Thanh Quan

Chương 407: Chương 407: Đổi trắng thay đen. (2)




Bà cụ chậm rãi cúi đầu, nhìn mấy tờ tiền đỏ rực trong tay, trong ánh mắt thoáng khôi phục chút thần thái, nhìn khuôn mặt trẻ tuổi của Tần Mục, bà cụ lẩm bẩm nói:

- Người tốt, người tốt ah.

Tần Mục cắn chặt răng, biểu hiện của bà cụ làm ánh mắt của hắn có một chút chua xót, ngồi xổm bên cạnh bà cụ châm điếu thuốc hút, nhìn quốc lộ kéo dài mãi tới thị trấn.

Huyện Thanh Thao không đơn giản, tuyệt đối không ngay ngắn trật tự như nhìn ở mặt ngoài. Trong lòng Tần Mục bỗng nhiên dao động, bí thư chính pháp ủy Thường Phúc Thu đi lên thành ủy rốt cục là vì chuyện gì, nếu hắn thật sự ghét ác như cừu, sẽ không phải muốn đem chuyện này làm văn vẻ? Tần Mục tuyệt đối không tin Thường Phúc Thu chưa từng nghe nói qua chuyện này. Huống chi nếu hắn đi thành phố Đằng Long, con đường này là đường nhất định phải đi qua, chẳng lẽ hắn không nhìn thấy hết thảy phát sinh nơi đây?

Ngược lại nghĩ tới Vạn Hữu Niên gặp mặt Thường Phúc Thu nhưng không kiêng dè mình, như vậy có phải đã nói chính mình đến huyện Thanh Thao đã biến thành con cờ trong tay bọn họ, là một quân cờ cho “quan mới nhậm chức phải lấy uy”?

Tóm lại bí thư chính pháp ủy huyện cùng bí thư thành ủy gặp mặt nhau nhiều ít phải có vấn đề bên trong, nhưng Tần Mục còn chưa nhìn thấu cong nhiễu trong đó. Nếu thật đúng như hắn nghĩ, Thường Phúc Thu muốn động cục trưởng giao thông lại cùng bí thư thành ủy gặp mặt, vậy nói rõ hậu trường cục trưởng giao thông Triệu Đông Bạch không phải là người đứng thứ hai của thành phố thì là người đứng thứ ba, nếu không cũng không cần đợi bí thư thành ủy gật đầu.

Trong đầu nhanh chóng phân tích lợi hại bên trong cùng việc kết giao nhân mạch, làm ra phán đoán. Đầu tiên Vạn Hữu Niên nhậm chức bí thư thành ủy, nhưng đối với nhân sự huyện Thanh Thao còn chưa đạt tới chưởng khống trong tay, ít nhất bên trong ban lãnh đạo huyện ngoại trừ bí thư chính pháp ủy những người khác cũng không thuộc phe phái Vạn Hữu Niên. Nói lại, Thường Phúc Thu ở trong huyện Thanh Thao chỉ sợ tình cảnh cũng không tốt hơn chính mình bao nhiêu, ít nhất trong ban lãnh đạo huyện cũng không có mấy người đi cùng đường với hắn. Nếu bí thư chính pháp ủy bị vây trong loại tình huống này, nói rõ Thường Phúc Thu cũng là nhân vật cứng rắn. Còn nữa, cục trưởng giao thông Triệu Đông Bạch có thể làm ra bằng chứng hoàn toàn có lợi cho mình, khẳng định đã hoạt động các mặt thập phần chu đáo, bí thư huyện ủy không đứng ra tỏ vẻ bất mãn, rất có thể đã cùng hắn ở chung một phe cánh.

Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Tần Mục bắt đầu cân nhắc làm sao xé mở ngăn cách cùng Thường Phúc Thu. Hắn là tân nhậm chủ tịch huyện muốn kết giao quan hệ với bí thư chính pháp ủy cũng phải vô cùng cẩn thận, tuy rằng hắn còn có danh hào phó bí thư, nhưng vẫn thuộc bên ủy ban, đảng chính luôn tách riêng, bên trong còn cần cẩn thận thao tác một phen.

Hút xong một điếu thuốc, Tần Mục thở dài khuyên nhủ:

- Lão nhân gia, người chết không thể sống lại, ngài nên bảo trọng thân thể ah.

Bà cụ ngẩng đầu, còn chưa nói gì, một trận tiếng còi xe công an bén nhọn từ xa xa truyền đến, những xe chạy ngang qua đường lập tức tấp vào hai bên lề, ba chiếc xe công an không bao lâu dừng trước mặt Tần Mục, mười mấy công an mặc đồng phục bước xuống.

Tần Mục bước lên hai bước lấy ra thẻ công tác, đang định biểu lộ thân phận của mình, công an cầm đầu vươn tay xô đẩy Tần Mục sang một bên, trong miệng nói kháy:

- Cút đi qua một bên, đừng ở chỗ này gây trở ngại người chấp hành công vụ!

