái tên ở trên xe đáng khinh tôi quả nhiên là anh!”

“Cậu biết .” Chậm rãi đứng thẳng, Celd ánh mắt khó lường, “Cậu quả nhiên biết.”

Quản Lăng chợt cứng đờ, sau một lúc lâu, lộ ra một ánh mắt bao hàm nhiệt lệ thành thật vô cùng, “Tui cái gì cũng không biết, thật sự.”

“A, món quà nhỏ đáng yêu.”

Một trận yên tĩnh, trong miệng Celd đột ngột xả ra một câu cực không tương xứng với vẻ mặt hán.

Ngay sau đó, màu mắt Celd giống như nổi lên gợn sóng, từ chỗ giữa chậm rãi lộ ra màu trạm lam nhè nhẹ, dần dần bao trùm màu ám lục jua, hóa thành màu lam thâm thúy như biển.

“Thân ái, chúng ta lại gặp nhau.” Chủ nhân mắt lam cười ôn nhu vô cùng, trong ánh mắt lại mang theo cực nóng không thể che dấu, lặng lẽ đích, di động về phía Quản Lăng.

Trợn mắt há hốc mồm nhìn chăm chú vào tất cả này, Quản Lăng đột nhiên ý thức được cái gì.

Đây là, thay đổi người ?

Nhìn ra nghi hoặc trong mắt Quản Lăng, thanh niên cười nói: “Đúng vậy, anh gọi là. . . . . . Prody.”

Lời còn chưa dứt, Quản Lăng chỉ cảm thấy cảnh tượng quanh thân biến đổi, ngay cả cái quần cũng trực tiếp ném trong góc, chờ cậu lấy lại tinh thần, hai chân đã không tự chủ được khoát lên cái gì.

Quản Lăng nơm nớp lo sợ ngẩng đầu, chống lại đôi mắt hưng phấn của Prody.

Khoảng cách chóp mũi hai người không quá 1cm, Prody giống như thưởng thức nhìn Quản Lăng một bộ sợ tới mức phải ngất xỉu, dưới khố kích thích hai cái về phía trước, trực tiếp dán lên trên sịp nhỏ của Quản Lăng.

Chưa bao giờ trải qua điều này Quản thẳng nam cảm thấy được tam quan của mình muốn sụp đổ .

Vì sao quần của cậu lại nháy mắt ly thể, đây không khoa học!

Không, không đúng, trọng điểm sai rồi!

Tuy nói cậu coi như là trạch game đọc ba tận trăm, nhưng chỉ là đọc mà thôi a được chứ, tự mình ra trận và pla pla, cậu thật sự không có hứng thú a đờ mờ.

Cách một tầng vải dệt hơi mỏng, Quản Lăng có thể rõ ràng cảm nhận được chỗ gì đó dán ngay mép mông mình có bao nhiêu rục rịch, hồi tưởng trải qua trên xe giao thông công cộng có bao nhiên được xưng là vô tiết tháo vô hạn cuối, Quản Lăng kìm lòng không được có chút run rẩy.

Cậu thật cẩn thận hoạt động phía dưới Prody, vọng tưởng có thể dịch ra cái khe hở cho cậu xuống giường, nhưng dịch sau một lúc, Quản Lăng phát hiện, mẹ nó sau lưng cậu là tường a, dịch xong rồi càng chạy không được a!

Cứng ngắc quay qua… Nhìn thấy màu mắt Prody càng thêm thâm trầm, Quản Lăng rơi lệ đầy mặt nói: “Bạn học, kỳ thật tui cảm thấy chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện tâm sự trước.”

Prody ý vị thâm trường sờ sờ chân Quản Lăng, “Thân ái, gọi tên anh.”

Quản Lăng hít một hơi thật sâu, “Cái kia, Pro, Prody. . . . . . Đừng đừng, ngao!”

Cho Quản đầu đất kêu lên, sau khi nghe được tên mình thì ức chế không được hưng phấn lên Prody hung hăng đỉnh ở trên tường, cơ hồ là cắn xé hôn môi cậu, bên kia, còn không quên thò một bàn tay đi lay sịp nhỏ còn lại của Quản Lăng.

Thần tình bi phẫn kêu thảm, Quản Lăng nội tâm hỏng mất không thôi, gắt gao tóm sịp, làm cuộc chiến bảo vệ trinh tiết cuối cùng!

