Thanh Quan

Chương 353: Chương 353: Nữ nhân không muốn gặp. (1)




Thành phố Đằng Long phát sinh chấn động nhỏ, huyện Lan Trữ nằm trong gió bão càng thêm mạnh mẽ, nhưng mà không có điều người từ bên ngoài tới, mà là tăng người ở đây lên, mà Tần Mục đã nói với lão gia tử "Huyện Lan Trữ phải ổn".

Nguyên bí thư thị ủy Chu Văn Bân bởi vì tuổi tác nên không thích hợp tiếp tục đảm đương chức vụ trọng yếu, cộng thêm những nhân tố ẩn trong đó nên phải thay thế Chu Văn Bân, hắn phải trở thành vật hy sinh, bị điều tới thành phố Đằng Long vào cục dưỡng lão. Trần Đông Thăng đề thăng làm bí thư, nguyên bí thư chính trị và pháp luật Lý Trung Nguyên đảm nhiệm chủ tịch huyện, nguyên phó bí thư thứ nhất Tần Mục không có lên xuông, chỉ đạm nhiệm công tác phương hướng phát triển kinh tế.

Đây chính là do lão gia tử kiên trì thỏa hiệp, nếu mang Tần Mục đặt tới phòng nào trong tỉnh còn dễ nói, ở ẩn vài năm còn có thể lên làm phó bí thư, nhưng nếu đưa về thành phố thì Tần Mục sợ rằng phải xuống chỉ huy cán bộ cấp trấn rồi, chuyện này khiến lão gia tử không tiếp nhận. Huống chi tiến vào phòng ngồi sẽ bị mài góc cạnh, lão gia tử không hy vọng Tần Mục trẻ tuổi mà mất đi nhuệ khí, hai mươi ba tuổi là lúc sôi nổi, thành thật ngồi trong phòng uống nước trà và nói chuyện phiếm sẽ mất đi ý chí chiến đấu. Cũng không đạt được bao nhiêu lợi ích, đối với Tần lão gia tử kiên trì thì những người khác không có ý kiến, chính trị là thỏa hiệp cùng giao phong, sau khi đạt tới cân bằng thì dừng lại.

Năm 93, Tần Mục 23 tuổi, hắn chỉ vừa mới cất bước trên phương diện chính trị mà thôi. Cuối thắng sáu của Bắc Liêu khí trời nóng bức, Tần Mục nghênh đón một nhân vật mà hắn không muốn gặp lại.

Điều chỉnh nhân viên ở huyện Lan Trữ trên thực tế chính là thủ đoạn cân bằng. Trần Đông Thăng lần này ở trong gió lốc biểu hiện tương phản với Tần Mục, hơn nữa hắn có tính tiến công rất mạnh, cũng chưa lớn tuổi lắm, cho dù hắn đề nghị tra nhà máy Tam Dương, nhưng mà phe phái trong xí nghiệp dược Tam Dương này rất loạn, đã không đáng lưu luyến, vì vậy Trần Đông Thăng được năng lên một bước, cũng đúng với tâm nguyện của Tần Mục, biến hắn thành quân cờ ẩn.

Lý Trung Nguyên cũng là kết quả của thỏa hiệp, Trần Đông Thăng đảm nhiệm bí thư huyện ủy, Tần Mục không thể không tăng lên, vì chiếu cố cảm xúc của Tần lão gia tử cho nên mấy phe phái cũng không bỏ người của mình vào huyện Lan Trữ.

Nhưng mà bố cục cũng chưa phải hoàn thiện, Tần Mục nhìn như tiếp tục bị áp chế nhưng kỳ thật huyện Lan Trữ đã bị hắn nẵm giữ, hơn nữa dần dần ẩn thân vào chỗ tối, chờ đợi thời cơ có lợi thì về. Hắn hiện tại là trưởng phòng kinh tế cũng là cấp trên cân nhắc tỉ mỉ, dù sao tập đoàn Vạn Yến tới đây là công lao do Tần Mục mang đến, Chu Tiểu Mai cùng Tần Mục quan hệ như thế nào thì người ta chỉ cần tra là biết rõ.

Thời gian mấy tháng Chu Tiểu Mai còn chưa tới Lan Trữ, nàng đân bận rộn xin độc quyền kỹ thuật của Vạn Yến, đây là chuyện Tần Mục vô cùng quan tâm. Mấy tháng nay hai người không ngừng điện thoại, cảm tình đã ấm lên, đều biết lần này Chu Tiểu Mai muốn bay tới bên cạnh Tần Mục, tuy nhiên cũng bị Tần Mục ngăn lại. Phong bạo còn chưa có tán đi, Tần Mục đang bị nhiều ánh mắt nhìn vào, một khi chuyện này bị người ta nắm tóc thì chỉ sợ không có trái ngon để ăn. Bởi vậy hai người còn chưa đột phá phòng tuyến nam nữ, chỉ điện thoại nói lời yêu say đắm.

