Thanh Quan

Chương 1153: Chương 1153: Anh làm mùng một, tôi làm mười lăm. (16)




- Vẫn cuồng như thế, vốn cho rằng hán từ kinh thành đi ra lăn lộn lấy tư lịch, không nghĩ tới đến tới chỗ của chúng ta vẫn làm theo ý mình.

Nàng cũng cầm điếu thuốc lên hút, vừa cười vừa nói:

- Lão Phương, anh đừng có buồn như vậy, em thấy đường của Tần Mục đi còn nhiều hơn chúng ta nhiều.

Những lời này nói ra có chút cao thâm mạt trắc, nhưng Phương Chấn Bang biết rõ lão bà tuyệt đối sẽ không nói bậy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nàng.

Phương phu nhân cười nói:

- Anh xem, lúc trước chúng ta đi buôn bán ở kinh thành, đã lôi kéo một ít quan hệ. Ở kinh thành tùy tiện lôi một công ty ra thì hậu trường sau lưng đều là cấp bộ trở lên. Tuy nói chúng ta những năm này dốc hết tâm huyết, cũng có thể đưa thân vào buôn bán ở kinh thành, nhưng quần thể cao cao tại thượng chính thức trong buôn bán, biết ai làm chủ không?

- Em đã nói với anh rồi!

Phương Chấn Bang nhìn ra cửa ra vào, thấp giọng nói ra:

- Về sau sinh ý trong nhà không nên dễ dàng nói ra, tai vách mạch rừng. Tuy chúng ta không trái với chính sách, em không mở xí nghiệp ở Quảng Châu nhưng vẫn có người chỉ trích đấy.

Phương phu nhân gật gật đầu, không chờ Phương Chấn Bang trả lời, phối hợp nói:

- Hào phú buôn bán ở kinh thành được xem như đỉnh cấp có bảy tám nhà sàn sàn nhau, nhưng mà vào năm trước, trong đó có một nhà bằng vào mở công ty game online và trong đấu giá hội nổi danh khắp kinh thành, trở thành đầu lĩnh buôn bán.

Phương Chấn Bang thở dài, đại gia tộc chính là đại gia tộc, không cần quá cấm kỵ cái gì, nếu như hắn hiển nhiên cho phu nhân ở thành phố này xây dựng xí nghiệp buôn bán, người cấp dưới không nói cái gì, đám người Quốc Thụy Tường khẳng định sẽ đâm một dao sau lưng. Cũng đúng, đám người Quốc Thụy Tường nếu làm như vậy, hắn cũng sẽ không cho bọn họ sắc mặt tốt.

- Trương gia, Trương Tử Bình, em đã nói qua trong điện thoại rồi.

Phương Chấn Bang nhàn nhạt nói ra:

- Cha của chúng ta, nhìn người còn kém một chút.

Phương phu nhân không dám tiếp lời này, chuyện cha con Phương gia huyên náo không thoải mái, có bộ phận nguyên nhân là do nàng. Vốn Phương Tù chọn vợ cho Phương Chấn Bang trong quân đội, nhưng mà Phương phu nhân khi đó là cô gái thiên kiều bá mị trong đoàn ca múa thành phố, cứ như thế ôm trái tim của Phương Chấn Bang. Phương Chấn Bang lén lút làm giấy hôn thú với Phương phu nhân, khiến cho Phương Tù tức giận, từ nay về sau tuyên bố không thừa nhận Phương Chấn Bang là con.

Phương phu nhân cùng Phương Chấn Bang về sau quả nhiên bỏ quân đội ra ngoài, Phương Chấn Bang vào quan trường tỏa sáng. Hai vợ chồng xem như tương kính như tân, nhưng chỉ có chuyện này là không dễ dàng nói ra.

- Kỳ thật Trương Tử Bình sở dĩ có thể làm được lớn như vậy, còn có lẽ phải cảm tạ một người. Theo tin tức đường nhỏ ở kinh thành, hai hạng mục này đều do người nọ chỉ điểm, nhưng mà người nọ muốn làm quan, không muốn phí tâm tư vào buôn bán, cho nên đưa cho Trương Tử Bình quản lý. Anh đoán xem người đó là ai?

Lời đã tới mức này, sắc mặt Phương Chấn Bang trở nên vô cùng ngưng trọng. Tần Mục! Thì ra Phương phu nhân nói chính là Tần Mục. Lúc trước Tần Mục từ kinh thành đi tới Quảng Châu, Phương Chấn Bang cho rằng hắn đắc tội người nào, hoặc là con cháu cấp bộ đi xuống mạ vàng, nhưng từ đó tới nay tiếp xúc một năm, hắn rõ ràng cảm thấy Tần Mục không phải người bình thường, tâm ngoan thủ lạt khẩu phật tâm xà, đàm tiếu đôi chút là châm hạc đỉnh hồng (*hạc đỉnh hồng là thuốc độc cực độc, ai xem kiếm hiệp nhiều thì biết), quả nhiên là nhân vật vừa trong lại vừa ngoài. Giờ phút này hắn mới biết được, thì ra trước khi tới Quảng Châu, Tần Mục ở kinh thành đã chọc ra sóng gió không nhỏ.

