- Được được, Tiểu Viễn tôi cũng nhìn nó lớn lên, sao có thể không biết.
Hàn lão gia tử gõ bàn vài cái, thấp giọng nói ra:
- Lão Tần, chuyện này ông nhất định phải nói, chẳng những không thể giúp Tần Mục, còn phải bài ra bộ dáng giải quyết việc chung, làm cho kinh
thành bên này xóa đi tâm bệnh, như vậy độ mạnh yếu sẽ càng lớn, tra cũng càng hung ác hơn.
Tần lão gia tử gật gật đầu nói ra:
- Bọn họ tra càng mạnh thì Tần Mục càng dễ dàng phóng đồ trong tay của
mình ra, nếu nằm trong tay ban thanh tra kỷ luật trung ương, đó cũng
không phải là chuyện phái tổ hiệp tra đi dò xét đâu.
Hàn lão gia tử gật gật đầu nói ra:
- Theo lão Chu truyền tin tức tới, bọn họ đang phái đặc chủng đi tiếp
nhân chứng trọng yếu. Tôi thấy ông có hứng thú đi xem thẩm vấn phạm nhân không?
Tần lão gia tử sờ sờ đầu, cười nói:
- Ông nói ra thì khiến tôi nhớ những năm đó. Tôi và ông làm chính ủy, hai chúng ta làm thế nào lựa gạt tên đặc vụ kia?
Nói xong hai người cười lên ha hả.
Rạng sáng từ tín hiệu Tần gia đại viện phát ra, Tần lão gia tử nghe nói
Tần Mục không tuân theo quy định thì giận dữ, tỏ thái độ kiên quyết, nếu Tần Mục làm loạn kỷ cương phạm pháp thì nên bắt, nên phạt, tuyệt đối
không thể có chuyện tồn tại đặc quyền. Công tác trọng yếu như vậy đảng
giao cho hắn, chính là muốn hắn chấp pháp theo lẽ công bằng, làm tấm
gương cho quan viên cả nước, nếu hắn làm bậy thì lão gia tử cũng không
nuông chiều.
Sau khi đạt được tín hiệu này ban thanh tra kỷ luật cũng bất đầu làm
việc nhanh chóng, lúc này lập đội ngũ tiến hành dò xét tác phong, do
kiểm sát trưởng cao cấp Từ Hồng Thanh dẫn đội, lao thẳng tới Ký Bắc điều tra chứng cứ tổ hiệp tra nhận hối lộ. Trong khoảng thời gian ngắn gió
nổi mây phun, không ít địa phương bắt đầu đang lo lắng chuyện tiếp đãi
thế nào.
Vị trí của tổ hiệp tra quá mẫn cảm, thời khắc nhạy cảm như thế lại đi
nhận hối lộ, có một ít người trong lòng cảm thấy có chuyện ẩn bên trong
nhưng không nhìn ra được cái gì cả.
Cùng lúc đó tập đoàn Mỗ Cao Tân của nước Mỹ cũng phái đại biểu tới thẳng thành phố Cửu Giang, chuẩn bị bắt đầu khảo sát mở nhà xưởng đại quy mô.
Lúc này các nơi đều gọi cho ngành chấp pháp, phải tra rõ con số tham ô
của của Giang Hồng Bân, do thị ủy ra mặt thu hồi đồ hoàng cung ra đấu
giá.
Thậm chí huyện Bình Triêu Vương Ngũ Trung bắt đầu phái một ít thủ hạ tố
cáo với thị ủy, chính quyền huyện nhận được thư nặc danh, cáo buộc tổ
hiệp tra bắt giam Vương Ngũ Trung vô cớ, cũng sử dụng tiền tài dụ bọn họ làm ra lời chứng gây bất lợi cho Vương Ngũ Trung.
Vào lúc này bất lợi cho tổ hiệp tra, bất lợi với Tần Mục xảy ra liên tục, mà Tần Mục đang nhận được cuốc điện thoại khó hiểu.
- Tần Mục sao? Có thời gian đi ngồi một chút, tôi là Dương Ngọc Tân!
Dương Ngọc Tân! Con mắt Tần Mục híp lại một cái, hắn đã từ trong miệng
Quách Tự Tại biết rõ Diệp Thạch Bình đã thông qua quan hệ thông báo
chuyện ở Ký Bắc, Ông Văn Hoa cũng điện thoại cho Tần Mục, lão gia tử bảo hắn nhất định phải thao tác tốc, kinh thành đã bắt đầu có động tĩnh.
Vào lúc nỳ Dương Ngọc Tân gọi điện thoại tới nghĩ chắc là đang chuẩn bị
gây áp lực cho mình. Hừ, Tần Mục cũng sẽ không ngây thơ cho rằng Dương
Ngọc Tân mang theo tín hiệu hữu hảo gì tới, kinh thành vừa gặp chuyện
không may thì hắn đã tới Cửu Giang, không thể nói trước gây phiền toái
cho mình đấy.
- Dương nhị thiếu gia, nghe danh đã lâu, không biết Cửu Giang có gì hấp dẫn đại lão bản như ngài đây?
