CHƯƠNG 12
“Đinh, đạt được phương pháp chứng thực, độ hoàn thành nhiệm vụ 50%, chúc mừng người chơi thành công đạt được tình yêu của hoàng tử Edro.”
“Đinh, thế giới 《Người con trai của biển cả 》thời gian đếm ngược mười ngày, xin người chơi trong mười ngày đạt được mục tiêu công lược, đến lúc đó hệ thống sẽ tự động truyền tống tới thế giới tiếp theo, xin người chơi chuẩn bị sẵn sàng.”
…
Quản Lăng mặt không chút thay đổi ghé vào cạnh ao, đuôi cá màu đỏ rực nhàm chán giãn ra trong nước, hai mắt nhìn hoàng tử dại ra ngồi một bên.
Từ ngày Quản Lăng tỉnh lại, anh không rời khỏi cái ao này một bước, Edro tựa như một tên cuồng nghiên cứu, cả ngày đứng bên ao, thường thường vuốt ve đuôi cá của cậu, kể ra tình yêu của bản thân với cậu.
Đối với biến hóa của hoàng tử, Quản Lăng quả thực là cảm thấy mệt chết.
Ca uổng phí nhiều công phu như vậy đều vô dụng, chẳng qua biến thành con cá liền bẻ cong được hoàng tử, chẳng lẽ ngay từ đầu chọn đường đi công lược không đúng, hoàng tử này kỳ thật là thích nhân thú?
Khẩu vị này thật nặng quá đi chứ.
Đương nhiên, khẩu vị nặng gì đó chỉ là việc nhỏ, giờ đây vấn đề mấu chốt là, Quản Lăng khắc sâu nhận thấy, cậu giống như là bị người quyển dưỡng.
Không sai chính là quyển dưỡng, từ khi Quản Lăng lộ ra thân phận người cá trước mặt hoàng tử, phàm là cậu chỉ cần có ý lên bờ, sẽ bị hoàng tử một tay ngăn lại, nói cho hay là sống trong nước càng thích hợp với cậu hơn.
Không riêng gì thế, cậu giờ một ngày ba bữa đều là hoàng tử tự mình đút ăn, cậu đợi trong cái ao này suốt ba ngày, ngoại trừ hoàng tử là một người sống nào cũng không nhìn thấy.
Quản Lăng cảm thấy, sinh hoạt của cậu hiện giờ thật giống như là cá kiểng được người ta nuôi trong bể cá, bị chủ nhân nó thích ngăn cách khóa ở trong này, không cho kẻ nào phát hiện.
Mà Quản Lăng xem ra, hiển nhiên không phải hiện tượng tốt gì.
Hệ thống đã cho thời gian hạn chế, nhưng cậu đã bị nhốt trong ao này ba ngày, nếu cứ thế mà đi, đừng nói nhiệm vụ, cậu quả thực ở trong ao này muốn ngu luôn rồi!
Vì thế Quản Lăng khắc sâu ý thức được, cậu nên có hành động.
Đuôi cá nhẹ nhàng vỗ trên mặt nước, Quản Lăng chống hai tay cạnh ao chậm rãi đứng thẳng, từng chút từng chút lên mặt trên.
Tiếng vang không tính là nhỏ này quả nhiên kinh động Edro ngồi một bên, bước nhanh đến cạnh ao, hai tay của Edro ôm lấy nửa người trên của Quản Lăng, thương tiếc sờ sờ tóc cậu, sau đó, đẩy mạnh cậu vào ao!
Đờ mờ!
Sắc mặt nháy mắt dữ tợn, Quản Lăng nhịn lại nhịn, khóe miệng run rẩy nhìn về phía hoàng tử, cố gắng khống chế bản thân không mắng ra tiếng.
Trong con ngươi màu lam sẫm của Edro tràn đầy ôn nhu, anh nhẹ nhàng phủ phủ hai má Quản Lăng, ôn hòa nói: “Quản Lăng thân ái, em đói bụng sao?”
Đói cái đầu mày đóóó!!!
Kéo cổ tay áo hoàng tử, Quản Lăng dùng hết toàn lực khống chế biểu tình của mình, cứng nửa ngày, chậm rãi nói: “Edro, em không muốn ngốc trong nước nữa.”
Edro tựa hồ có chút kinh ngạc, anh hôn hôn trán Quản Lăng, ôn nhu nói: “Vì sao chứ thân ái, em chỉ có thể trao đổi với anh khi ở trong nước, anh yêu em, anh muốn trò chuyện với em nhiều hơn.”