Nhưng ngay khi lúc sịp của Quản Lăng sắp ly thể, bàn tay đã đặt trên Quản Lăng nhỏ chợt dừng lại. Ngay sau đó, Prody bất khả tư nghị nhíu mày, trong thanh âm mang theo một tia phẫn nộ cùng bất mãn, “Bộ Thời Nhận!”

“A, sao có thể cho anh đắc thủ trước.” Thanh âm mềm nhẹ làm kẻ khác sợ run truyền ra, một đôi con ngươi đen như đêm xuất hiện ở trước mắt Quản Lăng.

“Bộ Thời Nhận?” Vẫn duy trì nhanh tư thế nhanh tóm sịp nhỏ nhìn thấy thanh niên con ngươi đen trước mặt, Quản Lăng lẩm bẩm nói: “Không, không phải Lý cảnh quan?”

“Đúng.” Con ngươi đen chợt hiện, Bộ Thời Nhận khẽ cười nói: “Là tôi, vẫn là tôi, ngày đó người cùng ăn với cậu ở nhà ăn cũng là tôi.”

Quản Lăng cả người đã muốn choáng váng: “Bốn? Anh có bốn nhân cách?”

“Bốn?” Bộ Thời Nhận có chút đăm chiêu nói: “Không, nếu tôi nhớ không lầm, hẳn là sáu.”

Quản Lăng mặt đều cứng.

Đờ mờ trong một thân thể có được sáu nhân cách, thế giới này vẫn còn chân thật sao? !

Đến tột cùng là dạng duyên phận gì làm cho cậu cùng loại bệnh xà tinh này ở cùng nhau?

Làm bậy a!

Mắt mang đau thương nhìn làn da trên người Quản Lăng bị Prody vuốt ve đến đỏ lên, Bộ Thời Nhận đem quần đưa cho quản lăng, ôn nhu hôn lên trán Quản Lăng, thở dài nói: “Quản Lăng, không cần sợ hãi chúng ta.”

Quản Lăng chớp chớp mắt, không dám tin quần xuất hiện trước mặt, đột nhiên có một tia cảm động.

Cuối cùng cũng để cho cậu gặp được một nhân cách bình thường chút.

Nhanh chóng mặc quần, Quản Lăng hít hít cái mũi, sau khi bình tĩnh, bắt đầu quan sát nhân cách thoạt nhìn bình thường chút này.

Bộ Thời Nhận khóe môi mỉm cười đối diện Quản Lăng, trên mặt tinh xảo mang theo vài phần ôn hòa, thoạt nhìn thật là bình thường.

Sau khi tin tưởng nhân cách này bình thường, Quản Lăng rốt cục nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu tự hỏi mình khuyên bảo nhân cách này thả mình rời đi có thể lớn bao nhiêu.

Nghĩ nghĩ, Quản Lăng thử nói: “Bộ, Bộ Thời Nhận bạn học?”

Khẽ gật đầu, Bộ Thời Nhận cười nhẹ lên tiếng.

Thoạt nhìn tình huống không tồi, tâm tình không yên thoáng thả lỏng, Quản Lăng không ngừng cố gắng: “Như vậy, nếu không anh trả đồ lại cho tôi trước, chúng ta lại hảo hảo tán gẫu một chút.”

“Đồ?” Nghĩ đến cái thẻ nằm trong túi, Bộ Thời Nhận tâm tình rất tốt gật gật đầu, dưới ánh mắt Quản Lăng nháy mắt sáng lên ôn nhu vây quanh cậu.

“Đương nhiên có thể trả lại cho cậu.” Bộ Thời Nhận câu môi nói: “Nhưng điều kiện tiên quyết là, cậu cần làm lựa chọn.”

Làm lựa chọn? Đây quả thực rất đơn giản được chứ, chờ ca sau khi làm tốt thẻ rồi chạy lấy người, ai còn quản anh lựa chọn là cái gì.

Nghĩ như vậy , Quản Lăng tin tưởng tràn đầy gật gật đầu, “Đi, ta tuyển!”

Vì thế, trong ánh mắt hơi chờ mong của Quản Lăng, Bộ Thời Nhận dứt khóe môi, chậm rãi mở miệng, “Trong cơ thể này có sáu nhân cách, vốn chúng ta có thể sống qua cùng nhau, nhưng thật đáng tiếc, có người đánh vỡ phần bình tĩnh này.”

