Thanh Quan

Chương 453: Chương 453: Anh yêu, sao anh không ở bên cạnh em. (2)




- Anna tiểu thư, mời chú ý hình tượng mà cô đại biểu. Chẳng lẽ cô không phát hiện thích tiếng hát của một người, chính là sự chân thật của người đó sao? Sydney đang thẳng thắn về bản thân mình với người hâm mộ, hình tượng thiện lương thành thật của nàng sẽ xâm nhập lòng người, đây là sự thành công mà bao nhiêu kế hoạch dự định cũng không thể thực hiện.

Anna vội vàng giải thích với Tần Mục, có chút không cam lòng nói:

- Nhưng cô bé này rất cố chấp, nhiều khi tôi cũng không biết phải nói với nàng thế nào.

Tần Mục mỉm cười, lại nhìn Sydney.

Sydney xúc động mềm mại nói một câu:

- Phải, the God!

Màn hình lớn đem vẻ thâm tình trên mặt nàng hoàn toàn biểu lộ đi ra, ánh mắt chuyên chú của nàng, nhất thời làm mọi người suy đoán người đàn ông kia có phải đang ở sau hậu trường hay không. Tần Mục cảm giác bên cạnh có bốn ánh mắt đồng thời trừng hắn, không khỏi cười khổ nói:

- Tôi cũng không phải ngôi sao, hai người nhìn tôi làm gì?

Sydney sâu kín nói tiếp:

- Anh ấy giúp cô gái trả nợ, giúp nàng tìm được công ty đĩa nhạc, giúp nàng bố trí đại nhạc hội ở Trung Hoa. Nhưng trong ngày long trọng này, chỉ có Sydney đối diện cùng khán giả đầy nhiệt tình, mà anh ấy lại lặng yên không xuất hiện. Giống như thời gian quay về đêm hôm đó, anh ấy dùng bàn tay ôn nhu vuốt ve đầu Sydney, nói với Sydney: Kiên trì giấc mộng.

Lúc này đã không thể phủ nhận cô gái kia chính là Sydney. Truyền thông các quốc gia sôi nổi đem đoạn ghi hình này cất chứa cẩn thận, đây là tin tức vô cùng vang dội.

Anna thở ra một hơi, vỗ vỗ bộ ngực, lòng còn sợ hãi nói:

- May mắn nàng không nhắc tới tên của anh.

Tần Mục cũng treo cao trái tim trên cổ họng, vạn nhất Sydney nhắc tới tên “Tần Mục”, hắn chỉ cần đợi Tần lão gia tử phán tội chết là xong.

- Vô luận anh đang ở chân trời góc biển, hay là ở nơi nào đó trên địa cầu, xin mời nghe một ca khúc của Sydney, hi vọng lắng nghe được trái tim của Sydney, vì anh mà đập mãi.

Tần Mục nghe được cảm thấy thích thú, lại cảm giác vùng eo có chút đau nhói, nghiêng đầu nhìn lại, Cừu Tiểu Thiền đang tức giận rút tay trở về, lần này thật sự là đau vô cùng.

- Xin hát một ca khúc: Anh yêu, vì sao anh không ở bên cạnh em?

Sydney giơ tay lên, cho âm nhạc ngừng lại, hội trường không âm nhạc, nhất thời có vẻ trống vắng, ngay thanh âm tiếng ho khan cũng nghe được. Nhưng không ai đi phá hư một màn duy mỹ như vậy, lẳng lặng nhìn Sydney đoan trang đứng trên sân khấu, nhìn vào cô gái mười chín tuổi.

Sydney đem microphone đưa lên môi, ánh mắt vẫn nhìn đăm đăm về hướng Tần Mục. Ánh mắt cháy bỏng tuyệt đối không thuộc về cô gái thanh thuần này.

- Xong đời!

Anna bất đắc dĩ sờ trán, cúi đầu thấp giọng cười trộm.

- Anh yêu, vì sao anh không ở bên cạnh em…

Thanh âm thanh thúy vang lên, mang theo nội tâm khát cầu, mang theo triền miên vô tận, bay đến trong tai mỗi người, phảng phất như có một tinh linh nho nhỏ nỉ non bên tai mọi người.

Bài hát này không thể nghi ngờ sẽ đem không khí hội trường dẫn lên cao triều. Khi Sydney kết thúc, thanh âm có chút trầm thấp cùng nức nở nói tiếp:

- Trong bể người, chúng ta rồi sẽ có ngày gặp lại…

Khi những lời này chấm dứt, tiếng vỗ tay như sấm vang khắp toàn trường. Có thật nhiều cô gái ngượng ngùng kéo tay chàng trai bên cạnh mình, cảm giác hạnh phúc như vây quanh bọn họ.

