Mỗi người đều chỉ có tuổi thọ vài chục năm ngắn ngủi, nếu không kiếm chút tiền bỏ túi thì đúng là xin lỗi mình, thậm chí xin lỗi người nhà. Nhưng là đã làm thì phải có dũng khí gánh chịu, hắn tin tưởng Vương Hải Đào có lẽ sẽ hiểu, sau khi quan hệ Mỹ và Trung Quốc phá băng sẽ là tuần trăng mật, hắn lúc này trốn tới nước Mỹ cũng chỉ là thử khi tuyệt vọng.
Hai quan viên tới từ Trung Quốc mặt đối mặt, ánh mắt Tần Mục sắc bén mang theo tư thế tự hỏi, làm cho Vương Hải Đào thở dài nói ra:
- Đúng vậy, tôi ăn không ít tài phú quốc gia, thế nhưng mà ai cũng biết bằng xí nghiệp nhà nước chỉ có mấy trăm đồng tiền lương, khỏi phải nói nuôi sống đám người nhà, cho dù tự nuôi mình cũng còn không đủ đấy.
Rượu cồn nóng làm cho lão nhân này nói lời thô tục, sau đó quyết định nói lời tâm huyết.
Tần Mục gật gật đầu, chuyện này hắn không phủ nhận, nhìn thấy rất nhiều thổi qua trước mặt của mình nói không động tâm đó là giả. Thời điểm ở thôn Tây Sơn Tần Mục lúc đó chẳng phải không tuân theo quy định vận dụng tài chính một lần sao?
Vương Hải Đào nhìn qua Tần Mục, phát hiện người trẻ tuổi này rộng rãi chưa từng có, làm cho hắn ủy khuất không giấu diếm cái gì, tiếp tục nói:
- Tôi biết rõ trái với nguyên tắc đảng viên, thế nhưng mà tôi chỉ bị buộc bất đắc dĩ.
Tần Mục hút điếu thuốc, ngẩng đầu nhìn lên trên đi. Xuyên thấu qua mệnh lệnh ấm nhà lều đỉnh, đen kịt bầu trời đêm không có bất kỳ ngôi sao lóng lánh. Môi hắn động vài cái, cứng rắn (ngạnh) vừa nói nói:
- Nhưng ông không chỉ làm trái quy tắc, còn phải bội tính giai cấp.
Tần Mục ngữ khí nghe rất cứng, nhưng mà không có chỗ trống vòng qua vòng lại. Nghe người khác nói như thế thì Vương Hải Đào như thế nào nghe không hiểu. Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn qua gương mặt trẻ tuổi bình tĩnh của Tần Mục, hàm răng cắn côm cốp, tức giận nói ra:
- Lão gia hỏa Trần Đông Thăng hại khổ tôi.
Tần Mục cười một cái, không có phát biểu ý kiến, hắn chỉ mang ánh mắt dời qua vũ hội. Vương Hải Đào tuyệt đối sẽ không vừa thấy mặt mình mà thổ lộ tình cảm, nói bí mật trong lòng ra, hắn cầm Trần Đông Thăng ra làm lá bài, hắn chỉ đang thăm dò điểm mấu chốt của Tần Mục.
Rất hiển nhiên Trần Đông Thăng có thể ngồi ở vị trí chủ tịch huyện cũng là Tần Mục trợ giúp sau lưng, tuy bản thân Trần Đông Thăng không biết, nhưng Tần Mục có thể xác định hắn có thể nâng Trần Đông Thăng lên, tự nhiên cũng có thể kéo Trần Đông Thăng xuống. Nhưng mà nội tình trong thường ủy của Tần Mục còn yếu, bây giờ đang ở huyện Lan Trữ chỉ có Lưu Đại Hữu cùng Lôi Bình Xuyên hai người, nhưng đây là lực lượng vũ trang nên không tham gia vào tranh đấu.
Dựa theo Tần Mục suy nghĩ, cơ sở trước mắt của mình trừ đi Lưu Đại Hữ cũng chỉ còn lại nền tảng ở huyện Tây Bình cùng trấn Hà Tử. Nữ nhân Trương Thúy này rất lợi hại, là đối tượng phát triển trọng điểm của Tần Mục. Quách Tự Tại đang trong thời kỳ khảo sát, cho hắn đi tới địa phương lịch luyện vài năm, hơn bốn mươi tuổi không sai biệt lắm có thể đi lên cương vị phó chức. Về phần những người khác Tần Mục không xem được.
Vương Hải Đào cũng không có trông cậy vào lá bài nhỏ này ra hù dọa Tần Mục lớn, hắn cũng cần dò xét điểm mấu chốt của Tần Mục. Mà Vương Hải Đào tiếp xúc mọi người hoặc nhiều hoặc ít đều có chút năng lực, chính là muốn xem năng lực thừa nhận của Tần Mục có thể tới mức nào.