Tần Mục không có trả lời Dương Ngọc Tân, hắn cười pha trò, trực tiếp chuyển chủ đề đi nơi khác.
Dương Ngọc Tân vui sướng cười vài tiếng, nói ra:
- Nghe nói Cửu Giang có hạng mục lớn đang làm, chuẩn bị sang đây xem, có cái gì đáng học tập thì học, chúng ta bây giờ không phải đang học tập
giai đoạn phát triển của quốc gia sao?
Tần Mục cũng cười rộ lên, Dương Ngọc Tân khí thế hùng hổ dọa người đã bộc phát, hắn tự nhiên sẽ không có yếu thế, cười nói:
- Vốn tưởng rằng có thể thỉnh Kim Bồ Tát, thì ra là người quê mùa, ha ha.
Câu này chính là câu trào phúng khiến Dương Ngọc Tân có chút không nhịn
được, hắn vẫn cảm thấy Tần Mục gia hỏa này sau khi nhận tổ quy tông thì
chính là đồ nhà quê chưa từng thấy qua các mặt xã hội, tại Bắc Liêu
khẳng định có người sau lưng thúc đẩy giúp hắn, hôm nay Tần lão gia tử
đã chuẩn bị buông tha Tần Mục, Tần Mục nói chuyện còn kiêu ngạo như vậy, đúng là hắn xem thấp thân phận thiếu gia kinh thành rồi. Tuy ngày đầu
hắn đã trêu chọc Tần Mục, nhưng hiện tại giao phong hai câu đã khiến hắn mất mặt, nhất định phải nhịn xuống.
- Tần chủ nhiệm, nghe nói gần đây anh có chút phiền toái nha.
Dương Ngọc Tân tiếc hận thở dài, nói ra:
- Tôi rất hy vọng mình có thể thành bạn của Tần chủ nhiệm đấy.
- Chúng ta đã là bạn rồi.
Tần Mục cười rộ lên.
Chữ "Bạn" này rất có ý tứ, chính là địch nhân đối chọi gay gắt. Hai
người sau một trận chiến đã xác định lập trường của mình, hoặc là lúc ở
Thanh Thao đã kết thù hận rồi, hôm nay tại Cửu Giang bắt đầu xuất hiện
rõ ràng hơn.
- Nếu như chúng ta đã là bạn, có phải nên ra ngoài ngồi uống trà hay không?
Dương Ngọc Tân nói tiếp.
Tần Mục cười ha hả, lúc này không có cho Dương Ngọc Tân bất cứ cơ hội nào, trực tiếp cự tuyệt:
- Mấy ngày nay chuyện ở tổ hiệp tra quá bận rộn, không bằng đến kinh thành chúng ta lại uống.
Lời nói lúc trước có đinh bên trong, hiện tại trực tiếp vẽ mặt. Dương
Ngọc Tân cười vài tiếng, mang theo chút hương vị âm trầm lạnh lùng nói:
- Tần chủ nhiệm, anh quả nhiên quan uy thật lớn.
Tần Mục thở dài nói ra:
- Ngồi gặp mặt thì sao chứ, không có biện pháp ah, toàn bộ dân chúng Cửu Giang đang nhìn chúng ta đấy, nhất định phải cẩn trọng, cẩn thận tỉ mỉ, kinh sợ ah.
Hai người lần này nói chuyện đã tan rã trong không vui, sau khi cúp điện thoại thì con mắt Tần Mục hơi nheo lại. Có Dương Ngọc Tân là con cá lớn xuất lực, hiện tại có một số chuyện cũng nên làm rồi.
Hắn lấy một cái thẻ điện thoại trong túi ra, trực tiếp điện thoại qua Mỹ, tìm Ruth nói ý tứ của mình, Ruth vừa cười vừa nói:
- Tần tiên sinh, công ty anh nói tôi chưa nghe qua, thật sự là công ty kỹ thuật sao?
Tần Mục trợn mắt, tập đoàn Hoa Hạ là chỗ gì, đoán chừng trong nước Mỹ có thể khiến nó vừa mắt không nhiều. Hắn lập tức nói ra:
- Mặc kệ nó lớn hay không lớn, giữa trưa tôi muốn có tư liệu kỹ càng của công ty này.
Ruth cười nói:
- Tần tiên sinh, anh quá đề cao tôi rồi, anh cảm thấy tôi như một nữ tử
Hỏa Thụ Ngân Hoa như tôi có thể nhanh chóng giải quyết tốt chuyện này
sao?
Tần Mục thiếu chút nữa cười lên, Ruth nói tiếng Trung càng ngày càng
tốt, vậy mà học được thành ngữ "Hỏa Thụ Ngân Hoa", nhưng mà nàng hiển
nhiên còn không biết ý tứ của câu này.
Ruth mặc dù nói giỡn, nhưng mà hiệu suất làm việc không có bao nhiêu
người trên nàng, không qua một giờ, Ruth điện thoại trở về, âm thanh có chút nghiêm túc nói ra: