Thanh Quan

Chương 1186: Chương 1186: Kế Hoạch Còn Kém Biến Hóa




Con mắt Tần Mục không ngừng xuất hiện thần sắc đặc sắc, nhưng mà hắn lại tươi cười, nụ cười này tuyệt không đông cứng, giống như bạn cũ xa cách đã lâu.

- Tần Mục, đến rồi, làm quen mtooj chút, đây là tân chủ nhiệm bộ tổ chức Dương Ngọc Lan, Dương bộ trưởng, về sau mọi người sẽ làm việc cùng nhau.

Phương Chấn Bang mang theo nụ cười cao thâm mạt trắc giới thiệu cho Tần Mục.

- Chúng tôi đã sớm quen nhau rồi, lúc trước nhà máy Tinh Viên động thổ thì Tần bí thư rất hăng hái a.

Dương Ngọc Lan cười vươn tay ra.

Cầm súng mà tới, trong đầu Tần Mục xuất hiện suy nghĩ này, những lời này nói ra giống như đang tán dương Tần Mục tuổi trẻ tài cao, nhưng trước mặt lãnh đạo ở đây, phân biệt đối xử cũng chưa tới phiên Tần Mục, nhưng Dương Ngọc Lan lại nói ra trước mặt Phương Chấn Bang, là đang chuẩn bị ra mặt ly gián hai người, thân phận của Dương Ngọc Lan Tần Mục biết rõ, Phương Chấn Bang cũng biết, nếu như nàng cảm thấy có thể bằng vào Dương hệ suy thoát giày vò Quảng Châu vài cái, vậy thì quá xem thường chính đàn của Quảng Châu rồi, Tần Mục cùng Phương Chấn Bang quan hệ đã không đơn thuần là cấp trên và cấp dưới nữa, lợi ích của hai người đang buộc chặt vào nhau.

Tần Mục cười vươn tay ra, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:

- Bộ tổ chức có Dương bộ trưởng lãnh đạo, nhất định sẽ nâng cao một bước, có thể cùng làm việc với Dương bộ trưởng chính là cơ hội học tập thật tốt của tôi.

Hai người bắt tay nhau, không có chút nhuyễn ngọc ôn hương nào, chỉ có ba ngón tay lạnh như băng đặt lên bàn tay Tần Mục, trong thời khắc bố cục của Tần Mục đã gần như thành thục, Dương Ngọc Lan đột nhiên xuất hiện tại Quảng Châu, đúng là có chút đột ngột, ai cũng biết hiện tại Tần Mục tại Quảng Châu năng lực đã rất lớn, trong thường ủy có không ít người phải nhìn sắc mặt của hắn, dù sao Tần Mục trẻ tuổi, lại có chiến tích, còn có bí thư thị ủy ưu ái, thiên thời địa lợi nhân hoà không thiếu thứ nào, lúc này Dương hệ còn đưa người tới Quảng Châu đấu với người của Tần hệ, suy nghĩ quấy đục nước vừa nhìn đã thấy rõ ràng cả rồi.

Dương Ngọc Lan rút tay lại, nhìn Phương Chấn Bang cười nói:

- Bí thư, tôi đi làm quen công tác trước.

Phương Chấn Bang cười nói:

- Tàu xe mệt nhọc, nên nghỉ ngơi trước, kinh thành không phải một ngày xây thành, công tác trọng yếu, thân thể quan trọng hơn!

Dương Ngọc Lan vội vàng nói cảm tạ, quay người rời đi, nhưng mà thời điểm đi tới bên cạnh Tần Mục thì trong mắt của nàng mang theo chiến ý nồng đậm.

Tần Mục phong khinh vân đạm mỉm cười, thân thể hơi né qua một chút, biểu hiện yếu thế như vậy khiến Dương Ngọc Lan kinh ngạc, nhưng mà sắc mặt nhanh chóng bình thường lại, mang theo nụ cười rời khỏi văn phòng Phương Chấn Bang.

- Tiểu Tần, ngồi đi.

Thòi diểm chỉ còn lại hai người, Phương Chấn Bang liền đứng lên sau đó xuất một gói thuốc lá trong ngăn kéo ra, tay còn lại cầm gạt tàn thuốc đi tới bên cạnh ghế sô pha tiếp khách, Tần Mục liền đi lên trước cầm lấy gạt tàn thuốc, cẩn thận đặt lên bàn trà, Phương Chấn Bang phi thường hài lòng gật gật đầu, Tần Mục tuy thế lực lớn, nhưng mà vẫn rất hiểu quy củ trên quan trường, tại địa phương thì biểu hiện cấp dưới kính trọng cấp trên, nếu là những người khác ở vào địa vị của Tần Mục sợ rằng đã vểnh đuôi lên ngay, giống như Dương Ngọc Lan vừa rồi, thời điểm báo cáo lãnh đạo mà đầu không cúi thấp chút nào, cứ sững sờ như vậy nhìn thẳng gvaof Phương Chấn Bang, làm cho Phương Chấn Bang bất mãn trong lòng.

