- Anh...
Hàn Tuyết Lăng không thể tưởng được Tần Mục lại dùng phương thức này giải xấu hổ của nàng, trong lòng lập tức ướt át vài phần. Nàng cả ngày sống chung với quân nhân, chấp hành nhiệm vụ đặc thù phải cùng ăn cùng ngủ, chưa từng trải qua hương vị nam nhân ôm ấp. Tự nhiên cảm xúc rất chân thật, xen lẫn mùi thuốc lá, trong buổi chiều mùa đông khiến Hàn Tuyết Lăng cảm giác ấm áp.
Tần Mục ngược lại không có tâm tư không đứng đắn, trên tay truyền tới cảm xúc rõ ràng, Hàn Tuyết Lăng hoàn toàn không có dáng người mềm mại như nữ nhân khác, xuyên thấu qua quần áo không tính là dày thì Tần Mục phát giác nàng tràn ngập lực lượng và đẹp. Trong lòng Tần Mục lập tức bình tĩnh như nước, ôm Hàn Tuyết Lăng miễn cưỡng đi lên trực thăng, lúc này đã thở hồng hộc.
- Anh đấy, thân thể cũng quá yếu, mỗi ngày phải kiên trì rèn luyện.
Trong mắt Hàn Tuyết Lăng hiện ra một tia ôn nhu, vểnh mũi nói nhỏ.
Phi công thấy bọn họ đều ngồi xuống, tự nhiên không ngốc đi hỏi thăm vì cái gì Tần Mục ôm Hàn Tuyết Lăng lên phi cơ. Người ta là vợ chồng son, đây là chuyện truyền thống, chẳng lẽ hắn còn phải hỏi vì sao người ta than thiết như vậy? Hắn nhanh chóng mang tai nghe trực thăng vào, ba cánh cánh bắt đầu xuất hiện âm thanh to lớn. Trên mặt đất xuất hiện vòi rồng nhỏ, trực thăng đặc chủng từ từ bay lên.
- Xuống phi cơ thì nhanh chóng thay quần áo đi, mặc thành như vậy ra bộ dáng gì nữa.
Hàn Tuyết Lăng tiến tới bên tai Tần Mục nói nhỏ, dưới tạp âm của cánh quạt, âm thanh này chẳng khác gì nhỏ như mũi kêu.
Tần Mục gật gật đầu, cảm thấy bờ mông của Hàn Tuyết Lăng vặn vẹo vài cái. Vừa rồi yên tĩnh ngồi đó không có cảm giác gì, nàng vừa uốn éo làm cho Tần Mục cảm thấy nội tâm rung động, trực giác cảm thấy khí nóng ở bụng dưới, sắc mặt lập tức cứng lại, thấp giọng nói ra:
- Chớ lộn xộn!
Hàn Tuyết Lăng nháy mắt mấy cái, nhưng không có nghe âm thanh của Tần Mục. Rốt cuộc Tần Mục tiếp xúc phi cơ trực thăng tương đối ít, không có thói quen nói chuyện nhỏ vào tai người khác. Lúc này Hàn Tuyết Lăng lại vặn vẹo eo nhỏ, Tần Mục cảm giác tiểu đệ của mình đã ngốc đầu dậy, ẩn ẩn có xu thế chào cờ. Dù sao hắn đã lâu chưa tiếp xúc với nữ nhân, bị Lưu Đan tới dẫn phát cảm xúc nhưng lại không chiếm được, Hàn Tuyết Lăng khẽ động và ma sát thật nhỏ đã khiến hắn kích động.
Hàn Tuyết Lăng chỉ cảm giác chỗ bị rách dưới quần mát lạnh, bằng vào thân thể cảm giác muốn dựa sát vào người của Tần Mục một ít. Tần Mục ôm ấp ấm áp mà hữu lực, nhất là khóe miệng của hắn tươi cười khoan hậu, làm cho Hàn Tuyết Lăng cảm giác nội tâm ấm áp, đột nhiên cảm thấy phía dưới có thứ gì đó cộm lên, nàng hiểu là cái gì.
- Tần Mục!
Hàn Tuyết Lăng tự nhiên biết rõ là vật gì, hận không thể rút dao găm bên hông ra đâm Tàn Mục mấy ngàn nhát. Thời điểm ở quân đội nàng lời ít ý nhiều, thậm chí tươi cười cũng không có, chưa từng bị người nào khinh bạc qua, trong nội tâm rối bời như con nai nhảy loạn, đã muốn thét lên chói tai thoát ra khỏi ôm ấp của Tần Mục, lại tham luyến cảm giác ấm áp, vừa nghĩ tới chuyện này gương mặt nhỏ nhắn của nàng trở nên đỏ bừng, làm cho Tần Mục cảm thấy phong tình khác.
Tóc mềm trên thái dương của Hàn Tuyết Lăng giống như cỏ xanh đang trêu chọc bờ môi của Tần Mục. Xuyên thấu qua những sợi tóc, Hàn Tuyết Lăng xinh đẹp và vành tai mượt mà của nàng đang hồng lên. Lúc này hắn như bị kích thích, lại giống như giọng của Hàn Tuyết Lăng gọi càng ủng hộ dũng khí của Tần Mục, hắn kìm lòng không được đưa bờ môi tới vành tai nhỏ nhắn của Hàn Tuyết Lăng ngậm một cái, duỗi đầu lưỡi ra liếm da thịt mềm của nàng.
