Thanh Quan

Chương 1154: Chương 1154: Anh làm mùng một, tôi làm mười lăm. (17)




Tần Mục không có lui bước, nếu như nói chuyện này hắn không biết thì cũng thôi đi, nhưng nếu hắn gặp được thì hắn phải tra tới cùng, nam nhân chính là bảo vệ cho bạn gái, trong lòng Tần Mục sinh ra rung động không nhỏ, nếu như đám người Chu Tiểu Mai gặp được loại tình huống này, hắn nên làm sao bây giờ, suy nghĩ này chỉ thoáng hiện ra trong lòng, hắn lập tức bác bỏ, hắn tuyệt đối không cho nữ nhân của mình gặp chuyện như vậy, hắn sẽ bóp chết tất cả các nhân tố không ổn thỏa đó đi.

- Ai nha, ngài là nhân vật mánh khóe thông thiên cũng không quen người của ban tổ chức, tôi đâu dám tùy tiện nhận bậy!

Tần Mục cười ha ha, hắn mới cũng không rõ ràng như vậy, chính mình cùng người của truyền thông cùng xuất hiện, hắn chỉ hàm hàm:

- Giống như lần trước đoàn phóng viên Hương Cảng đi theo tới Quảng Châu, gần đây muốn phỏng vấn bệnh viện tâm thần của chúng ta, cô gái này tuổi còn trẻ, lớn lên lại không tệ, nên sớm lập gia đình một chút, không nên gây chuyện.

Tần Mục là danh nhân thực quyền, Tần Mục hy vọng đi lại với bí thư gần hơn, bí thư cũng hy vọng có thêm minh hữu củng cố địa vị của mình, cho nên Tần Mục cuối cùng nói ra giọng điệu như trêu đùa, Phương bí thư cũng cười rộ lên, nói ra:

- Hôn sự cô gái người ta, anh cũng đừng quan tâm, cũng không thể phạm sai lầm ah!

Trong lòng Tần Mục run lên, biểu hiện e sợ xấu hổ của Hà Tinh lúc này hiện ra trước mắt của hắn, hắn cười khổ một tiếng, nói ra:

- Bí thư a, ngài cũng quá cất nhất tôi rồi, tôi chỉ là tiểu quan viên, làm sao so được với phóng viên vào nam ra bắc như người ta!

Chủ đề dẫn xuất tới đâyhai người nói giỡn vài câu, Tần Mục lộ ra hành tung của Hà Tinh, mà bí thư trước khi tắt điện thoại lộ ra chân tướng với Tần Mục, cấp trên có người hỏi tới chuyện này.

Tần Mục không hoảng hốt, thời điểm này mà cấp trên đưa lệnh xuống thì chắc chắn rất bất an, người nào đó trong tỉnh định mượn nhờ quan hệ của Phương Chấn Bang áp chuyện này xuống, Phương Chấn Bang tất nhiên giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo, mà Tần Mục cũng sớm nghĩ tới chiêu này, chuyện đêm Lưu Đại Hữu đã dẫn người bắt tên kia tại bữa tiệc.

Người nọ lúc ấy trên bữa tiệc còn la ó chém gió, nói cái gì dọn dẹp chuyện này rồi cùng chơi tiếp, Lưu Đại Hữu dẫn người trực tiếp xâm nhập súng ngắn dí vào tráng người nọ, người nọ còn gọi rầm rĩ:

- Có biết tao là ai hay không, tao sẽ khiến bọn mày mất chức!

Khẩu khí ngang ngược, không ai bì nổi.

Tần Mục phải dựa khung cửa ho khan một tiếng, Lưu Đại Hữu lập tức xuất ra khí chất bưu hãn của hắn khi làm đồn trưởng công an huyện Tây Bình năm đó, căn bản không cho thằng này lôi quan hệ sau lưng ra, tát mấy bạt tai vào mặt hắn, sau đó còng tay thằng này lại, lại từ trong phòng tìm mấy cái khăn nhét vào miệng thằng này, hơn mười cảnh sát dọn dẹp mấy tiểu côn đồ trong vài phút, sau đó dẫn bọn chúng đi lên xe tù, Lưu Đại Hữu lập tức mang theo bốn năm thủ hạ mang suốt đêm rời khỏi Quảng Châu, đi nhanh tới Bắc Liêu thành phố Đằng Long, đây là hành trình tiên phong cả Trung Quốc, dùng Tần Mục nói đây là dị địa phá án, mà trên đường đi tùy tiện cho Lưu Đại Hữu giày vò, chỉ cần tới thành phố Đằng Long thì mấy gia hỏa này phải đồng ý ký tên thôi.

Lưu Đại Hữu lúc gần đi vẻ mặt đau khổ nói với Tần Mục:

- Tôi không thể ngồi máy bay a, lái xe cũng nửa tháng đấy.

Tần Mục cười tủm tỉm nói ra:

- Năm nay trước lễ mừng năm mới sẽ xong bản án, nhắn với Quý bí thư, năm nay hoan nghênh hắn tới kinh thành.