Mà phủ quan hệ lên Trương Tử Bình, thậm chí còn mang tài phú khổng lồ chấp tay giao cho người ta, tim của Phương Chấn Bang run rẩy lên, nước sau lưng Tần Mục rất sâu, không chuẩn hắn còn không sờ rõ ngọn nguồn.

- Ý em là...

Phương Chấn Bang còn chưa nói hết, vợ chồng nhiều năm như vậy, hắn làm sao không rõ tâm ý nhau.

- Yên lặng theo dõi kỳ biến, không ủng hộ cũng không phản đối.

Phương phu nhân cười rộ lên:

- Anh chẳng phải khi trước đã tra vụ án hình sự sao? Chuyện này nói ra ai cũng ám muội, cho dù là vị trên tỉnh chỉ sợ ra mặt cũng phải lén lút.

Phương Chấn Bang gật gật đầu, đây là tội hiếp dâm a, là tội người ta khinh thường nhất, vị trong tỉnh cho dù da mặt dày cũng sẽ không dám hiển nhiên. Nếu như quả thật yêu cầu Phương Chấn Bang ra mặt, hắn sẽ giả bộ lý do hỏi thăm, khiến cho vị này ăn cây đinh mềm. Có lão bà nói thế, hắn thậm chí có xúc động áp tiền đặt cược lên người Tần Mục.

- Còn có một việc Tần Mục này rất biết lợi dụng truyền thông, trong kiếp sống chính trị của hắn, từng làm qua mấy lần chuyển bại thành thắng đặc sắc, đại bộ phận là lợi dụng dư luận.

Phương phu nhân làm buôn bán, kỳ thật chính là tai mắt của Phương Chấn Bang, rất nhiều tin tức là do nàng hỏi thăm được, nàng chậm rãi nói ra:

- Em hoài nghi phóng viên hiện trường lúc ấy, gương mặt Tần Mục lòng đầy căm phẫn chính là đang diễn.

Phương Chấn Bang lập tức cười rộ lên, nhẹ giọng nói:

- Như vậy, chuyện này anh có thể giả câm vờ điếc, nhưng có thể ra tay vào hướng khác. Tần Mục đoạt danh tiếng, anh lại kháng lôi cho hắn, không có có chỗ tốt là nói không qua.

Hai vợ chồng quen biết cười cười, Phương Thiên Nhu đã đẩy cửa đi vào..

Hôm sau bí thư đại bí điện thoại cho Tần Mục, nói trong thành phố luôn vùi đầu vào phát triển là không phù hợp với thủy triều cải cách, hỏi thăm Tần Mục có biện pháp cung cấp mạch suy nghĩ hay không, vấn đề hỏi này còn kém nói thẳng với Tần Mục, khiến Tần Mục bày bạn phóng viên ban tổ chức lên mặt bàn, bị hỏi bí như vậy, không thể nghi ngờ là nói cho Tần Mục, chuyện đêm qua Phương bí thư đã biết rõ, chuyện này Phương bí thư mặc kệ giả bộ không hỏi tới, nhưng áp lực nhất định là có, về phần giảm bớt áp lực như thế nào phải xem Tần Mục thức thời hay không thức thời, thái độ đã bày ra, cũng là Phương Chấn Bang nói cho Tần Mục, chi tiết của ngươi trên cơ bản đã bị nhìn rõ, thái độ của ta với thủ hạ là cầu ổn quá độ, ngươi chiêu theo đó mà làm.

Giác ngộ của thủ hạ không giống như suy nghĩ của cấp trên, có oan ức thì tự mình gánh lên lưng, hiện tại Tần Mục dám bày ra cái giá lớn trước mặt bao nhiêu người, vậy phải chuẩn bị tâm lý gánh vác lại nói tiếp cũng đủ liều lĩnh, có người đi cưỡng hiếp lại bày ra danh thiếp của mình cho nạn nhân thấy, sợ người khác tìm không thấy hay sao, chuyện này nói quá rõ, người nọ phi thường hung hăng càn quấy, trước kia rất có thể đã làm ra chuyện cùng loại rồi, có lẽ bởi vì trong nhà có tiền, cũng có lẽ bởi vì thế lực không nhỏ cho nên mới dám như vậy, đây là Phương Chấn Bang nhắc nhở Tần Mục, bí thư thị ủy trên mặt chỉ sợ không trụ được, nói rõ mạng lưới quan hệ này chính là trong tỉnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.