Thanh Quan

Chương 457: Chương 457: Đao rơi. (1)




Ánh mắt Tần Mục híp lại, thành phố Đằng Long vẫn không thể nào yên tĩnh được ah.

Triệu Đông Bạch bị song quy, Triệu Gia Hưng bị mang đến trại tạm giam thành phố. Cùng lúc đó pháp viện huyện Thanh Thao liên tục nhận được đơn kiện, toàn bộ đều khiếu cáo Triệu Gia Hưng lấn nam bá nữ làm xằng làm bậy.

Thật sự là tường ngã mọi người đẩy, lần này vốn không cần Tần Mục đưa ra bằng chứng vẫn có thể đẩy Triệu Gia Hưng vào chỗ chết. Thành ủy phi thường xem trọng chuyện này, bí thư thành ủy Vạn Hữu Niên đưa ra chỉ thị cần nhanh chóng điều tra xử lý vụ án rõ ràng.

Tần Mục nhận được tin tức do Lưu Đại Hữu truyền đến cũng không cảm thấy vui vẻ. Sự kiện của Triệu Gia Hưng đối với hắn mà nói chẳng qua chỉ là một tiểu nhạc đệm, không đáng xem trọng, bằng vào lúc này để cho hắn dấn thân vào chính đàn Thanh Thao, đây chỉ mới là thời gian bắt đầu phát sinh chiến đấu.

Sau đó trong hội nghị ủy viên thường ủy, Diệp Thạch Bình cũng không nói chuyện mà giao quyền chủ trì hội nghị cho Điền Phúc Lượng. Việc Triệu Đông Bạch xuống ngựa đả kích uy tín của Diệp Thạch Bình rất lớn, nhưng Tần Mục hiểu được Diệp Thạch Bình đã bắt đầu phản kích. Theo thanh âm Điền Phúc Lượng càng ngày càng ngẩng cao trong những cuộc họp thì có thể thấy được, Điền Phúc Lượng đã bắt đầu yêu thích biểu hiện dõng dạc thế này, chiêu thức đó của Diệp Thạch Bình chính là thủ đoạn di họa Giang Đông, chính là muốn làm Tần Mục đối nghịch với Điền Phúc Lượng, hắn có thể ở bên nghỉ ngơi lấy lại sức.

Tần Mục vẫn thản nhiên, không rơi vào bẫy của Diệp Thạch Bình, trong hội nghị chưa từng làm ra thái độ tranh phong cùng Điền Phúc Lượng. Nhưng Hà Quang Viễn xuất khẩu ác khí cho con dâu tương lai, luôn cảm thấy được công lao của mình lớn nhất trong chuyện này, đã có xu thế đối chọi gay gắt với Điền Phúc Lượng.

Trường hợp này Tần Mục cũng vui vẻ nhìn thấy, trong điều kiện có chút làm Diệp Thạch Bình mất quyền lực, hắn bình tĩnh đối đãi chuyện ma sát giữa Điền Phúc Lượng cùng Hà Quang Viễn, đối với trận tuyến liên minh giữa bốn người, Tần Mục mơ hồ ngồi trên địa vị chủ đạo.

Thường Phúc Thu cũng yên ắng ngồi xem biến hóa hiện tại, càng thêm âm trầm so với lúc còn chưa xử lý Triệu Đông Bạch. Lão bí thư kia hoặc là bất động, hoặc đã động thì một kích mất mạng, có được yếu quyết quan trường, đó là căn bản của một bí thư Ban kỷ luật thanh tra cần có.

Sydney lưu lại thành phố Đằng Long ba ngày thì rời khỏi, trong ngày đại nhạc hội chấm dứt Tần Mục vẫn không kịp đi đến gặp mặt. Bởi vì thành phố yêu cầu động viên toàn bộ huyện Thanh Thao, cần phải vỗ yên dân chúng, âm thầm đem bằng chứng phạm tội của Triệu Đông Bạch nhanh chóng chỉnh sửa lại, vì vậy Tần Mục không dám rời khỏi Thanh Thao ngày nào, chỉ sợ chuyện này lại phát sinh thay đổi. Vì vậy Sydney tự mình gọi điện thoại cho hắn sau đó khóc nức nở, cuối cùng đành buồn bã rời khỏi thành phố Đằng Long.

Cừu Tiểu Thiền nhờ một ca khúc thành danh, được điều lên cục văn hóa thành phố, đặc biệt quản lý những buổi đại nhạc hội từ bên ngoài đến, điều này đối với nàng mà nói chính là nỗi vui mừng ngoài ý muốn, nhưng khi gọi điện cho Tần Mục nàng luôn hỏi thăm hắn khi nào đến Đằng Long, nàng thật nhớ hắn, chỉ mong mỏi gặp được hắn.

Bởi vì Vạn Hữu Niên đã hạ lệnh nhanh chóng điều tra, chuyện của Triệu Đông Bạch tiến triển phi thường nhanh chóng. Khi hai cha con bị bắt ngày thứ tư, bị một đội đặc công võ trang áp giải đến tòa án sơ cấp huyện Thanh Thao tiến hành thẩm phán.

