Ánh mắt Điền Phúc Lượng sáng lên, hai người nói chuyện cơ hồ là thăm dò về mấy phương diện, nhìn xem có thể cùng tìm được tiếng nói chung hay không, nghe Tần Mục vừa nói như thế, mơ hồ cảm giác được năm trước Diệp Thạch Bình làm ra kế hoạch hình như có lỗ hổng gì, chỉ là không ai phát giác. Kế hoạch này là Tần Mục nói ra, hắn tự nhiên nghiên cứu tỉ mỉ ý nhị bên trong, nếu như có chỗ nào không ổn Tần Mục phải là người biết được rõ ràng nhất.
Lòng dạ Tần Mục thật ác độc ah! Hắn có gan đem quả cây của mình tặng cho người khác, nhưng vẫn lưu lỗ hổng trong thao tác. Chỗ sơ hở kia Điền Phúc Lượng không biết, nhưng biết chắc có thể làm cho Diệp Thạch Bình phi thường khó chịu. Tần Mục khó hiểu đem kế hoạch kia tiết lộ cho chính mình nghe, chẳng lẽ xử định Diệp Thạch Bình?
Rốt cục là tiếp tục cùng Diệp Thạch Bình bảo trì ở loại quan hệ này hay là mạo hiểm cùng Tần Mục hợp tác tới cuối cùng? Nếp nhăn trên trán Điền Phúc Lượng nhăn lại thật sâu. Quan trường lấy ổn là việc chính, dù kỳ binh xông ra có thể thành công được một lần, nhưng luôn luôn sẽ phi thường mạo hiểm. Điền Phúc Lượng biết Tần Mục làm hết thảy những chuyện tại huyện Lan Trữ, những việc làm chấn động khiến hiện tại Tần Mục rơi vào hoàn cảnh phi thường bị động, hiện giờ hắn lại gài cạm bẫy không lớn không nhỏ cho bí thư huyện ủy, chẳng lẽ còn có người ở sau lưng ủng hộ hắn? Bối cảnh của Diệp Thạch Bình cũng không đơn giản ah!
Điền Phúc Lượng cảm giác ý nghĩ của mình cũng không đủ dùng, chậm rãi bưng chén rượu lên.
Bí thư chính pháp ủy Thường Phúc Thu! Trong nháy mắt giơ lên chén rượu, Điền Phúc Lượng nhìn thấy nụ cười chắc chắn của Tần Mục, một tên người lướt qua trong đầu hắn nhanh như chớp. Chẳng thể trách lần này đi tham dự khai trương sản nghiệp mới, bí thư chính pháp ủy huyện Thanh Thao lại đến, thấy thế nào cũng thật là khó chịu, nguyên lai Tần Mục đã giao kết với Thường Phúc Thu.
Điền Phúc Lượng vẫn luôn cảm thấy trong mảnh đất Thanh Thao quan hệ giữa hắn cùng Thường Phúc Thu là thân thiết nhất, nhưng từ hình thức hôm nay xem ra, Thường Phúc Thu không thể nghi ngờ đã đạt chung nhận thức với Tần Mục, sản nghiệp internet kia nói không chuẩn là do Thường Phúc Thu định xuống. Bí thư chính pháp ủy kéo hạng mục? Điền Phúc Lượng cũng không hề cảm thấy có chút buồn cười.
Vào năm 95, internet cũng chưa thông dụng như thời đại mới, đại biểu chính là sản nghiệp cao tân, nhóm người đầu tiên tiếp xúc internet không thể nghi ngờ là nhóm đi đầu tiên trong thời đại mới. Huống chi sau lưng sản nghiệp kia tuyệt đối không chỉ đơn giản là Tần Mục, nếu không phải mở tại Lan Trữ hoặc Thanh Thao. Trực giác của Điền Phúc Lượng đưa ánh mắt nhìn lên bí thư thành ủy, đó là sự kiện mà cả bí thư thành ủy cũng có mặt thôi.
Hai người nhấp hớp rượu, Tần Mục cười nói:
- Hàng năm ăn tết, không khí ngày tết càng lúc càng mờ nhạt.
Trong thanh âm mang theo chút phiền muộn.
Điền Phúc Lượng gật gật đầu, suy nghĩ lại bay tới trên người Thường Phúc Thu.
Hai người trò chuyện uống rượu, thời gian kéo dài qua tám giờ tối. Điền Phúc Lượng nhìn thức ăn gần như còn nguyên trên bàn, đau lòng có chút lãng phí. Nhưng hắn cũng không có mặt mũi đóng gói thức ăn mang về trước mặt chủ tịch huyện, huống chi bữa ăn này là Tần Mục trả tiền, hắn càng không thể làm như thế.
Nhưng hắn lại không nghĩ đến sau khi chấm dứt bữa ăn, sắc mặt Tần Mục thản nhiên cho người phục vụ đóng gói lại toàn bộ đồ ăn, sau đó cùng Điền Phúc Lượng chia đều, cười nói:
- Một tia một luồng, có thể niệm tình lẫn nhau thôi.
