Tần Mục đi thẳng vào vấn đề, lấy ánh mắt của một nhà chiến lược đem huyện Thanh Thao xem như trận địa, đem toàn bộ giao thông trong huyện biến thành chiến hào, đem cả phiến trận địa khống chế trong tay. Lúc này Tần Mục làm ra một thiết kế can đảm, thi công bốn con đường quốc lộ không thua tỉnh cấp, một con đường đi thông Song Biên tập thị Lan Trữ, một đi thông thành phố Đằng Long, một liên tiếp thị trấn Lan Trữ cùng đường cao tốc Lan Trữ, con đường cuối cùng nối thẳng khu khai phát Đằng Long Lan Trữ. Bút tích to lớn ý tưởng thần kỳ làm cho hai gã cục trưởng nghẹn họng nhìn trân trối.
Tần Mục cũng hiểu được nếu chỉ dựa vào tài chính huyện Thanh Thao chỉ sợ rất khó trang trải được việc xây dựng bốn con đường này, nhưng hắn lại có một ý nghĩ khác, dùng cách nói của đời sau, chính là nhân dân thi công con đường của mình. Chọn dùng phương pháp góp vốn thu phí, hình thức công xã quyên tiền, đem tiền trong túi nhân dân lấy ra, thiết trí trạm thu phí trên đường, đem phí tổn thu được trả cho dân. Thật giống như thị trường chứng khoán, làm cho nhân dân hưởng tiền lãi bên trong.
Loại hình thức này Tần Mục từng thiết tưởng qua, nhưng do nguyên nhân khách quan làm Tần Mục không thể thi hành. Có câu nói huyện quan không bằng hiện quản, hình thức rơi xuống người phía sau tiếp nhận rồi có thể hữu hiệu chấp hành hay không là một vấn đề rất lớn. Địa phương có lợi ích thì sẽ có lòng riêng, điểm này Tần Mục cũng không phủ nhận. Hiện giờ hắn rõ ràng cần ngây ngốc trong huyện Thanh Thao suốt ba năm, nếu không đem ý nghĩ trong lòng chuyển đổi thành sự thật, sẽ làm trong lòng hắn có khúc mắc.
Tần Mục nhìn hai người cường điệu nói rõ, bốn quốc lộ này cần cục xây dựng cùng cục giao thông cùng nhau đưa ra dự toán, đồng thời cũng nói minh bạch, việc xây dựng trong huyện Thanh Thao nhất định sẽ nhấc lên một dòng xoáy lớn, bảo họ làm sẵn chuẩn bị ứng chiến.
Lưu Hồng Sinh tiếp nhận xong mệnh lệnh của chủ tịch huyện thì rời đi trước, Triệu Đông Bạch chậm hơn một bước, thử đưa ra lời mời với Tần Mục lần nữa. Lúc này nếu Tần Mục không đáp ứng, chỉ sợ hắn sẽ nghĩ khác, ít nhất phải đưa Triệu Gia Hưng ra nước ngoài một thời gian, rời xa mảnh đất thị phi này. Tần Mục cười vỗ vỗ vai Triệu Đông Bạch, hứa hẹn làm xong dự toán Tần Mục sẽ làm chủ mời hắn dùng cơm.
Lời hẹn lập lờ nước đôi lại làm Triệu Đông Bạch thả lỏng. Tần Mục muốn gác lên cái giá, muốn chuẩn bị công phu sư tử ngoạm đối với mình đâu, rốt cục là người không cùng cấp bậc, muốn giết người lại dùng thủ đoạn mềm dẻo không thấy máu.
Tần Mục chờ hai người đã đi, liền bắt đầu hoàn thiện kế hoạch của mình, trong lòng không ngừng tính toán lợi hại.
Vài ngày sau trong buổi họp ban lãnh đạo, Diệp Thạch Bình nhắc tới làm sao học tập phương châm tư tưởng của huyện Lan Trữ, nói rõ chuyến đi đến Lan Trữ đã kích thích hắn rất lớn. Tần Mục chờ Diệp Thạch Bình nói xong, đột nhiên đưa ra ý kiến, muốn xây dựng huyện Thanh Thao thành một thị trấn mang khí tức hiện đại.
Đề nghị này chẳng khác gì tiếng sấm giữa trời nắng, các ủy viên nhìn Tần Mục với ánh mắt kỳ quái. Dựa theo ý nghĩ của bọn họ, Tần Mục phải âm thầm lặng lẽ làm việc, vững vàng trên con đường làm quan của mình, không nên làm chim đầu đàn mới là lựa chọn cuối cùng.
Ánh mắt Diệp Thạch Bình sáng lên, Tần Mục rốt cục mang theo tính khí người trẻ tuổi, cảm thấy được lý tưởng vĩnh viễn mạnh hơn sự thật, thật hứng thú nói:
- Tần chủ tịch rất có ý tưởng, không biết muốn thao tác cụ thể ra sao, nếu có kế hoạch không ngại đem ra buổi họp cùng nhau thảo luận.