Kết quả thẩm phán, Triệu Đông Bạch phạm tội tham ô, có được tài sản lai lịch không rõ bị phán tù chung thân, cướp đoạt quyền lợi chính trị tám năm. Triệu Gia Hưng phạm tội cố ý đả thương người, lái xe gây tai nạn tử vong lại chạy tội, cộng lại cũng hơn hai mươi tội nặng, bị phán án tử hình, cướp đoạt quyền lợi chính trị chung thân.

Kết quả vừa ra, nhân dân dự thính tại tòa án không ngừng khen ngợi, có người thậm chí lấy ra di động gọi điện thoại cho người thân bạn bè báo tin mừng rỡ.

Nhưng đây chỉ là phán quyết sơ cấp, cha con họ Triệu lại đưa ra chống án làm trong lòng mọi người lại treo cao lên. Hơn mười ngày sau, lại có thêm mười phođơn kiện đưa tới viện kiểm sát huyện. Nhân viên công tố đem chứng cớ phạm tội tổng kết lại, khi tòa án lại mở ra, đem chứng cớ liệt kê, làm cho ba vị kiểm sát trưởng chủ thẩm đều biến sắc.

Cuối cùng tòa án bác bỏ đơn chống án của hai cha con họ Triệu, duy trì nguyên phán.

Trận phong ba này thổi quét huyện Thanh Thao suốt cả một tháng, Triệu Đông Bạch xuống đài, nguyên thường vụ phó cục công an bước lên sân khấu. Tần Mục đại biểu ủy ban huyện khuyến khích vị tân cục trưởng vài câu, để cho hắn ghi nhớ giáo huấn của Triệu Đông Bạch, cần đem một thân chính khí đến kiềm chế chính mình. Lúc này Tần Mục nói chuyện ngày càng uy nghiêm, hoàn toàn không còn bộ dạng lặng lẽ như lúc mới đến huyện Thanh Thao, làm cho vị tân nhậm cục trưởng biết được mình có cơ hội thăng chức là nhờ Tần Mục ra lực, cũng xem như có được người thân với Tần Mục trong ngành giao thông, về phần dòng chính, Tần Mục còn chưa có được thiết tưởng tốt đẹp như vậy.

Huyện Thanh Thao chấn động không chỉ là ngành giao thông, nhân sự ngành công an cũng hơi có chút thay đổi. Đồn trưởng trại tạm giam bị cách chức, phó đồn cũng không may mắn thoát khỏi. Hai chức vị để trống do hai gã cán bộ phòng bên chính pháp bổ khuyết mà không thăng chức trong trại tạm giam. Hơn nữa hai cán bộ này trước kia không được trọng dụng, Tần Mục nhận được ý của Thường Phúc Thu tiến cử liền tự mình điểm binh. Hiện tại Diệp Thạch Bình đang hòa hoãn xung đột, Viên Xuân Bách cũng không dám trắng trợn nhảy ra phản đối, chuyện này xem như được Tần Mục giải quyết. Điền Phúc Lượng cũng thật hài lòng đối với hai người kia, thậm chí còn chạy đến trại tạm giam một chuyến cổ vũ hai người vài câu, lại đoạt đi cơ hội thu mua lòng người của Tần Mục.

Nhưng Tần Mục cũng không quan tâm, chỉ là một trại tạm giam còn chưa thể gây được bao nhiêu sóng gió. Bởi vậy Tần Mục đã đoán được mục tiêu của Điền Phúc Lượng là sống yên trong huyện Thanh Thao, không trái ngược gì với bố cục của hắn, vì vậy tùy ý cho hắn gây sức ép. Nếu thuận theo ý tứ của Điền Phúc Lượng, Lan Trữ cùng Thanh Thao kết thành một đường, tất nhiên có thể hoàn thành kế hoạch riêng của Tần Mục.

Nhắc tới đây không thể không nói tới Vân Băng, cô gái này từ khi liên hợp Diệp Thạch Lỗi ý đồ gài bẫy Tần Mục, sau khi bị Tần Mục vạch trần vẫn luôn ở lại quán trà tại Song Biên tập thị, có vẻ như muốn ẩn cư. Nhưng khi công ty Vạn Yến xuất hàng ra thị trường, nàng đột nhiên gọi điện cho Tần Mục, hi vọng công ty Vạn Yến có thể giao quyền đại lý phía nam cho nàng.

Tần Mục theo trực giác phát hiện, Vân Băng đã bắt đầu sản sinh ý rút lui khỏi Bắc Liêu. Rốt cục là người quen biết cũ, mặc dù trong liên minh nàng phản bội Tần Mục, nhưng trên đạo nghĩa cũng có thể nói qua được, mỗi người phụ nữ khi gặp phải mối tình đầu của mình đều không thể nhẫn tâm lãng quên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.