Nhưng ông không muốn nói chuyện với mày a!
Mặt Quản Lăng cứng ngắc, thở sâu hai cái, Quản Lăng yếu thế cọ co tay Edro, thấp giọng nói: “Em không thoải mái Edro, anh biết mà, em muốn ở bên anh, lấy thân phận con người.”
Trong mắt luôn luôn lạnh lùng của Quản Lăng mang theo một chút đau thương, cậu giương mắt nhìn về phía Edro, tựa hồ đang nghi hoặc Edro vì sao không cho cậu biến thành người.
Ánh mắt Edro càng thêm nhu hòa, anh tựa hồ là đã quyết định gì đó, trên mặt giơ lên ý cười, trấn an nói: ” Quản Lăng thân ái của anh, em yên tâm, không lâu sau anh sẽ thông báo cho cả nước, anh muốn cưới em làm hoàng hậu của anh, chúng ta vĩnh viễn bên nhau, dù cho em là thân phận gì, anh cũng vĩnh viễn yêu em.”
Sét! Đánh! Ngang! Trời!
Lời này của hoàng tử quả thực là đánh đòn cảnh cáo, nháy mắt đập Quản Lăng chết khiếp.
Hoàng tử anh không thể cưới tui a, nhiệm vụ của ông hoàn toàn nắm trong tay anh đó, anh ném vị hôn thê Mary Sue nhỏ xinh của anh đi là sao, anh tra như vậy là do người dân của anh bày ra sao!
Năm ngón tay suýt nữa bắt được một đóa cúc hoa trong tay áo hoàng tử, đuôi cá Quản Lăng vỗ mạnh, nhanh chóng từ chối nói: “Không được, anh không thể cưới em!”
Sắc mặt Edro âm trầm, tựa hồ căn bản không đoán được Quản Lăng sẽ từ chối anh.
Đưa tay nắm vai Quản Lăng, Edro nhíu mày nói: “Vì sao? Chẳng lẽ em không thích anh sao?”
Lão tử đương nhiên không thích ngươi.
Nhìn Edro rõ ràng có chút tức giận, Quản Lăng nuốt nuốt nước miếng, run rẩy nói: “Em đương nhiên, đương nhiên là thích anh, chỉ là, chỉ là em…”
Mắt thấy hoài nghi trong đôi mắt Edro càng ngày càng thâm, trong đầu Quản Lăng đột nhiên chợt lóe ánh sao, lớn tiếng nói: “Bởi vì em trúng phải lời nguyền, em không thể gả cho anh.”
“Lời nguyền?” Edro hơi hơi sửng sốt, nghi hoặc nói.
“Không sai, chính là lời nguyền.” Trong mắt nhanh chóng toát ra tình yêu giãy dụa mà lại rối rắm, Quản Lăng đầy đủ biểu hiện ra tình cảm bi thống em rất yêu anh nhưng lại không thể không rời khỏi anh, nhanh chóng lặp lại lời nguyền mà mình từng nói cho Prody.
Vì thế, hoàng tử não bổ tin cậu.
Quản Lăng dựa vào ngồi cạnh ao, nghiêng mắt nhìn bộ dáng không dám tin của Edro, yên lặng tán thưởng mình thông minh.
Edro im lặng hồi lâu, cả người đều bao phủ một tầng đau thương nhàn nhạt, ngay cả mái tóc vàng chói mắt cũng ảm đạm hơn nhiều.
“Như vậy, nếu như anh cưới công chúa nước láng giềng, lời nguyền của em sẽ được giải trừ đúng không?” Edro chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt lam sẫm ôn nhu như trước, cười nhìn về phía Quản Lăng.
Quản Lăng gật gật đầu, bi thiết nói: “Anh nhất định phải trong mười ngày cưới công chúa, nếu không, em sẽ bị lời nguyền trừng phạt.”
Edro than nhẹ một tiếng, đôi môi ôn nhu vô cùng đặt trên trán Quản Lăng, kiên định nói: “Quản Lăng thân ái của anh, anh sẽ trong mười ngày cưới công chúa, nhưng vô luận thế nào, em phải nhớ kỹ, người yêu trong lòng anh, chỉ có một mình em.”
Thanh âm Edro trầm thấp mà đau thương, trên khuôn mặt anh tuấn tràn đầy chua sót, anh lặp lại hôn trán Quản Lăng, giống như một con chim cô đơn không có được tình yêu, phát ra tiếng kêu ai thiết.
Quản Lăng trầm mặc bị Edro ôm lòng, cậu hoảng sợ phát hiện, trong nháy mắt như vậy, trái tim thẳng nam không lay động của cậu lại hơi hơi dao động!