Vương Hải Đào đổi thân phận nhưng lên như cá gặp nước. Không có bị khuôn sáo của xí nghiệp quốc doanh bó buộc, hắn vận dụng quan hệ nhân mạch cho nên không còn bộ dáng như nông dân, áo vét giày tây, sự nghiệp thứ hai đang tỏa sáng. Hắn vẫn theo Tần Mục, chuyện Tần Mục phân phó hắn sẽ làm đầy đủ. Thời điểm này ngồi trước mặt Tần Mục vẻ mặt đau khổ nói:

- Tần bí thư, anh nói một chút không phải đang đả kích người ta sao?

Tần Mục lắc đầu, con mắt nhìn chằm chằm vào Vương Hải Đào, nói từng chữ một:

- Tôi hỏi ông, Vạn Yến bây giờ có cắt xén tiền lường của công nhân, có bắt công nhân làm tăng ca miễn phí không?

Vương Hải Đào bị Tần Mục nhìn chằm chằm vào thì không được tự nhiên, nhưng vẫn không ngừng phủ nhận đi. Tập đoàn Hoa Hạ tài đại khí thô, tuy nói hiện tại Vạn Yến còn chưa có lợi nhuận, vẫn đang bỏ tiền ra, nhưng Trung Quốc thập niên 90 nhân công cũng không cao, vì vậy tập đoàn Hoa Hạ tuyệt đối có năng lực trả tiền lương. Cho dù công nhân có tăng ca cũng dựa theo quy định trả tiền công. Vương Hải Đào đổ mồ hôi, oan uổng nói ra:

- Vốn tôi cảm thấy được nhưng mà nữ phóng viên kia quen anh, làm thế nào cũng cho mặt mũi, ai biết cô ta vừa thấy tôi thì nói cho dù Tần Mục đến cũng vô dụng, cô ta đã quay chụp các công nhân. Lời này là sự thật.

Hắn móc khăn tay ra lau mồ hôi, biểu hiện trên mặt không giống giả bộ.

Tần Mục rất không muốn gặp lại Hà Tinh, hắn hiện tại còn chưa có kết hôn, hắn có thể có quan hệ thực chất với các nữ nhân, nhưng vạn nhất sát thương cướp cò với Hà Tinh thì khó nói được. Hắn biết rõ Hà Tinh để ý hắn, hắn cũng mang cảm tình đặc thù với nàng ta, nhưng Hà Tinh không phải Lưu Đan, Ngô Cúc, cha mẹ Hà Tinh là nhân vật của bộ thông tin, nếu đụng Hà Tinh thì quỷ mới biết kinh thành truyền ra tin tức gì. Vì vậy hắn cân nhắc một chút và nói:

- Nếu ông thấy được thì bảo Quý Chí Cương đi qua nói chuyện với cô ta, có thể giải quyết thì giải quyết. Vạn Yến là sản nghiệp huyện Lan Trữ đến đỡ, chúng ta không thể đả kích tích cực của người khác.

Quý Chí Cương từ tháng nưm đã chuyển tới Bắc Liêu, Tây Bình có Hàn Quốc Phong làm khu du lịch ra quy mô, hắn cũng mang tài nguyên trong tay trả lại cho trấn Hà Tử. Từ khi Tần Mục đi rồi thì hắn có cảm giác đi theo Tần Mục mới thuận tay, nếu không có Ngô Cúc trông nom thì có một số việc khó hoàn thành. Hôm nay Ngô Cúc trở thành nhân vật danh dự của quân đội, được trong tỉnh báo cáo trung ương cho đi cạnh tranh "Tam bát hồng kỳ cả nước", vì vậy được điều lên tỉnh giữ chức vụ trọng yếu. Quý Chí Cương không có chỗ dựa vào nên thương lượng với Quách Tự Tại, dứt khoát thẳng đến Bắc Liêu và được Quý Thu cho phép.

Quý Chí Cương từ đó về sau cảm thấy đã trở thành tri kỷ của Tần Mục. Trong tương lai hai năm sau hắn sẽ làm ra sinh lợi to lớn, kéo kinh tế của huyện Lan Trữ lên, cũng tăng thêm chiến tích cho mình. Quý Chí Cương bị Tần Mục an bài tiến vào trong Vạn Yến đảm nhiệm chức quản lý để tôi luyện, Vương Hải Đào dù sao vẫn còn đó, chạy ngược chạy xuôi các chuyện và chỉ điểm người trẻ tuổi.

Vương Hải Đào thở dài:

- Chí Cương đã sớm tới rồi, người ta cũng không thèm nể mặt mũi. Nếu không phải không có biện pháp thì tôi không đi tới tìm anh.

Tần Mục khoát khoát tay, rút thuốc ra, cân nhắc trong chốc lát sau đó gật đầu nói:

- Đây là vấn đề, tôi nên điện thoại cho Lưu cục trưởng, tiểu nha đầu kia cho Lưu cục trưởng mặt mũi nên không cự tuyệt đâu.

Lưu Đại Hữu đã cứu giúp Hà Tinh, mặt mũi này Hà Tinh không thể không cho.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.