Yên lặng nghe Bộ Thời Nhận tự thuật, Quản Lăng trong lòng dâng lên một tia dự cảm không tốt.

Cậu cmn cảm thấy được, người này nghe hình như có chút quen thuộc a ha ha.

“Người này khơi dậy hứng thú của mọi nhân cách, làm cho bọn họ không tự chủ được, muốn có được cậu ấy.”

Nhìn chăm chú vào Quản Lăng sắc mặt dần khó coi lên, Bộ Thời Nhận ngón tay mềm nhẹ vuốt ve tai Quản Lăng, khẽ cười nói: “Như vậy hiện tại, cậu ấy cần làm ra lựa chọn, là lựa chọn một trong sáu nhân cách này, hoặc là, làm cho họ cùng có được cậu ấy.”

Người trong lời Bộ Thời Nhận thân phận rõ ràng, rất dễ dàng liền hiểu được ý của Bộ Thời Nhận, Quản Lăng cả người đều sợ ngây người.

Cái này gọi là làm lựa chọn sao? Đây là có cho cậu lựa chọn sao? Vô luận người nào đều muốn cứng rắn bẻ cong cậu đi!

Gian nan ực một tiếng, Quản Lăng run giọng nói: “Kỳ thật, kỳ thật tui không thích con trai. . . . . .”

“Không quan hệ.” Không chút nào để ý ngăn lại lời Quản Lăng, hai tròng mắt Bộ Thời Nhận ám trầm đến không hề sáng bóng, mềm nhẹ nói: “Cậu sẽ thích.”

Quản Lăng rốt cục phát hiện mình lúc trước nhận tri có bao nhiêu sai lầm, đây làm sao là người bình thường a, đây quả thực chính là tinh thần chiến đấu trong bệnh xà tinh a!

Cho nên quả nhiên chỉ có Lý cảnh quan mới là bình thường sao? Không không không cậu đột nhiên cảm thấy được ngay cả Lý cảnh quan cũng không thể nào tin được lệ rơi!

Cảm giác bị người cứng rằng bẻ cong quả thực không cần quá chua xót!

Ông còn không muốn vứt bỏ em gái manh ngược lại bái dưới cơ ngực gay a!

Nhưng mà ý tứ trong lời Bộ Thời Nhận hiển nhiên chân thật đáng tin, đối diện với cặp con ngươi đen kia của Bộ Thời Nhận, Quản Lăng thậm chí ngay cả một lời “Không” cũng không dám nói ra.

Vì thế, không còn cách nào Quản Lăng đành phải lựa chọn chính sách quanh co, lấy nguyên nhân thời gian ở chung quá ngắn, yêu cầu Bộ Thời Nhận cho cậu một ít thời gian để lựa chọn.

Mà dưới Quản Lăng đã sớm làm tốt tính toán, chỉ cần cậu ra khỏi cửa ký túc xá, trời cao mặc chim bay, biển rộng dựa cá bơi!

Lý do này thực đầy đủ, Bộ Thời Nhận cũng không có cự tuyệt, nhưng nếu thời gian ở chung quá ngắn, như vậy theo lý thường phải làm, hắn cũng tương ứng kéo dài thời gian cùng một chỗ của hai người.

Mà trong cuộc sống sau này, Quản Lăng rốt cục hiểu được cái gì tên là tương ứng kéo dài.

Trong nhận trí của Bộ Thời Nhận, tương ứng kéo dài = một tấc cũng không rời, nói cách khác một ngày hai mươi bốn giờ, trừ bỏ đi WC, Quản Lăng cùng bạn cùng phòng của cậu sẽ không tách ra nửa bước.

Prody thậm chí nghĩ biện pháp điều tới lớp Quản Lăng, làm cho cậu mau chóng quen thuộc sáu nhân cách khác nhau này.

Cứ như vậy, kế hoạch của Quản Lăng còn chưa bắt đầu cũng đã sắp phá sản.

Mà dưới nhân cách kiềm chế nhau, trinh tiết của Quản Lăng cũng được an toàn ngắn ngủi, ít nhất một đạo phòng tuyến cuối cùng vẫn là hiểm hiểm bảo vệ.

Dần dần, khi Quản Lăng chậm rãi quen thuộc sáu nhân cách này, kế hoạch mới của cậu lần thứ hai sinh ra !

