- Không không không, cho dù là bạn bè cũng không nên thường liên hệ.
Feeney nói một câu thật triết lý, giải thích:
- Huống hồ chuyện này vẫn do Sydney thông tri anh thì tốt hơn.
Tần Mục buồn bực, Sydney cũng không liên hệ với mình, vì vậy hỏi thẳng Feeney có chuyện gì.
Feeney nhìn ra ánh mặt trời sáng rỡ, hiển lộ kế hoạch của chính mình. Nguyên lai sau khi Sydney chia tay với Tần Mục, đã bắt đầu học tập Trung văn. Hai năm trôi qua bằng vào nghị lực của mình đã có thể nói chuyện bình thường, thậm chí gần đây còn bắt đầu xem những tác phẩm điển cố nổi tiếng của Trung Hoa. Nàng đã sáng tác hơn mười ca khúc Trung văn, công ty dĩa nhạc cũng đã thu âm, chỉ vì giữ bí mật nên chưa lộ ra tin tức bên ngoài.
Bởi vậy Feeney liền nảy sinh một ý nghĩ bằng vào nhân khí của nàng tại Mỹ, muốn đến Trung Hoa một lần biểu diễn Trung văn lưu động, xem như đạt tới mục đích kề cận văn hóa đại lục, sau đó bán ra chuyên tập, nhất định có thể kiếm một số tiền lớn.
Đối với Tần Mục, Feeney nói thẳng ý tưởng kiếm tiền của chính mình, hiện tại hắn có quan hệ hợp tác với tập đoàn tài chính Hoa Hạ, công ty dĩa nhạc cũng do hắn phụ trách xử lý. Tần Mục giật mình cười nói:
- Feeney thân ái, bằng ánh mắt của ông có thể không chỉ muốn kiếm chút tiền vậy đi.
- Ha ha ha, Tần, nói chuyện với anh thật thống khoái. Anh cũng biết Seatle là một thành thị sản xuất ô tô, nhưng dân cư Mỹ quá ít, cho dù mỗi người một xe chỉ sợ cũng đã sớm bão hòa.
Nói xong hắn cười một tiếng, nói một câu khẳng định:
- Anh biết đấy!
Tần Mục cũng nở nụ cười, công nghiệp ô tô Mỹ tuy rằng kém nước Đức, nhưng kỹ thuật không kém bao nhiêu, nếu có thể làm ra dây chuyền sản xuất, đối với hàng ô tô trong nước sẽ có ý nghĩa phi thường trọng đại.
- Feeney, ông cũng biết mậu dịch bên chúng tôi cũng không được tự do như vậy.
Tần Mục lập tức nghĩ đến từ gõ tiền.
- Tần, tôi sẽ cùng Sydney đến đại lục, đến lúc đó chúng ta cùng nhau ngồi xuống thưởng thức rượu Trung Hoa?
Feeney nở nụ cười.
Quyết tâm của người này không nhỏ ah, Tần Mục đưa ra lời đề nghị:
- Tôi nhớ nước nữ thần Trung Hoa nổi danh của chúng tôi ở Mỹ cũng có chút danh khí, nếu an bài nàng cùng Sydney tiểu thư lên diễn xuất thì…
- Trời ạ, trời ạ, Tần thân ái, anh nhận thức nữ thần tiểu thư? Anh nhất định phải sáng tạo điều kiện cầu hôn cho tôi, tôi nguyện ý dùng hai dây chuyền sản xuất ô tô của tôi trao đổi.
Thanh âm Feeney lập tức cất cao.
- Feeney, nữ thần có chồng rồi.
Sắc mặt Tần Mục nhất thời âm trầm xuống, trong lòng thật sự không thoải mái.
Feeney tỏ vẻ phi thường tiếc nuối, hắn hiểu phong tục người phương đông, không tiếp tục rối rắm vấn đề này mà hỏi thăm Tần Mục kế hoạch kia có khả thi hay không.
Mục đích Tần Mục gọi điện thoại cho Feeney chính là muốn vận dụng lực ảnh hưởng của hắn tại Seatle, kích động những người đến quốc nội đầu tư kháng nghị việc thành phố Đằng Long chiếm khu khai phát Lan Trữ. Nhưng kế hoạch của Feeney không thể nghi ngờ có thể làm ý tưởng của Tần Mục càng thêm hoàn mỹ hơn một ít. Hắn mỉm cười đồng ý kế hoạch của Feeney, cũng hứa hẹn sẽ có câu trả lời thuyết phục trong vài ngày tới.
Sau khi cúp điện thoại, Tần Mục thở ra một hơi dài, lại gọi cho Chu Tiểu Mai cùng Lưu Đan, nhưng điện thoại nằm ngoài vùng phục vụ. Tần Mục biết hai nàng rất bận rộn vất vả, cười khổ lắc đầu, gọi thẳng qua Australia.