Tần Mục đang châm thuốc cho Phương Chấn Bang, hắn cũng châm cho mình, lãnh đạo hút thuốc thì ngươi phải hút thuốc, đừng nói cai thuốc cái gì đó, vậy phi thường không nể tình, nhưng mà Tần Mục chỉ đặt điếu thuốc lên mồm thôi, căn bản không có hít vào thở ra.

- Tiểu Tần ah, hôm nay tới có phải gặp khó khăn trong công tác gì hay không, mới đổi cương vị vẫn có chút không quen a, không nên nghĩ một lần là xong, chuyện gì cũng cần rèn luyện ra cả.

Phương Chấn Bang bày thái độ đối đãi tâm phúc nói ra.

Tần Mục tới vốn có ý định xin danh ngạch ra nước ngoài khảo sát, nhưng hôm nay nhìn thấy Dương Ngọc Lan, vậy thì suy nghĩ này đã tiêu trừ đi, Quách Thiểu Đình cùng Dương Ngọc Lan rốt cuộc có quan hệ gì thì Tần Mục đoán không ra, nhưng mà mấy ngày hôm trước hắn ngả bài với Quách Thiểu Đình thì trong nháy mắt Dương Ngọc Lan đã đi tới, nếu như Tần Mục rời đi lúc này, không chừng phương diện Hoa kiều ở Indonesia sẽ bị hai người này gây tai họa, lẽ ra Quách Thiểu Đình không phải là dòng chính của Tần Mục, mà là trụ cột gia tộc vững vàng, mà hai người quen nhau mấy năm, bỏ thời điểm mới gặp ra thì xem như hài hòa, hiện tại vạch mặt, trong lòng Tần Mục cũng có chút vướng mắc, minh hữu phản bội còn đáng sợ hơn cả địch nhân tấn công, Quách Thiểu Đình bao nhiêu cũng biết rõ tác phong làm việc và tính tình của Tần Mục, Tần Mục gần đây ưa thích mạo hiểm, nếu Tần Mục đã biết rõ chuyện cua Indonesia bên kia vậy khẳng định sẽ làm ra động gtác, hôm nay các gia tộc tranh đấu gay gắt, Quách Thiểu Đình đã hiểu tính cách tư tưởng của Tần Mục, sẽ suy đoán ra Tần Mục không chừng còn mang tiền đưa về Quảng Châu này.

Nghĩ tới đây Tần Mục giống như hiểu nguyên nhan Dương Ngọc Lan tới đây, cũng ít nhiều đoán được Quách Thiểu Đình cùng Dương Ngọc Lan có quan hệ như thế nào rồi, hắn cũng cầm điếu thuốc đưa ra khỏi miệng, mang theo sầu tư nói với Phương Chấn Bang:

- Phương thư ký, Lưu chủ nhiệm bên khu xử lý hình như có chút không ổn a.

Phương Chấn Bang phóng tới Tần Mục tới tổ chức bộ tuyệt đối không phải vô cớ tăng chức cho hắn, hắn trải qua suy tính cả rồi, hiện tại ngành tư pháp hành quân lặng lẽ, Quốc Thụy Tường cũng chịu thua, Quảng Châu hiện tại tràng diện hài hòa chưa từng có, nhưng Phương Chấn Bang sẽ không cho rằng chuyện này sẽ chấm dứt, quan trường đấu tranh ở các mặt, nếu không phải thừa dịp này đưa dòng chính của mình vào trong đó, như vậy một khi hắn rời khỏi Quảng Châu, hắn sẽ giảm lực khống chế với Quảng Châu, đến tỉnh ủy không chừng biến thành tư lệnh không quân, không có chiến tích nói chuyện, cho dù làm bí thư tỉnh ủy không chuẩn còn có nguy hiểm mất quyền lực, cho nên Quảng Châu chính là vương bài của hán, nhất định phải cầm vào trong tay, Tần Mục chính là quân cờ mà hắn áp dụng, nếu không phải Tần Mục tuổi còn rất trẻ, hắn thậm chí còn muốn đặt Tần Mục vào vị trí bộ trưởng.

Hiện tại Tần Mục trực tiếp đưa ra kế hoạch khu xử lý thì Phương Chấn Bang cao hứng trong lòng, rốt cuộc vẫn là người do đại gia tộc bồi dưỡng được ra, từ trong động tác của lãnh đạo đã phát hiện mục đích của lãnh đạo, Tần Mục nói ra người nọ, xác thực không phải là người của Phương Chấn Bang, thuộc về người trong thường ủy, là phái đối lập với Phương Chấn Bang, hiện tại Quốc Thụy Tường rất ít nói chuyện, nếu không bắt người ra giết gà dọa khỉ, trong thường ủy chắc chắn sẽ có phong ba nhỏ, không đạt được mong muốn của Phương Chấn Bang.

- Nói xem, lão Lưu mấy năm này ở phương diện xây dựng không tệ, cũng đạt được thường ủy nhất trí khen ngợi, anh là phó bộ trưởng tổ chức, nhìn vấn đề cũng không thể phiến diện ah.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.