Từ ánh mắt của Tần Mục nhìn qua, chỉ thấy hai phóng viên mang camera đi tới, lẽ ra yến hội này không có truyền thông xuất hiện, nhưng không biết Houston đang chơi tâm lý gì, vậy mà hai phóng viên đi tới. Hai người da trắng này quan sát bốn phía, quét qua hướng của Tần Mục như ẩn như hiện, liền kề vai sát cánh đi tới bàn nhỏ cách Tần Mục hai người không không xa, bộ dáng giả bộ như đang nói chuyện, một bên liếc trộm Tần Mục.
Tần Mục thở dài một tiếng. Tin tức của Los Angeles bên kia đã khiến nước Mỹ chính thức chú ý, hai tên phóng viên này rõ ràng là tổ chức tình báo FBI giả trang. Hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ tay, đứng lên nói:
- Gần đây bạn của tôi thu mua xí nghiệp nhỏ, Vương tiên sinh có rảnh thì đi tới khách sạn thế kỷ nhìn một chút.
Nói xong hữu hảo bắt tay Vương Hải Đào. Vương Hải Đào ngầm hiểu lẫn nhau đứng lên, lúc nắm chặt tay Tần Mục thì lực đạo rất ổn, hai người trong lúc lơ đãng đạt thành nơi hẹn gặp lần sau.
Tần Mục cáo biệt Vương Hải Đào, chậm rãi đi qua hướng bể bơi. Hai gã phóng viên thấy Tần Mục rời khỏi, trao đổi ánh mắt với nhau và theo đuôi Tần Mục.
Trong mắt Vương Hải Đào có tinh quang bắn ra, phỏng đoán ý tứ trong lời Tần Mục nói. Xem bộ dáng của Tần Mục thì lần này đi nước Mỹ cũng không phải là quá chú ý tới Vương Hải Đào hắn, thế nhưng mà vì cái gì lại giống trống khua chiên mang áp lực cho Lạc Minh Huy, thậm chí còn vận dụng thế lực che dấu của mình, chuyện này nói không qua. Nếu nói là bậc thang giúp Tần Mục muốn tiến thăng, vì sao hắn không nhất cổ tác khí ép Lạc Minh Huy vào tuyệt địa, do đó áp bách Lạc Minh Huy giao mình ra? Tần Mục tuổi còn trẻ mà tâm cơ thâm trầm, đợi một thời gian tuyệt đối là một nhân vật.
Đợi một thời gian? Tâm thần của Vương Hải Đào giống như bị búa tạ nện vào, dĩ vãng còn có suy đoán mơ hồ thì bây giờ đã đưa ra kết luận: Tần Mục, bắt đầu bố cục vương bài do mình nắm giữ.
Thân ảnh cao ngất dừng bước ở gần hồ bơi, một thiếu nữ tóc vàng trò chuyện thân mật với Tần Mục. Nhìn qua Tần Mục ôn nhuận vui vẻ không mang chút khí chất sổ sàng nào, Vương Hải Đào thở dài mình đã già, đã thua trong tay người trẻ tuổi, không biết nên cao hứng hay bi ai.
Không có nữ nhân nào có thể thoát khỏi sức hấp dẫn của Tần Mục, không bao lâu bên cạnh hắn có năm sáu thiếu nữ, nhao nhao dùng ánh mắt đầy tình ý nhìn qua Tần Mục, nghe hắn hắn nói chuyện văn thơ và kể chuyện ly kỳ, các thiếu nữ đều hoài mộng, cho dù là nữ hài ở nơi nào cũng có mộng mơ. Tần Mục tràn ngập ôn nhuận vui vẻ và ăn nói kéo léo, làm cho các thiếu nữ nước Mỹ này càng khao khát được ở bên cạnh hắn, thậm chí có nữ hài tử bắt đầu hỏi thăm Tần Mục đã kết hôn chưa.
Với nhiệt tình của các cô gái, Tần Mục cười khổ, nhưng đã đi vào vũ hội của thị trưởng, chuyện này không tránh khỏi, Tần Mục giờ phút này đại biểu phong độ quan viên Trung Quốc, cho nên bình tĩnh chống cự ánh mắt nóng bỏng của các thiếu nữ, sao đó cắm hình tượng của quan viên Trung Quốc vào trong lòng các nàng.
Vào thời điểm Tần Mục nói chuyện, ở lối vào có tiếng bạo động, mỗi người đều đưa mắt nhìn qua bên ngoài, càng không ngừng châu đầu ghé tai, hình như có đại nhân vật nào đó tới. Tần Mục ngẩng đầu nhìn lại, Phinney Douglas mang phong độ thân sĩ đi vào. Người này là lão đại xã hội đen của Seattle, sở dĩ liên hệ với tập đoàn Hoa Hạ đó là bởi vì hắn có sinh ý thuốc phiện ở Nam Phi, mà Ông Văn Hoa liên hệ và đả thông với lực lượng vũ trang ở đây phải đi qua đường của hắn.