Tần Mục bị xô đẩy lảo đảo, vốn cơn tức đang dằn nén lập tức bộc phát, đang định mở miệng quở trách, một hiệp cảnh trẻ tuổi đi theo sau lấy ra còng tay cùng một người khác không nói lời nào đã đem Tần Mục bắt lại, “cùm cụp” một tiếng còng hai tay Tần Mục.

Ánh mắt Tần Mục híp lại, lúc này hắn lại không nóng nảy kêu lên, lạnh lùng nhìn hết thảy phát sinh trước mắt. Hiệp cảnh lại có tư cách mang theo còng tay, còn dám tùy tiện bắt người, hành động này thật sự thú vị. Tần Mục đang lo lắng tìm không ra kẽ hở mở ra cục diện như thùng sắt của huyện Thanh Thao, hiện giờ đã biến thành cơ hội cho hắn cường thế đi vào quan trường trong huyện.

Vài tên công an vây quanh bà cụ khuyên bảo bà nhanh chóng về nhà, không nên ở lại chỗ này làm ảnh hưởng giao thông. Lời nói có vẻ khách khí làm Tần Mục thầm gật đầu, thoạt nhìn bọn hắn không giống như bạo lực chấp pháp.

Bà cụ ngơ ngẩn không để ý lời khuyên bảo, chỉ nghiêng đầu liếc mắt nhìn Tần Mục, tiếp tục quỳ ở nơi đó. Tần Mục vô ý nhìn thấy đầu gối bà cụ có máu rỉ ra, trong lòng nhất thời đau xót, rõ ràng là do đã quỳ thời gian quá dài.

- Đội trưởng, vừa rồi nhận được điện thoại, bệnh viện tâm thần Thanh Sơn chạy ra một người bị bệnh tâm thần mặc đồ tang, tuổi khá cao, nhờ chúng ta lưu tâm.

Một tiểu công an lớn tiếng kêu lên, chỉ chỉ bà cụ đang quỳ, lớn tiếng:

- Đội trưởng, ngài xem có phải bà ta hay không?

Tần Mục thật sự giận dữ, dùng sức giãy dụa kêu lên:

- Các người đang làm việc vi phạm pháp luật!

Hắn nói chuyện mang cỗ uy nghiêm, công an cầm đầu quay nhìn lại, đưa mắt lướt qua Tần Mục, lại nhìn xe Audi dừng bên cạnh, biển số quân đội có chút chói mắt. Tên công an kia nghiền ngẫm một chút, nghĩ tới tuổi của Tần Mục, nhìn nhìn hai tay hắn bị còng, trên trán tuôn mồ hôi, trong lòng liền nảy lên ý tưởng mạo hiểm, hét lớn:

- Giả tạo biển số quân đội, còn chưa tìm mày đâu. Bắt lại, giải đi!

Hai hiệp cảnh khống chế Tần Mục kéo hắn lên xe công an. Tên đội trưởng đi tới bên cạnh xe Audi, đưa tay sờ sờ biển số, lấy di động gọi điện thoại.

Tần Mục nhìn thấy hắn cầm chiếc di động hơn vạn đồng trong tay, ánh mắt liền sắc bén. Một tiểu đội trưởng cục công an một tháng chỉ có vài trăm đồng tiền lương lại sử dụng nổi di động, thật có vấn đề.

Một lát sau bà cụ cũng bị bắt lên xe, hai chiếc xe công an gào thét chạy về huyện Thanh Thao. Trên đường một chiếc xe cục giao thông đi thoáng qua, làm ánh mắt Tần Mục híp lại.

Xe cục giao thông chạy nhanh, dừng bên cạnh tên đội trưởng công an, từ trên xe một người trẻ tuổi bước xuống, trong tay mang theo hai biển số, nhìn đội trưởng hô:

- Lão Tửu, thế nào, sao lại gấp gáp kêu tôi mang hai biển số giả tới làm gì?

Tên đội trưởng lão Tửu khoát tay, chỉ vào biển số xe Audi nói:

- Nhìn xem có phải thật hay không?

Người kia ngồi xổm xuống nhìn kỹ biển số xe Audi, gật đầu nói:

- Thật sự.

- Đổi!

Tên lão Tửu nghiến răng nói:

- Tháo biển số quân đội xuống, thay biển số giả!

- Anh điên rồi, đây không phải chuyện giỡn chơi!

Người kia bật lui ra sau một bước.

- Anh biết cái gì, việc này nếu gây ồn ào sẽ lớn chuyện, nếu thật sự đụng phải người không nên đụng vào, đến lúc đó cục trưởng của các anh cũng chơi xong. Hiện tại chúng tôi đã làm xong hết thảy, đánh chết không thừa nhận, bọn hắn không có chứng cớ cũng không có biện pháp làm gì chúng ta.

Nói xong lão Tửu đem chuyện trải qua nói với người nọ một lần.

Vì thế, khi Tần Mục bị mang tới cục công an, xe Audi đã bị đổi biển số giả, đồng thời xe cũng bị lấy lý do dùng biển số giả mà giam vào cục giao thông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.