Hàn Tuyết Lăng chợt cảm thấy toàn thân xuất hiện cảm giác nôn nóng, giống như có hàng ngàn con kiến bò qua lại không có quy luật, bên tai truyền tới cảm giác ngứa ngáy và khó chịu, hai tay ôm cổ của Tần Mục và hận không thể giấu người vào trong ngực của Tần Mục.
Tần Mục chợt cảm thấy mình hơi đường đột, hắn cùng Hàn Tuyết Lăng tuy là hôn phu thê, nhưng còn chưa thân mật tới mức độ này. Hắn ho khan một tiếng, tiến đến bên tai Hàn Tuyết Lăng nói ra:
- Thực xin lỗi, anh...
Hàn Tuyết Lăng nghe những lời này truyền vào trong tai của mình, lập tức khiến Hàn Tuyết Lăng rùn mình run rẩy nhỏ, mang trên mặt thần sắc mê mang và e lệ, duỗi bàn tay phấn đánh vào ngực Tần Mục, nhưng mà nắm đấm không có chút lực đạo nào, giống như con vợ bé nhỏ đang đùa nghịch với chồng của mình, đùa nghịch tiểu tính tình.
Qua một hồi lâu Hàn Tuyết Lăng mới nỗ lực thu thập cảm xúc trong lòng, cách quần áo dá chặt da thịt cua Tần Mục, trên mặt như cười mà không cười ra:
- Thành thật khai báo, bằng chiêu thức này anh đã bắt lấy trái tim của bao nhiêu cô gái rồi?
Tần Mục nhất thời trợn mắt há hốc mồm, đột nhiên hắn phát hiện chuyện này nhất thời đường đột, hình như đẩy mình vào trong bẩy rập, mà bẩy rập này hoàn toàn là do chính hắn không tự chủ đào ra.
Đoạn đường xấu hổ và kiều diễm này thì không cần phải noi, hai thanh niên nam nữ chưa từng thân mật với nhau cũng nhanh chóng có cảm xúc về nhau, thật giống như chỉ còn cách một tấm màng là vượt qua giới hạn. Hàn Tuyết Lăng giống như con thỏ con cả kinh, lúc này cảm thấy Tần Mục như lửa nóng, lại không bỏ được Tần Mục ôm ấp, nàng đâu còn tư thái nữ nhân quát tháo phong vân, nàng bây giờ chính là cô gái nhỏ bất lực chưa hiểu sự đời.
Thời điểm trực thăng đáp xuống sân bay quốc tế, phi công quay đầu lại nói:
- Hàn trung tá, đằng sau có quân phục đặc chủng và quân phục tác chiến, là Hàn Đại tướng dặn dò bảo cô mang theo.
Nói xong câu đó phi công quay đầu lại cho trực thăng đáp xuống đất, Tần Mục cùng Hàn Tuyết Lăng hai mắt nhau, lại tránh né nhau. Nhưng mà bàn tay nhỏ của Hàn Tuyết Lăng lại vươn ra bấm vào thịt mềm của Tần Mục.
Lần này đi nước Mỹ là trong tỉnh đặc biệt gọi một chuyến bay quốc tế, đợi đến lúc bọn người Tần Mục tụ hợp xong liền đi tới khoan hạng nhất của chiếc máy bay dân dụng. Hạ thân của Hàn Tuyết Lăng đá thay quần co giãn, ân phục nhỏ cũng bị nàng cầm vào trong tay, vẻ mặt khó chịu lưng lưng cõng bao quân dụng đi theo sau lưng Tần Mục.
Khoang hạng nhất trừ đoàn người Tần Mục ra thì không có ai khác, đây cũng là thủ đoạn bảo hộ của thị ủy. Tần Mục cùng mấy chuyên gia làm quen với nhau, bắt đầu trao đổi ý kiến chuyện của Vương Hải Đào. Từ trong miệng của bọn họ Tần Mục biết được hành tung của Vương Hải Đào đã được xác định, hắn đang làm khách trong nhà của một nghị viên Hoa kiều tại Seattle. Lần này lẩn trốn Vương Hải Đào mang theo ngụy trang xuất ngạo khảo sát, nếu không phải chuyện trương mục xử lý không tốt, hắn cũng không bị bại lộ nhanh như vậy.
Hiện tại Vương Hải Đào đang ở nhà của một nghị viên, chỉ sợ chuyện này không đơn giản như vậy, vạn nhất Vương Hải Đào đưa ra yêu cầu che chở chính trị, chuyện này sẽ lớn hơn rất nhiều. Cân nhắc đến như vậy Tần Mục quyết định đến Los Angeles xong sẽ cùng vài chuyên gia và phiên dịch nghỉ ngơi ở Los Angeles vài ngày, hắn muốn dẫn theo Hàn Tuyết Lăng ngựa không dừng vó chạy tới Seattle.