Thanh Quan

Chương 1117: Chương 1117: Ai không nói lý lẽ. (7)




Cảm tình giữa hắn cùng Trương Á càng ngày càng nồng, Văn Nhập Hải muốn mời Tần Mục làm chứng hôn, loại chuyện này Tần Mục đương nhiên đáp ứng, chuyện mặt mũi hắn cũng không quá mức xem trọng, làm như vậy sẽ làm Văn Nhập Hải càng trung tâm với hắn.

Khí hậu Châu Nghiễm an tĩnh, không ai nhìn ra được bên dưới lại ẩn chứa gió lốc thế nào.

Tần Mục trải qua ngày tháng nhàn nhã, bên dưới có nhân viên làm công tác, bản thân hắn chỉ cần ở trong văn phòng phân tích con đường ngày sau cần bước đi, nhàn hạ thì chơi game, quả thật có hương vị yên lặng trước cơn bão táp.

Nhạc Hải Lan cũng không có biểu hiện gì khác người, mỗi ngày trung quy trung củ, ngoại trừ ngày đầu tiên mặc quần áo có chút chú ý, sau đó chỉ dùng trang phục nghề nghiệp chính quy, với ánh mắt Tần Mục nhìn xem, nàng lại đi theo con đường mộc mạc, thật không biết trong lòng rốt cục muốn làm gì.

Cuối tháng các đơn vị bắt đầu chuẩn bị ăn tết, Tần Mục thuận miệng gọi bên khoa tài vụ chi tiền, phân phúc lợi cho mọi người, không làm chim đầu đàn cũng không chi keo kiệt. Nhìn thấy còn ba ngày sẽ nghỉ tết, Tần Mục mở hội nghị tổng kết nửa năm, sau đó gọi Văn Nhập Hải vào văn phòng nói chuyện.

Ngày kết hôn của Văn Nhập Hải quyết định ở 28 tháng Giêng, còn hơn một tháng, nhưng lúc này mặt mày thật hồng hào. Đường làm quan rộng mở, thu hoạch tình trường, Văn Nhập Hải đương nhiên hưng phấn. Lúc này Tần Mục tìm hắn nói chuyện là muốn nhắc nhở hắn, hắn bước lên quá nhanh, còn chưa trải qua nhiều lắng đọng cùng tích lũy nội tình, dễ dàng đi cực đoan, cũng dễ dàng xảy ra vấn đề.

Quả nhiên ngay lúc Văn Nhập Hải đi tới văn phòng Tần Mục, Tần Mục trong lúc vô ý nhìn thấy ánh mắt hắn cùng Nhạc Hải Lan có chút giao nhau, điều này làm Tần Mục có chút ngạc nhiên. Chẳng lẽ mục tiêu của Nhạc Hải Lan không phải hắn, mà là người dưới tay hắn, nói vậy tâm cơ của cô nàng này thật đủ sâu, nếu Tần Mục đào tạo một nhóm người kết quả biến thành quân cờ của người khác, thật khó thể chịu đựng.

Đi vào văn phòng, Tần Mục không nói gì, chỉ chăm chú nhìn Văn Nhập Hải. Sinh hoạt cá nhân thế nào Tần Mục không quản, nhưng Nhạc Hải Lan rõ ràng mang theo mục đích tới, Tần Mục phải nhắc nhở một chút. Vài ngày này Văn Nhập Hải có chút lâng lâng, lại không nhìn ra ánh mắt Tần Mục có vẻ khảo cứu, mở miệng xin chỉ thị, hiện tại công tác trù tính chung trong khu khai phát có chút phức tạp, có cần thành lập một đội ngũ khuyên giải đặc biệt, dùng nhịp nhàng trong việc phát triển ở các phương diện. Hơn nữa hắn còn nhắc tên của Mao Tứ, lại ẩn ý nhắc tới chuyện của Bách Long lúc trước.

Nguy hiểm, tâm lý của Văn Nhập Hải có chút nguy hiểm. Thân phận của hắn là gì, là một đầu cẩu mà Tần Mục thả ra cắn người, từ khi nào nhìn thấy cẩu nhắc điều kiện sao? Mặc vào quần áo chủ nhân thiết kế, phải dựa theo quy định của chủ nhân bước đi, nếu như có tập tính của mình, còn không phải ra ngoài mượn sức một đám chó hoang? Trong lòng Tần Mục đánh bàn tính, không trực tiếp đưa ra chỉ thị với lời đề nghị của Văn Nhập Hải, mà thản nhiên cười nói:

- Nhập Hải, nghe nói toàn gia vợ trước của anh không có việc gì vẫn chạy tới chỗ anh làm ầm ĩ, có xử lý tốt hay không đây? Trương Á là cô gái tốt, có thể đi theo anh thật sự là không dễ dàng, đừng làm cho việc kia ảnh hưởng tới tình cảm của hai người.