Lưu Đại Hữu trong lòng kêu Wow, Quý Thu thăng chức quá hấp dẫn ánh mắt người khác, Tần Mục cười mắng một câu, nói ra:

- Đừng chơi tâm nhãn, anh dù đi dạo cũng phải thành thành thật thật đứng ở khu khai phát.

Lưu Đại Hữu bị Tần Mục nói trúng tâm sự, mặt già đỏ lên, nói một tiếng bảo lái xe chạy đi.

Tần Mục chơi hoạt động ngầm, gạt cả Trương Thúy, hắn còn bày giá đỡ, làm cho người lái xe cục cảnh sát ở khu khai phát, tìm mấy người của nhà máy mày giả trang kẻ bắt cóc, cấp mọi người biểu hiện giả dối là khu khai phát đang xử lý côn đồ, trực tiếp hấp dẫn hỏa lực tới đó, mà mấy cảnh sát này cũng phải cấp thiết bị liên lạc lên trên, làm xong tất cả mới lái xe đi với Lưu Đại Hữu.

Liên tục vài ngày điện thoại của Tần Mục có âm báo không ngừng, trong mấy ngày ngắn ngủi thế lực của kẻ phạm tội trồi lên mặt nước, Tần Mục cũng lá mặt lá trái, hắn biết rõ hiện tại đứng ra chỉ là tiểu tôm cua, luận sức nặng căn bản không so được với Tần Mục, những người này chỉ dò xét thái độ của hắn mà thôi, cho nên Tần Mục cũng không có nói lời quá chết, chỉ nói hiện tại đang trong giai đoạn hoài nghi, cũng không có chứng cớ xác thực chứng minh tất cả, khu khai phát sẽ theo lẽ công bằng mà xử lý chuyện này, nếu như chuyện này là thật, vậy sẽ đưa ra công tố, nếu là hành vi của bệnh tâm thần sẽ phóng thích vô tội.

Trong mấy ngày qua cũng phát sinh không ít chuyện, đầu tiên là Hà Tinh dẫn đội ban tổ chức, xác thực tiến vào bệnh viện tâm thần Thanh Sơn phỏng vấn tùy cơ, tuôn ra sự thật bệnh viện này đả thương người, bởi vì Liêu Thừa Tông đã xuất ngoại cho nên phó viện trưởng lưu lại chịu tội thay, mà vị này hoàn toàn là phụ trách hạng mục của viện trưởng, tự nhiên đạt được cục y tế phê chuẩn, đối mặt truyền thông hỏi trực tiếp như vậy, đây là thái độ chính thức không thể không gặp, thái độ của cục trưởng cũng tỏ vẻ sẽ tra, tra ra thì lui chức, kiên quyết không nuông chiều tình huống bại hoại y đức.

Bộ dạng này không phải vốn liếng gì quá lớn, đây chính là cầm thái độ bịt miệng người, sau đó tới chuyên mục hỏi thăm của ban tổ chức, đột nhiên tuôn ra chuyện mấy bệnh viện lớn ở Quảng Châu có sự vụ "Tuấn khó, tuấn quý", trong đó thực tế dùng bệnh viện nhân dân nghiêm trọng nhất, tên viện trưởng yêu cầu một nữ nhân Hàn Quốc khám thân thể, đưa ra yêu cầu quá phận, hơn nữa còn vơ vét tài sản tiền tài, nữ tử này có mang theo máy ghi ấm, ai cũng có thể nghe ra âm thanh mê đắm của viện trưởng kia cả.

Tần Mục thyas tin tức này thì cười rộ lên, Duẫn Song Song nữ nhân này thủ đoạn chẳng yếu kém chút nào, nhưng hắn biết rõ Duẫn Song Song cho tiền tên viện trưởng, chỉ bảo phòng bệnh đặc thù mà thôi, đoán chừng về sau nàng lại tìm viện trưởng nói qua một lần, bằng mị nhãn của và giọng nói tràn ngập mị hoặc của Duẫn Song Song, tùy tiện một nam nhân bị ánh mắt của nàng nhìn không mê đắm mới lạ.

Tên viện trưởng rất oan uổng, hắn chỉ đang kiếm thu nhập thêm, nhưng cái mũ đã chụp lên đầu, ghi âm không thể làm bằng cớ, nhưng thủ đoạn của truyền thông là dẫn đạo dư luận, truyền thông thiên về một luận điểm, dư luận hướng về bệnh nhân, huống chi bệnh viện nhân dân có phí nằm viện đúng là cao tới mức khác thường, Hà Tinh thậm chí còn tìm được rất nhiều đơn thuốc, lại tìm nhiều chuyên gia dược phẩm tương ứng, thành phẩm chỉ bán có mấy đồng, thậm chí còn dán nhãn hiệu nhập ngoại, kỳ thật chính là đồ Trung Quốc gia công mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.