Nhất định là do giọng hoàng tử rất dễ nghe, đây chỉ là game mà thôi, mà tất cả thứ cậu công lược, cũng chỉ là NPC rất thật trong game.
Xây dựng tốt tâm lý, Quản Lăng nâng mắt nhìn về phía Edro, gật đầu lên tiếng.
Ngày hôm sau, hoàng tử liền hạ chiếu lệnh, thông báo cả nước người anh sắp cưới là công chúa nước láng giềng, mà quyết định này, đương nhiên được nhân dân hai nước vô cùng hoan nghênh.
Ngày hôn lễ, toàn tòa thành dào dạt trong vui sướng, tiếng chuông đinh đong vang lên, trong đại điện tụ đầy người, đến nhìn hôn lễ trong cổ tích này.
Bên kia, Quản Lăng gian nan từ trong ao bò ra, vòng quanh trong phòng một hồi, cuối cùng xả rèm cửa thoạt nhìn vô cùng hoa lệ kia khoác lên mình từ đầu đến chân.
Edro cho dù kết hôn cũng không quên khóa kín phòng này, quả thực là bệnh thần kinh!
Quản Lăng kéo tay nắm cửa nửa ngày, phẫn nộ nhấc chân đá cái cửa ầm ầm, sau đó đau đớn ngã xuống đất.
Hốc mắt rưng rưng đứng lên, Quản Lăng run rẩy vịnh tường, buông tha cho cái suy nghĩ đá văng cửa, bắt đầu chuyển về cửa sổ.
Edro không khóa cửa sổ, nhưng theo Quản Lăng nhìn ra, khoảng cách như vầy có thể làm cậu ngã thành bánh cá.
Phiền muộn nhìn mảnh vui mừng ngoài cửa sổ, chẳng lẽ cậu phải ở đây đến khi hôn lễ của hoàng tử hoàn tất sao, vậy cậu làm sao có thể trở về đại dương chứ?
“Đinh, người chơi tôn kính, ngài không cần phải trở lại trong biển, nhiệm vụ thế giới này sau khi kết thúc, hệ thống sẽ tự mở ra công năng truyền tống, thoát ra khỏi địa điểm tùy ý.”
Quản Lăng hơi hơi sửng sốt, có chút do dự nhìn về phía ngoài cửa sổ, cứ việc hệ thống nói cho cậu là không cần trở lại biển, nhưng không biết vì sao, cậu vẫn muốn về nhìn một cái.
Trong đầu nhanh chóng hiện lên thân ảnh màu lam, Quản Lăng mím mím môi, vì suy nghĩ của bản thân lấy một cái cớ.
Đúng, cậu hình như đã làm Prody bị thương, cậu muốn đi biểu đại lời xin lỗi của mình.
Không sai ca chính là một nam nhi tốt hồn nhiên tốt bụng, ca muốn dũng cảm gánh vác sai lầm.
Hơi hơi toét miệng, Quản Lăng vừa quay người lại, muốn nhìn xem có nơi nào khác để ra không, thì đã thấy cánh cửa lớn vốn bị đóng chặt đột nhiên bị người kéo ra, sau đó, một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện trước mắt Quản Lăng.
Pro, Prody!!!
Nhìn khuôn mặt quen thuộc vô cùng anh tuấn trước mắt, Quản Lăng không dám tin vọt tới trước cửa, đưa tay đẩy cửa về trước, cửa bay bay mở.
Quản Lăng: “…”
Trách không được lúc nãy mở hoài cũng không ra, thì ra nó là mở ra phía ngoài.
Prody thản nhiên đứng ở cửa, khóe môi gợi độ cong buồn cười, đôi mắt hẹp dài hơi hơi nheo lại, khẽ cười nói: “Thân ái, em vẫn thú vị như vậy.”
Prody mở miệng, Quản Lăng mới phản ứng lại, kinh ngạc nhìn về phía hai chân của Prody.
Tựa hồ là biết nghi vấn của Quản Lăng, Prody đưa tay ôm chặt Quản Lăng, mê luyến ngửi cần cổ Quản Lăng, híp mắt nói: “Anh với nữ phù thủy trong biển trao đổi hai chân con người, lên bờ đi tìm hoàng tử anh âu yếm.”
Quản Lăng gian nan nuốt một tiếng, thong thả nhìn Prody.