Văn Nhập Hải vội vàng hứa hẹn, chuyện bên vợ trước đều đã nói rõ, đều đã yên ổn lại. Kỳ thật Văn Nhập Hải đi tìm Mao Tứ xử lý chuyện này, gọi thêm vài du côn, cầm dao đi tới trước nhà vợ cũ hoành một trận, gia đình mồm mép lợi hại kia đều ủ rũ. Hơn nữa Mao Tứ còn nói, nếu bọn hắn không ngoan ngoãn, huynh đệ trong ngục giam sẽ cho Hồ Bân chút nhan sắc nhìn xem, đến lúc đó thiếu tay thiếu chân thì đừng oán hận người bên ngoài. Lúc này Hồ gia xem như đã hiểu được, con rể cũ Văn Nhập Hải thật phong cảnh, đã không còn là kẻ nhu nhược vâng vâng dạ dạ ngày xưa, người ta bám đúng đùi, mây xanh lên thẳng, đừng nói cánh tay của Hồ gia còn không lớn bằng cọng lông trên chân người ta, muốn diệt bọn hắn là chuyện vài phút. Mao Tứ hăm dọa vài lần, lại từ Văn Nhập Hải lấy hai vạn đồng bồi thường toàn gia kia, tự nhiên đã khiến bọn họ ngừng miệng.

Cũng bởi vì Mao Tứ giúp Văn Nhập Hải chuyện đó, cho nên có ý tứ muốn Văn Nhập Hải giúp hắn quay về đội ngũ thành quản, tuy Văn Nhập Hải đáp ứng ngoài miệng, nhưng nếu cho Mao Tứ trở về sẽ tổn hại tới quan uy mà hắn mới bồi dưỡng được, cho nên hắn tráng lá gan đưa đề nghị thành lập đội ngũ khuyên giải với Tần Mục, kéo Mao Tứ tới bên người, đến lúc đó làm chuyện gì cũng phương tiện. Cho dù Mao Tứ xảy ra chuyện, Tần Mục hỏi tới thì hắn cũng có lý do thoái thác, người ta giúp anh bãi rụng chuyện của Bách Long, xem như giúp người ta một lần.

Tần Mục nghe Văn Nhập Hải nói xong, gật đầu nói:

- Ân, giải quyết rồi thì tốt, Nhập Hải, nghe nói Trương Á đem tiền riêng đều bỏ ra cho anh trang hoàng nhà mới, làm người không thể mất gốc đâu.

Văn Nhập Hải nghe lời của Tần Mục có vẻ khuyên giải cùng răn đe, không khỏi ngẩng đầu đưa mắt nhìn Tần Mục.

Giờ phút này ánh mắt Tần Mục không nhìn hắn mà đang xuyên thấu qua cửa phòng, nhìn chằm chằm Nhạc Hải Lan đang đánh máy bên ngoài. Tim Văn Nhập Hải đập như nổi trống, trên người Nhạc Hải Lan mang theo dáng vẻ nữ nhân phong lưu, đối với tân quý như Văn Nhập Hải mà nói thật sự là hấp dẫn, mấy ngày nay hắn nói chuyện với Nhạc Hải Lan đã có chút buông ra. Tần Mục chỉ nói một câu nhẹ nhàng đã trạc trúng uy hiếp của hắn, những lời này càng khiến hắn kinh hãi hơn cả đao cạo xương.

Loại cảm giác hết hồn này đã hơn một tháng không xuất hiện qua. Khóe môi Tần Mục mím chặt, biểu tình có chút phẫn hận. Văn Nhập Hải tuôn mồ hôi lạnh, miễn cưỡng cười nói:

- Tần bí thư, tôi lập giấy bảo đảm với ngài, không có tâm địa gian giảo gì, cả đời sẽ đối tốt với Trương Á.

Tần Mục khoát tay, hắn làm gì có thời gian nghe Văn Nhập Hải bảo đảm, nói không chuẩn vượt qua năm năm mười năm sau, khi hắn cùng Văn Nhập Hải gặp nhau chưa chắc đã chào hỏi nhau, ai có thể quản chuyện cả đời của ai. Chỉ cần thời gian hắn làm thủ hạ của Tần Mục không bị người có ý chí công phá vòng vây là được. Tần Mục trầm ngâm chốc lát, biết sau khi giáo huấn thì nên cho bánh ngọt, liền thay đổi đề tài, dặn Văn Nhập Hải chuẩn bị khởi thảo kế hoạch thành lập đội ngũ khuyên giải, sau tết giao cho hắn xem qua.

Đánh một cái tát sau đó lại thưởng chút đồ vật, đây là phương pháp duy nhất quản lý thuộc hạ. Tần Mục không lộ ra ý niệm đánh hắn vào lãnh cung, Văn Nhập Hải cũng sẽ đem tâm tư bay xa kéo trở về, người đàn bà Nhạc Hải Lan kia, trong lòng Văn Nhập Hải thầm thề ngày sau có bao xa trốn bao xa.

Trải qua cuộc nói chuyện lần này, nhân viên trong văn phòng đã sắp nghỉ phép. Hiện tại các đơn vị cũng không có công tác cần làm, phúc lợi đã phát xuống, giấy trực ban đã bố trí xong, không còn chuyện gì khác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.