Thời gian sáu nhân cách xuất hiện đều không giống nhau, mà trong đó, người tốt Lý cảnh quan bình thường sẽ xuất hiện khoảng 3 giờ chiều, nói cách khác, cậu có thể thừa dịp trong khoảng thời gian này, làm cái gì đó.

Lý cảnh quan nói chuyện tốt lắm, trong đoàn nhân cách biến thái này hắn giống như một đóa sen thuần khiết trong bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn làm kẻ khác hoài nghi mình mắt mù.

Vì thế, lợi dụng khe hở nho nhỏ này, vào mỗi buổi chiều, Quản Lăng thành công trốn ra trường học!

Trong lúc này, Quản Lăng đã trộm dành dụm không ít, cũng đủ cậu tạm thời sống ở ngoài một đoạn thời gian. Nhưng kẻ khác tiếc hận chính là, game cậu góp nhặt đã lâu phần lớn cũng không mang theo.

Vì sợ bị bạn cùng phòng tinh phân của cậu tìm được, Quản Lăng trực tiếp ở trường học báo nghỉ bệnh, cơ hồ là không đi ra tránh trong phòng thuê nhỏ yên lặng chơi mấy game.

Rốt cục, sau khi tất cả game đều bị cậu chơi không biết bao nhiêu, Quản Lăng bắt đầu vò đầu bứt tai muốn đi ra ngoài mua game.

Sâu kín nhìn chằm chằm màn hình sáng lên, Quản Lăng mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm lịch, quên đi hôm sau cậu sẽ chạy ra khỏi trường, liền càng thêm kiên định niềm tin cậu phải ra ngoài mua game.

Suốt nửa tháng a, cậu phải dựa vào mấy bộ game, ở trong này chống đỡ suốt nửa tháng!

Không có game mới cậu sẽ điên, tuyệt đối!

Hơn nữa qua lâu như vậy, đi ra ngoài một chút, hẳn là sẽ không bị phát hiện.

Gật gật đầu, Quản Lăng cảm thấy nhân sinh của cậu hẳn là còn không hãm hại cha như vậy.

Nhưng sự thật là, thời gian đến phố game chỉ nửa tiếng, nhân sinh của cậu không phụ sự mong đợi của mọi người bắt đầu hãm hại cha.

Nhìn thấy Bộ Thời Nhận dưới ánh mặt trời mỉm cười với cậu, Quản Lăng thậm chí ngay cả tình tự kinh ngạc cũng không kịp xuất hiện, theo bản năng bỏ chạy!

Giây tiếp theo, trước mắt tối sầm, Quản Lăng mặt chấm đất.

Đưa tay ôm lấy Quản Lăng mất đi ý thức, Bộ Thời Nhận nhếch khóe môi, mang theo game mình tỉ mỉ chọn lựa chậm rãi rời đi.

Chợt từ trên giường bừng tỉnh, Quản Lăng cả người mồ hôi lạnh nhìn quanh bốn phía, phát hiện cậu quả nhiên đã về tới ký túc xá.

Tiếng gót giầy đánh mặt đất từ bên cửa sổ chậm rãi vang lên, Quản Lăng hơi hơi run lên, trong đầu bắt đầu cấp tốc biên soạn các loại lý do nghe khó có thể tin, nhưng còn không chờ cậu mở miệng nói chuyện, một hộp game đóng gói tinh xảo đưa tới trước mắt cậu.

Ân? Nhìn thấy game trước mặt, Quản Lăng nhất thời có điểm mê man.

“Mua game cho cậu.”

Tiếng nói hơi quen thuộc vang lên, Quản Lăng hơi hơi run lên, ngẩng đầu quan sát trong chốc lát, kinh ngạc nói: “Lý, Lý cảnh quan.”

Vì không thể nhận ra tiếng, Lý cảnh quan thân mình thẳng đứng ở trước Quản Lăng, thản nhiên nói: “Quản Lăng, cậu lừa tôi.”

Những lời này làm cho Quản Lăng nháy mắt có chút nâng không dậy nổi đầu, tuy nói những nhân cách khác trong thân thể bạn cùng phòng biến thái chút, nhưng lừa gạt nhân cách hữu hảo duy nhất này, vẫn là làm cho Quản Lăng ái ngại.

Xuyên thấu qua tóc mắt trước mắt quan sát biểu tình Lý cảnh quan, sau một lúc lâu, Quản Lăng lo sợ bất an nói: “Lý cảnh quan, tôi xin lỗi.”