Phát giác xin lỗi trong mắt Quản Lăng, Prody câu khóe môi, ý tứ thích thú không rõ vuốt tóc Quản Lăng, “Thân ái, không cần cảm thấy xin lỗi, em cũng không làm anh bị thương, nhưng mà, lúc đó em thực hiện quả thật làm anh có chút bất mãn, anh thật là muốn vĩnh viễn giam cầm em dưới đáy biển, chỉ có mình anh làm bạn bên em.”
Trong thanh âm của Prody tràn đầy nguy hiểm làm cho người ta không rét mà run, cả người Quản Lăng vô cùng cứng ngắc, giống một con gà bị hoảng sợ lui vào lòng Prody.
Đờ mờ dọa ca sợ muốn tè vậy mà cũng được sao, muốn nhận lỗi với anh cmn đều là lỗi của ca, ca không muốn hồn nhiên tốt bụng, anh cho ca đi được không!
Chú ý tới Quản Lăng cứng ngắc, Prody khẽ cười một tiếng, chậm rãi trầm xuống đôi mắt, đưa tay nâng cằm Quản Lăng, trấn an hôn hôn, “Nhưng giờ đây, anh không nghĩ vậy nữa.”
“Thân ái, nếu như em muốn lấy thân phận con người sinh hoạt, vậy anh liền cùng em.” Hôn nhẹ môi Quản Lăng, Prody lẩm bẩm nói: “Anh vĩnh viễn đi theo ý nguyện của em.”
Ngoài cửa sổ đột nhiên bắn ra pháo hoa lớn, chuông đại điện lại xao vang, tỏ rõ hôn lễ hoàn thành.
Quản Lăng chóng mặt bị Prody ôm vào trong ngực, dại ra nghe tiếng máy móc trong đầu vang lên.
“Đinh, chúc mừng người chơi thành công đạt được mục tiêu: làm hoàng tử yêu bạn cũng cưới công chúa nước láng giềng, phần thưởng nhiệm vụ đã phát, xin chú ý kiểm tra và nhận.”
“Đinh, người chơi tôn kính, nhiệm vụ ở thế giới 《Người con trai của biển cả 》đã hoàn thành toàn bộ, xin người chơi căn cứ cốt truyện cẩn thận dùng thuốc ma pháp, hệ thống trong mười giây người chơi uống xong thuốc truyền tống tới thế giới tiếp theo.”
Xí xí, cái tình huống gì đây, thuốc ma pháp cái chi!
Trong tay Quản Lăng đột nhiên xuất hiện một bình thuốc nhỏ cỡ bàn tay, Prody hơi hơi nhíu nhíu mày, phát giác có chút không đúng, cúi đầu nhìn về phía tay Quản Lăng, “Quản Lăng, đó là cái gì vậy?”
Trong đầu một mảnh hỗn loạn, Quản Lăng còn chưa phản ứng lại, liền nghe tiếng bước chân ngoài cửa bỗng nhiên vang lên, cửa lớn bị đẩy mạnh ra, hoàng tử điện hạ vừa mới thành hôn mặc một thân lễ phục màu trắng xông vào phòng.
“Quản Lăng!”
Tràng diện này quả thực là hỗn loạn vô cùng, Quản Lăng ngốc lăng nhìn khuôn mặt âm trầm của Edro trước mặt, tay theo bản năng nâng lên, ngửa đầu đổ chất lỏng không biết tên kia vào miệng.
“Quản Lăng?!” Prody đột nhiên biến sắc, vung xuống bình thuốc trong tay Quản Lăng, nhưng tốc độ uống thứ này thật sự là quá nhanh, một khắc bình bị vung đi đã sớm bị cậu uống sạch sẽ.
“Đinh, người chơi dùng thuốc ma pháp, bắt đầu rời khỏi thế giới 《Người con trai của biển cả 》, đếm ngược thời gian, mười, chín, tám, bảy…”
Tiếng máy móc vang lên bên tai, ánh mắt Quản Lăng tan rã, trơ mắt nhìn vô số bọt khí tràn ra trước mặt, ngay sau đó, toàn bộ vỡ vụn.
“Hai, một, đinh, người chơi tôn kính, chúc mừng ngài thành công công lược cốt truyện thế giới 《Người con trai của biển cả 》, hệ thống đã vì ngài tự động chuyển tới thế giới tiếp theo.”
“Đinh, người chơi tôn kính, thế giới 《Chuyện kì quái thời nam cao 》đã chuẩn bị xong, bắt đầu truyền tống, xin người chơi chuẩn bị sẵn sàng, tận tình thể nghiệm nhân sinh game tốt đẹp…”
… Tốt đẹp con mợ mày!!!