Hai người ôm điện thoại ngọt ngào suốt nửa giờ, thẳng tới khi Ngô Cúc nói phải đi học Tần Mục mới lưu luyến cúp điện thoại. Ở phương diện tình cảm, Tần Mục vĩnh viễn là bị động, luôn mềm mại, không hề tỏ ý cường thế. Trái lại từ sau khi Ngô Cúc nhận được đáp trả của hắn, tính cách bản thân liền lộ ra, ngoại trừ biểu lộ như một cô gái nhỏ đối với hắn, những lúc khác nàng là một cô gái tự tin đường hoàng lại vô cùng cao ngạo.
Tần Mục nạp pin điện thoại, ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, dần dần lâm vào trầm tư.
Sáng sớm hôm sau, Tần Mục gọi điện cho Lý Trung Nguyên, hỏi hắn huyện Lan Trữ có được kế hoạch xây dựng một trung tâm biểu diễn văn nghệ cỡ lớn hay không.
Quý Chí Cương đã nhắn lại lời trấn an của Tần Mục cho Lý Trung Nguyên, hiện tại Tần Mục tự mình gọi điện thoại, Lý Trung Nguyên hiểu được hắn đã tính toán hành động, liền nói với hắn trung tâm thể dục thể thao Lan Trữ hiện tại đã cải tạo hoàn thành, thật thích hợp tiến hành biểu diễn văn nghệ.
Tần Mục nở nụ cười, nói:
- Lão Lý, vị trí bí thư huyện ủy Lan Trữ của ông nên chuẩn bị tìm người nhận ca đi.
Bố trí xong bố cục huyện Lan Trữ, Tần Mục trò chuyện với Lý Trung Nguyên thêm chốc lát.
Đối với tình cảnh của Tần Mục trong huyện Thanh Thao, Lý Trung Nguyên cũng không nói nhiều, nhưng trong lời nói mang theo ý tứ hỏi thăm Tần Mục có muốn thay đổi lại hoàn cảnh hay không. Bởi vậy có thể thấy được kế hoạch của Tần Mục đã tạo nên sóng to gió lớn trong lòng Lý Trung Nguyên, đã bắt đầu suy nghĩ tiếp theo mình sẽ bước lên vị trí nào.
Tần Mục không trả lời Lý Trung Nguyên, hiện tại cho dù cấp trên muốn hắn rời khỏi huyện Thanh Thao, hắn cũng không muốn. Bố cục đã được bày ra, hắn không phải loại người lâm trận lùi bước, cho dù cuối cùng nhiều ít sẽ có thỏa hiệp chính trị, nhưng người nên trừng phạt hắn vẫn không chịu buông tha.
Theo sau Tần Mục bỏ ra một ngày thời gian chạy qua cục xây dựng cùng cục công thương, hỗn quen mặt với mấy lãnh đạo. Trương Thúy trò chuyện trong chốc lát với hắn, bởi vì khó giữ bí mật nếu nhiều người biết nên cũng không nói quá lâu, chỉ dặn Tần Mục có rảnh thì đến Đằng Long một chút. Tần Mục hiểu ý tứ của Trương Thúy, liền khách khí nói ngày sau sẽ khó tránh khỏi đến quấy rầy Trương phó cục trưởng.
Ra khỏi thành phố Đằng Long, Tần Mục liên hệ Lưu Đại Hữu, nói với hắn nên nhanh chóng xử lý quan hệ với Từ Na, Trương Thúy đã muốn bức cung rồi. Lưu Đại Hữu ậm ừ vâng dạ, có chút ngượng ngùng nói:
- Tiểu Tần, cậu cũng biết trước kia nha đầu Từ Na bị khổ không ít, nếu tôi còn vứt bỏ nàng mặc kệ, thật sự có chút không đành lòng. Hay là chúng ta thương lượng một chút, chi nhánh internet gì đó của cậu, cho Từ Na chen vào một tay được không?
Tần Mục hừ một tiếng, nói:
- Lưu đại ca, anh giỏi rồi. Thế nào, không đem nàng nuôi trong lồng nữa sao?
Lưu Đại Hữu nói vài câu, đối với thủ đoạn của Tần Mục hắn hiểu được phi thường rõ ràng, một khi Tần Mục đáp ứng Trương Thúy sẽ không tiếp tục hạ da mặt mãi truy cứu chuyện này, nhiều lắm thì ở trong nhà cùng mình nhốn nháo một chút đã xong rồi.
Tần Mục thoáng suy tư, nói:
- Như vậy đi, chuyện này anh đi thương lượng với Á Linh cùng Tiểu Bằng một chút, còn có Chí Cương, mọi người đều từ Tây Bình đến, dễ nói chuyện.
Hiện tại Lưu Đại Hữu có thân phận gì, khi nói chuyện với những người kia không phải chỉ mở miệng là đã xong? Ý của Tần Mục rõ ràng đã đồng ý với lời đề nghị của Lưu Đại Hữu.
Bất quá hắn dặn thêm một câu, để Lưu Đại Hữu nếu cần thiết hãy đến liên hệ với phó bí thư huyện ủy Điền Phúc Lượng, đem chi nhánh internet mở ra trong huyện Thanh Thao, việc này hai người có thể thương lượng.