Thanh Quan

Chương 1152: Chương 1152: Anh làm mùng một, tôi làm mười lăm. (15)




Tần Mục xoay người lại, khẽ cười, chỉ vào nam tử trần truồng, bình tĩnh nói ra:

- Hai chân của anh ta đứng ở phía nam khu ngân hàng, chuyện này tuy nói rõ xảy ra ở khu Kim Dương, nhưng mà anh ta đang lựa chọn khu của tôi báo án. Cho dù chuyện xảy ra ở nơi nào, chỉ cần báo án thì phải thụ lí. Lưu cục trưởng, anh nói như thế nào?

Lưu Đại Hữu giọng nói có chút run rẩy, ai cũng có thể nhìn ra hắn đang nổ lực áp chế tức giận, chỉ thấy hắn trang trọng cúi đầu với nam tử trần truồng, sau đó vô cùng kiên định nói ra.

- Chuyện đã xảy ra là trách nhiệm của chúng tôi, nếu như không toàn lực phá án và bắt giam kẻ gây án, tôi còn có tư cách gì mang cảnh phục, có tư cách gì đội quốc huy trên đầu?

Tần Mục âm thầm gật đầu, hoàn mỹ, phi thường hoàn mỹ. Lưu Đại Hữu bản thân khí thế phi thường bưu hãn, cộng thêm lời nói chính khí mười phần đã bị quay phim ghi chép lại nhất cử nhất động. Tuy thoáng có hương vị tuyệt hảo, nhưng mà trong không khí hiện tại là vừa đúng.

Cũng không biết trong đám người ai kêu tốt, sau đó tiếng vỗ tay vang vọng. Trong tiếng vỗ tay này Lưu Đại Hữu dùng thân thể bảo vệ nam tử trần truồng, đám người tự động tách ra một con đường, cho bọn họ đi ra ngoài.

- Tần Mục, tay anh kéo quá dài.

Lãnh đạo kia nói ra từng chữ, biểu hiện trên mặt biến thành âm trầm.

Tần Mục bất vi sở động, thừa dịp ánh mắt đám người bị Lưu Đại Hữu hấp dẫn thì hắn cưỡi nói với lãnh đạo:

- Đan bí thư, về sau chuyện vượt khu gây án, chúng ta còn phải hợp tác nhiều.

Lãnh đạo hừ lạnh một tiếng, chắp tay sau lưng dẫn người rời đi. Khóe miệng của Tần Mục tươi cười, như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm vào bóng lưng bí thư Đan Huy Hoàng khu Kim Dương rời đi.

Ở trước mặt nhiều quần chúng hứa hẹn mà không xin chỉ thị của lãnh đạo, không có qua bao lâu đã truyền khắp quan trường Quảng Châu. Phương Chấn Bang nghe nói tin tức này thì vừa vặn là lúc vợ ở bên ngoài quay về, người một nhà đang ở trong một gian phòng của khách sạn, Phương Chấn Bang mỉm cười cầm lấy điện thoại, vừa nghe điện thoại vừa vặn dò vợ và Phương Thiên Nhu nhanh ăn đi trong khi còn nóng.

Vừa mới nói xong trong điện thoại truyền lại tin tức khiến Phương Chấn Bang lập tức trừng to mắt. Khá tốt đây là tụ hội gia đình, nếu như bị người ngoài nhìn thấy thì cho rằng Phương bí thư lão luyện thành thục lại như người trẻ tuổi, nhất định sẽ cảm thấy nhìn lầm người.

Phương Thiên Nhu thấy Phương Chấn Bang biểu lộ khác thường, lúc này cầm điện thoại lên mở nguồn, nàng hiện tại đang ăn cùng gia đình nên chẳng muốn nghe điện thoại, dù sao đang ăn cơm không ai thích nghe chuyện không may.

Phương phu nhân nhìn thấy hai cha con cầm điện thoại, lập tức có chút không vui, vỗ bàn nói ra:

- Hai người tốt đấy, tôi vất vả ra ngoài công tác một lần, hai người đều cầm điện thoại nói chuyện, có phải muốn tôi lật bàn hay không?

Phương Thiên Nhu vội vàng tắt điện thoại, Phương Chấn Bang nói khẽ dặn dò trong điện thoại hai câu, sau đó cũng tắt máy, gãi gãi đầu nói ra:

- Em đừng tức giận, Quảng Châu phát sinh đại sự, nhân vật chính còn là Tần Mục mà em vừa nói đấy.

Con mắt Phương phu nhân sáng ngời, thân thể căng cứng buông lỏng, lại gấp cho Phương Chấn Bang con tôm bự, vừa cười vừa nói:

- Khao anh, cho anh con tôm bự. Nói nhanh lên, đã xảy ra chuyện gì?

Phương Thiên Nhu làm nũng nói:

- Mẹ, con cũng muốn!