Hơi kinh ngạc nhìn Quản Lăng, Lý cảnh quan hơi hơi dừng lại, nhẹ giọng nói: “Tôi cũng không trách cậu, dù sao, chúng tôi thực hiện có chút hơi quá đáng.”

Ánh mắt nhu hòa nhìn Quản Lăng, Lý cảnh quan tiến lên từng bước, đem game đặt trong tay Quản Lăng, “Tôi không thể ngăn cản bọn họ, nhưng game này, tối thiểu có thể giúp cậu làm ra lựa chọn.”

Game trong tay Lý cảnh quan đóng gói rất là tinh mỹ, nhưng kỳ quái chính là không có hình ảnh đẹp đoạt mắt người như game bình thường, thậm chí ngay cả tên game cũng chỉ là mấy đơn giản chữ màu đen đơn giản, khắc ở trên hộp.

“Sổ tay công lược?” Xuất hiện là Lý cảnh quan hiển nhiên làm cho Quản Lăng thoải mái rất nhiều, tiếp nhận game Lý cảnh quan đưa, Quản Lăng nhịn không được lật xem.

Đây là một game hai người loại thật thể, trên hộp chỉ giới thiệu đơn giản, chỉ nhắc tới đây là một bộ game công lược nhiều người sau đó bên dưới đã không còn gì.

Quản Lăng ở thành phố cũng không có gặp qua nó, game này thậm chí mũ giáp liên tiếp thần kinh cũng đã chuẩn bị tốt , thoạt nhìn thật sự là vô cùng cao cấp.

Loại game này đều là cậu phải dành dụm tiền rất lâu mới mua được.

Nhất thời, trái tim Quản Lăng như là bị mèo cào ngứa ngáy.

“Game này. . . . . .” Ngẩng đầu nhìn Lý cảnh quan, Quản Lăng nhịn không được hỏi, “Vì sao có thể giúp tôi làm ra lựa chọn?”

“Bởi vì nó không riêng gì là game, đồng thời cũng có công năng tiêu hủy thần kinh.” Bàn tay hơi hơi nắm lại, Lý cảnh quan tựa hồ là có chút khẩn trương mím môi, chậm rãi nói: “Chúng tôi sẽ cùng với cậu tiến vào trò chơi, mà game này có thể tiêu giảm số nhân cách của chúng tôi, yếu bớt ảnh hưởng của cậu với chúng tôi, cũng lưu lại nhân cách mà cậu có hảo cảm nhất trong lòng.”

“Nó sẽ cải tạo một phần trí nhớ của cậu trong hiện thực, bởi vậy sẽ không bị tình cảm hiện thực của cậu ảnh hưởng.” Thở nhẹ, trên mặt Lý cảnh quan nghiêm túc lộ ra một tia tươi cười cực kỳ nhợt nhạt, “Quản Lăng, vô luận cậu có lựa chọn hay không, tôi đều hy vọng cậu có thể vào game, giúp chúng tôi.”

Trầm mặc nhìn chằm chằm game trong tay, Quản Lăng thoáng có chút tâm động.

Vừa có thể thể nghiệm game cao cấp, lại có thể giải quyết vấn đề tình cảm hiện thực, nghe cũng rất hoàn mỹ a được hông.

Nhưng loại chuyện có bánh từ trên trời rơi xuống này, cứ cảm thấy có chút không dựa vào được a.

Tựa hồ là nhìn ra chần chờ của Quản Lăng, Lý cảnh quan trên mặt vừa động, hai ba cái mở mũ giáp game ra đội lên đầu, “Cậu nếu sợ nguy hiểm, tôi có thể vào game trước, sau đó, có vào hay không, từ cậu lựa chọn.”

Lý cảnh quan đã nói đến đây, Quản Lăng cảm thấy mình cự tuyệt nữa liền thật sự có chút lãnh khốc vô tình cố tình gây sự .

Huống hồ cậu vui vẻ giúp người như thế ( ham thích game ), đối với một người từng trợ giúp qua mình, cậu làm sao có thể thờ ơ chứ!

Lúc này, Quản Lăng quyết đoán đội mũ giáp, nghĩa bất dung từ đáp ứng yêu cầu của Lý cảnh quan.