Lần này trong lòng Điền Phúc Lượng thấu đáo vô cùng, Tần Mục thật sự tính toán được ăn cả ngã về không. Nếu hắn thật sự đạt chung nhận thức với Thường Phúc Thu, như vậy rất có thể lấy cục giao thông khai đao.
Vừa nghĩ tới cục giao thông, trong lòng Điền Phúc Lượng run run một chút. Bí thư huyện ủy Diệp Thạch Bình gia nhập kế hoạch xây dựng bốn quốc lộ, đây rõ ràng là tặng đại bánh nóng cho cục giao thông, huống hồ đây là kế hoạch của Tần Mục nói ra, cạm bẫy kia rất có thể nằm trong bốn quốc lộ này.
Về đến nhà, Điền Phúc Lượng thức mãi đến hơn mười hai giờ khuya, lăn qua lộn lại còn suy nghĩ không thôi, cuối cùng mặc lại quần áo, cũng không nghĩ tới thời gian đã muộn, gọi điện thoại cho Thường Phúc Thu.
Thường Phúc Thu đã trở về, trong lòng luôn thật khuấy động. Vạn Hữu Niên vô cùng tán thưởng sản nghiệp internet kia, mà bản thân hắn cũng đã lên mạng một đoạn thời gian. Nhìn giới thanh niên tràn vào trong cửa hàng càng lúc càng đông đảo, Thường Phúc Thu thật mẫn tuệ phát giác, sản nghiệp này còn thực tế hơn cả việc dùng điện thoại.
Hắn đứng ngoài quan sát, nữ lão bản tên Mạnh Á Linh đều mang theo biểu tình cung kính đối với mỗi người trong thành ủy, cho dù là người lãnh đạo huyện Lan Trữ nàng cũng hết sức lo sợ, liền lập tức làm ra phán đoán, Mạnh Á Linh chỉ là người quản lý bề ngoài, sau lưng còn có người ủng hộ nàng.
Trong những người quản lý internet, Thường Phúc Thu nhìn thấy tài xế của Tần Mục, cũng hiểu được hàm ý thành ủy gọi hắn tới tham gia buổi quan sát này.
Chẳng thể trách khi Vạn bí thư nói chuyện với mình không hề kiêng dè Tần Mục, thoạt nhìn Tần Mục đã sớm có nhận thức chung với Vạn bí thư, nói không chuẩn cũng đã đứng trong đội ngũ.
Bí thư Ban kỷ luật thanh tra ở trong thể chế là một tồn tại cực kỳ đặc thù, một mình làm việc nhưng vẫn cần ỷ lại trong thể chế. Từ khi Vạn Hữu Niên trở thành người đứng đầu thành ủy, trái tim đã áp lực thật lâu của Thường Phúc Thu đã bắt đầu rung động, huyện Thanh Thao nhất định phải có động tĩnh, nếu không dáng vẻ bệ vệ của chút người nào đó không còn đè ép được.
Điền Phúc Lượng gọi tới không thể nghi ngờ đã cho Thường Phúc Thu cảm giác cơ hội đã đến. Tuy rằng Điền Phúc Lượng nói chuyện thật bình thường, nhưng giờ phút này còn không ngủ được lại tìm người nói chuyện đã nói rõ lên vấn đề. Hắn cùng Điền Phúc Lượng bàn bạc một ít hiểu biết về thành phố Đằng Long, không phát biểu ý kiến cá nhân gì, nhưng ý tứ của Điền Phúc Lượng rõ ràng là có chút chú ý đối với sản nghiệp internet.
Ánh mắt Thường Phúc Thu sáng lên, nghĩ đến tình hình Cừu Tiểu Bằng xuất hiện trong cửa hàng internet, nhất thời đoán ra chỉ sợ Tần Mục đã bắt đầu tiếp xúc với Điền Phúc Lượng.
Thủ đoạn của Tần Mục rất có lực ah! Một phương tiến sát Điền Phúc Lượng, một phương lại ám chỉ bí thư Ban kỷ luật thanh tra, thoạt nhìn con cá chạch Tần Mục bị đánh áp rất có ý tứ đem nước trong huyện Thanh Thao quấy đục, xoay người hóa rồng đi.
Buổi tối mùng một tháng Giêng, huyện Thanh Thao có bao nhiêu người ngủ không yên, một năm sắp tới sẽ không còn được bình tĩnh như thế.
Ngày nghỉ năm mới rất nhanh đã trôi qua, tới mùng sáu toàn bộ nhân viên đều quay về cương vị của mình.
Diệp Thạch Bình mở hội nghị đầu năm, trong hội nghị nhắc lại việc tăng cường cải cách, cũng đốc xúc ngành giao thông chuẩn bị làm tốt trận đánh ác liệt. Điền Phúc Lượng thờ ơ lạnh nhạt, Tần Mục ngẫu nhiên lộ ra nụ cười làm trong lòng hắn khi thì lạnh lẽo khi thì lửa nóng.