Phương phu nhân cưng chiều gấp cho Phương Thiên Nhu, sau đó lại nhìn qua Phương Chấn Bang, . Phương Chấn Bang cười khổ mang tin tức vừa rồi nói cho Phương phu nhân nghe, bất đắc dĩ nói ra:

- Anh thấy hắn ta những ngày này bận rộn chuyện khu khai phát, xác thực có công tích, đang muốn tìm cơ hội mang danh ngạch đề cử vào trường đảng năm nay cho hắn, bây giờ tốt rồi, lại gây chuyện.

Phương phu nhân nhíu mày, không có dễ dàng đánh giá Tần Mục, mà là hỏi ngược lại:

- Anh định làm như thế nào?

Phương Chấn Bang khoát khoát tay nói ra:

- Gia đình tụ hội, không nói chính sự, không nói chính sự.

Nói xong con mắt nhìn qua Phương Thiên Nhu. Phương Thiên Nhu cũng ở trong quan trường tôi luyện được chút ánh mắt, lập tức đứng lên nói:

- Nghe người bạn nói hôm nay làm đồ ăn chiêu đãi, con đi qua xem thế nào, học tập học tập, con đi đây.

Nói xong đứng lên đi ra ngoài.

Đợi đến lúc Phương Thiên Nhu rời khỏi, Phương phu nhân oán trách nói ra:

- Ngay cả con gái cũng đề phòng, anh làm quan như vậy là tuyệt hậu đấy.

Phương Chấn Bang thở dài một tiếng, nói ra:

- Em cho rằng anh muốn đề phòng con sao? Hiện tại nha đầu kia đã cùng lăn lộn qua với Tần Mục một thời gian ngắn, cũng học cách lôi lệ phong hành, cũng học cách lừa dối. Nha đầu kia gần đây giống như đang yêu, là một lái xe. Em nói một chút, con gái bí thư thị ủy yêu một lái xe, đây là thế nào?

Phương phu nhân xoa xoa huyệt Thái Dương, nói ra:

- Con đã lớn nên lấy chồng, theo ý con đi, còn hơn con gái lỡ thì. Đúng rồi, cho dù con gái yêu lái xe cũng không nên ngăn cản chứ?

- Em biết là lái xe của ai không? Là lái xe do Tần Mục đề bạt và dẫn dắt! Tài xế kia nghe nói bây giờ đang làm việc cho Tần Mục, luôn luôn âm trầm, anh hoài nghi là do Tần Mục an bài con cờ bên cạnh con của mình.

Phương Chấn Bang lắc đầu, tiếp tục nói:

- Tần Mục người trẻ tuổi kia ah, quá giỏi về tâm kế, hiện tại làm chủ nhiệm khu khai phát còn dám ở trước mặt quần chúng lập quên lệnh trạng, còn dám dõng dạc nói phải tra rõ chuyện này. Nếu quả thật dễ dàng tra rõ ngọn nguồn như thế, anh làm bí thư thị ủy làm gì?

Phương Chấn Bang nói có chút buồn bực, cầm lấy điếu thuốc trên bàn hút.

Phương phu nhân thấp giọng hỏi:

- Người phạm tội địa vị lớn sao?

- Còn phải nói sao?

Phương Chấn Bang thở dài nói ra:

- Cháu ruột viện trưởng viện kiểm sát tỉnh ủy, cũng tham gia vào chuyện mua bán, lập nên công ty ngoại thương.

Công ty ngoại thương, nói ra chữ này thì Phương phu nhân bừng tỉnh đại ngộ. Loại địa phương này nhìn vẻ ngoài tráng lệ, kỳ thật rất nhiều người trong lòng rõ ràng, nhất định sẽ buôn hàng lậu, hoặc là rửa tiền đen. Người này tới Quảng Châu là vì có nhà kho và bến cảng, cho dù muốn kiểm tra cũng phải được trong tỉnh phê công văn. Dưới mí mắt của Phương Chấn Bang có người hung hăng càn quấy, hắn đã sớm muốn làm, nhưng trở ngại quan hệ tầng trên, Phương Chấn Bang hắn không thể không lui, cho nên vẫn chịu đựng, nhắm mắt làm ngơ.

Nhưng hắn thật không ngờ Tần Mục lại mặc kệ những chuyện này, hắn làm bí thư thị ủy làm gì? Phản đối thì chính là không chịu trách nhiệm với dân chúng, cũng làm thấp uy tín quan chức chính quyền; ủng hộ chính quan hệ cấp trên trở nên rối tinh rối mù, bởi vì chiến tích tạo dựng lên nhà máy Tinh Viên sẽ tan thành mây khói, đây là chuyện hắn không dễ dàng tha thứ.

Quả nhiên là thành cũng Tiêu Hà, bại cũng Tiêu Hà. Phương Chấn Bang đang lẩm bẩm trong lòng.

- Tần Mục này...

Khóe miệng Phương phu nhân tươi cười vui vẻ, nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.