Một lát sau, Quản Lăng đưa game vào máy tính, cũng đem hai dây thần kinh mũ giáp gắn liên kết.

Lý cảnh quan trầm mặc đứng ở sau lưng Quản Lăng, trong mắt tối đen hiện lên một mạt áy náy.

Đúng vậy, áy náy, bởi vì hắn cũng không hoàn toàn nói thật, game này đích xác có thể tiêu giảm số nhân cách, nhưng bản chất của nó, cũng vì làm cho Quản Lăng sinh ra cảm tình với họ, mà nhân cách lưu lại cuối cùng trong game, nhân cách còn lại sẽ có thể có được Quản Lăng.

Vì thế vì có thể làm cho Quản Lăng tiến vào game, các nhân cách đẩy Lý cảnh quan mà Quản Lăng có thể tin nhất trong lòng ra.

Bằng tâm mà nói, Lý cảnh quan bản thân cũng có một chút tư tâm, dù sao hắn cũng chờ mong , mình có thể tiến vào nội tâm của Quản Lăng, có được người này.

Nháy mắt đội mũ giáp, trong ký túc xá quay về yên lặng, cùng lúc đó, màn hình trước mặt hai người phát ra ánh sáng mỏng manh, hình ảnh như hoa tuyết tầng tầng lớp lớp tụ tập lại, hợp thành mấy dòng chữ lóe ánh vàng.

《 Sổ tay công lược thẳng nam 》

Người chơi: Quản Lăng

Thuộc tính: thẳng nam

Trạng thái: chưa bị công lược

Người vào sắm vai NPC, số nhân cách: sáu

Game starts!

. . . . . .

Tác giả:

Phiên ngoại toàn văn đến đây xin chấm dứt, lúc này tui cực kỳ cảm ơn mấy bạn già trẻ đã duy trì, cảm ơn mọi người không chê tốc độ tay của tui truy văn đến nay, cúi đầu! Mặt khác chuyện riêng có lẽ sẽ được thực hiện vào tháng tư năm sau, chuyện của tiểu Quản Lăng sẽ lần thứ hai bắt đầu, chúng ta đến lúc đó gặp lại!

Editor:

Cuộc hành trình cùng với Quản Lăng và mấy anh công cuối cùng cũng đã kết thúc. Cảm ơn mọi người đã theo dõi bộ này từ đó đến nay. Hoàn xong bộ này có cảm giác rất vui, cũng chẳng biết nên kể lể gì nữa. Nhưng nhìn lại quá trình từ trước đến giờ của bản thân đôi lúc cũng thấy tự hào vì mình vốn là người rất rất lười nhưng lại có thể đủ siêng để hoàn bộ đam này, đây chắc hẳn cũng coi là kì tích nhỉ? ^^

Đến cuối cùng, mình xin nói trước là thứ nhất mình sẽ không beta lại bộ này. Đọc lại mình cũng thấy sạn hơi nhiều mà beta lại có vẻ mệt quá =^= nên mình sẽ rất vui nếu có bạn chịu nhận beta re-up lại giùm mình. Thứ hai là mình sẽ không share word bộ này, bởi vì word bộ này trong máy mình ‘hơi’ bị tứ tung @@ nên cảm phiền nếu bạn nào rãnh rỗi copy vô word rồi thì có gì send cho mình cái nhé.

Rồi thế là hết, cảm ơn các bạn đã cùng mình cất bước đến tận ngày hôm nay, cũng tết rồi, nên chúc các bạn một năm mới vui vẻ, an lành và hạnh phúc nhé! ^^

Mồng 2 Tết 2016 — 09/02/2016

TOÀN VĂN HOÀN

Bonus thêm cho các bạn nào không biết hết mấy nhân cách: (xuất hiện theo từng phần)

1. Prody trong Người con trai của biển cả/Vòng trừng phạt/Cướp biển nam Carribean/Tổng công lược.

2. Edro trong Người con trai của biển cả.

3. Bộ Thời Nhận trong Chuyện kì quái thời nam cao/Vòng trừng phạt/Bạn trai phòng thí nghiệm/Tổng công lược.

4. Lý cảnh quan trong Chuyện kì quái thời nam cao.

5. Celd trong Nam hậu Ai Cập/Vòng trừng phạt/Tổng công lược.

6. Caesar trong Nam hậu Ai Cập.

Đủ 6 nhân cách luôn rồi đó ^^

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.