Tần Mục đã sớm có chuẩn bị, đem tài liệu phân ra thành mười một phần, vừa nghe Diệp Thạch Bình nói vậy liền lấy thêm một phần trong bản dự thảo, còn lại đều đưa cho phó chủ tịch huyện Hà Quang Viễn. Trong khoảng thời gian này hắn cố ý dựa gần Hà Quang Viễn, số liệu trong kế hoạch cũng có phần do Hà Quang Viễn cung cấp, làm hắn cảm thấy mình được xem trọng, còn đưa ra vài thiết tưởng được Tần Mục tiếp thu.
Phần kế hoạch này điều kiện tiên quyết hàng đầu là phải làm cho cả chính phủ lẫn dân chúng đạt được tín nhiệm cao nhất. Tần Mục có vài ý tưởng đối với việc này. Đầu tiên, các đơn vị kể cả đại viện huyện ủy, đem tường vây chung quanh đại viện toàn bộ tháo bỏ, cấp dân chúng tạo thành ấn tượng quang minh trong sáng. Tiếp theo, các đơn vị thiết trí nơi tiếp đãi, mỗi sáng thứ hai thứ sáu sẽ đích thân tiếp đãi dân chúng đến gặp mặt, vì dân chúng phân ưu giải nạn. Trong điểm này tính cả bí thư huyện ủy cùng chủ tịch huyện. Sau đó, huyện ủy cần làm ra kế hoạch biểu về tài chính, đem tài chính sử dụng trong huyện công bố chi tiết rõ ràng, để dân chúng hiểu biết hướng đi tài chính trong huyện, cho dù tài chính thiếu hụt cũng phải cho họ biết thiếu hụt ở phương diện nào.
Một loạt thủ đoạn sẽ làm dân chúng sản sinh lòng tín nhiệm thật lớn đối với chính phủ, sau đó Tần Mục quyết định phóng ra trọng quyền, nghiêm khắc đả kích du côn trong huyện, bảo hộ an toàn của dân chúng. Nghiêm khắc nghiêm cấm các loại hiện tượng kinh doanh không giấy phép hoặc trốn thuế lậu thuế, quản lý chặt chẽ việc đóng thuế. Loại trừ các hiện tượng thu phí không hợp lý trong huyện, toàn bộ đều theo pháp luật mà làm việc.
Theo sau, chính phủ lại đưa ra sách lược góp vốn có lãi, đại khái sau một năm toàn bộ hạng mục xây dựng liền có thể mở ra.
Ánh mắt Diệp Thạch Bình thâm thúy nhìn lên phần kế hoạch biểu đơn giản kia, tuy rằng chỉ có ba tờ giấy, nhưng bên trong bao hàm nội dung rất rộng, thậm chí còn động tới một ít thế lực của huyện Thanh Thao, không chỉ đơn giản liền có thể hoàn thành, khẳng định phải mạo hiểm phiêu lưu thật lớn. Không nói trước lực cản thế nào, riêng chỉ nói góp vốn xây đường còn có điểm không hợp với văn kiện của cấp trên, Tần Mục rõ ràng đang chơi lửa.
Nhưng Diệp Thạch Bình có thể chứng kiến được lợi nhuận thật lớn từ trong bản kế hoạch này. Bốn quốc lộ cỡ lớn nếu kiến thành, không thể nghi ngờ sẽ làm người đầu tư chứng kiến lãnh đạo huyện có nhiệt tình rất lớn đối với nhà đầu tư từ bên ngoài đến, chứng kiến quyết tâm mạnh mẽ của huyện Thanh Thao trong việc muốn phát triển kinh tế. Nói không bằng làm, việc này một khi thành hình, sẽ xây dựng ra một bầu không khí cải cách phát triển kinh tế thật tích cực, việc này dùng bao nhiêu tiền cũng không trao đổi được, lâm vào mạo hiểm phiêu lưu một chút cũng là chuyện xứng đáng.
Sắc mặt Tần Mục bình tĩnh uống tà, xem văn kiện trước mặt.
Lúc này phó bí thư huyện ủy Điền Phúc Lượng ho khan một tiếng, phát ra thanh âm nghi vấn:
- Dựa theo xu thế phát triển của huyện Thanh Thao chúng ta, liên tục kiến tạo bốn quốc lộ cấp tỉnh hình như là không cần thiết lắm. Thứ nhất tài chính của chúng ta căng thẳng, toàn bộ người trong huyền đều phải nắm chặt lưng quần. Thứ hai xây dựng quốc lộ còn không bằng đem phương tiện trụ cột trong huyện tăng cường tốt hơn. Tần chủ tịch, anh mới tới huyện Thanh Thao, còn rất nhiều tình huống sự thật chưa lo lắng hoàn thiện ah.
Phó bí thư trực tiếp hướng chủ tịch huyện nã pháo, rõ ràng biểu lộ nỗi buồn bực trong lòng Điền Phúc Lượng.