Không khí ở niên đại 90 còn chưa cởi mở như vậy, yêu là một loại cảm giác mông lung. Những cô gái kia nhìn thấy Sydney cô đơn đứng trên sân khấu, trong lòng nhất thời bị cảm giác ấm áp vây quanh. Đúng vậy, Sydney có được tinh quang sáng lạn, nhưng người thường cũng có hạnh phúc của người thường, ít nhất người yêu của mình vẫn luôn ở bên cạnh mình.

Sydney thật dễ dàng gợi lên một mặt ôn nhu yếu ớt nhất trong lòng người, khi nàng vẫy tay từ biệt sân khấu, đi vào trong hội trường thay quần áo, đã bắt đầu có người ngâm nga nội dung ca khúc “Anh yêu, vì sao anh không ở bên cạnh em”.

Lúc này có người đến thông tri Cừu Tiểu Thiền, kế tiếp sẽ giới thiệu “nữ thần Trung Hoa” lên sân khấu, mời nàng chuẩn bị sẵn sàng. Tần Mục nhìn nàng cổ vũ, lại bị nàng trừng trở về, khiến Anna ý vị cười, toàn thân run rẩy làm Tần Mục có chút hoài nghi nàng mất thăng bằng té lăn xuống đất.

Ngay lúc màn hình lớn giới thiệu đến Sydney cũng có hai người bạn thân ở đại lục, ngọn đèn chậm rãi tối lại, chỉ lưu một ngọn hình tròn chiếu lên đỉnh hội trường, một nữ lang thần bí mặc váy đen chậm rãi hạ xuống trước mắt mọi người.

Trên mặt nàng mang mặt nạ như công chúa trong đồng thoại, mái tóc đen tuôn dài, không ai biết thân phận của nàng, nhưng khí chất nhất thời hấp dẫn ánh mắt mọi người.

- Khách quý đặc biệt, phó chủ nhiệm văn phòng khai phát huyện Lan Trữ, Cừu Tiểu Thiền tiểu thư!

Lúc này bối cảnh giới thiệu tuy không phù hợp, nhưng không ngăn cản được lòng nhiệt tình của các thương nhân nước ngoài. Bọn họ liên tục vỗ tay thật tiết tấu hô vang:

- Nữ thần Trung Hoa! Nữ thần Trung Hoa!

Khi Cừu Tiểu Thiền đi lên sân khấu, cảm giác sợ hãi đã biến mất, dù sao là người hỗn quan trường, đây chính là căn bản theo đuổi.

Một ca khúc “My heart will go on” xuất phát từ tay Tần Mục, bài hát này mãi tới năm 97 mới xuất phát từ phim điện ảnh “Titanic” mà Tần Mục rất yêu thích. Hắn thích không phải sự hướng tới tình yêu trong điện ảnh, mà là nội tâm độc thoại chấp nhất, vì vậy ghi khắc thật sâu trong trí nhớ hắn.

Cừu Tiểu Thiền vốn không muốn lên sân khấu, nhưng nghe qua Tần Mục giải thích ý nghĩa của bài hát, đồng thời cũng hiểu biết về nội dung bộ điện ảnh, làm cho nàng nhất thời tràn ngập hướng tới tình yêu của Jack cùng Rose trong phim, sâu kín nhìn Tần Mục, dùng thời gian ngắn nhất học xong ca khúc này.

Mặc một thân trang phục màu đen, Cừu Tiểu Thiền yên nhiên hát lên tình yêu đỉnh cao nhất trong sinh mệnh loài người. Khán giả trong hội trường vừa trải qua tình yêu độc thoại như tiếng khóc, giờ phút này lại bị tiếng hát ngẩng cao to rõ của Cừu Tiểu Thiền dẫn dắt lên Đại Tây Dương mờ mịt. Tuy rằng bên trong hội trường có rất nhiều người không hiểu ý tứ ca khúc tiếng Anh kia, nhưng lời hát như sóng gió ba đào quay cuồng tầng tầng đập vào làm bọn họ như si như say.

Mặc dù thanh âm của Cừu Tiểu Thiền còn run rẩy, có đôi khi còn lạc giọng, nhưng đối với người chưa từng lên sân khấu như nàng mà nói đã rất khó khăn. Thật nhiều khách nước ngoài bắt đầu hô khẩu hiệu, khiến Cừu Tiểu Thiền khẩn trương nhìn bọn họ, chỉ sợ họ đột ngột nhảy lên sân khấu tiến hành hành động nhiệt liệt gì đối với mình. Trong những ngày xây dựng khu khai phát nàng đã gặp phải tình huống như vậy vài lần.

Ca khúc Anh văn của Cừu Tiểu Thiền cùng ca khúc Hoa văn của Sydney kể ra tình yêu đồng thời cũng đại biểu tình hữu nghị giữa hai nước, vì vậy đĩa nhạc thu lại buổi thịnh yến âm nhạc hôm nay mãi tới năm 96 đệ trình lên tổng cục quảng điện, bởi vì hàm ý đặc thù bên trong mà trực tiếp được phê chuẩn đưa ra thị trường, giảm đi thật nhiều thủ tục về sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.