- Ông nói hắn dùng vật liệu chất lượng kém thì thôi, chúng ta đưa tiền cho hắn, nhìn qua có lệ là được rồi, không ngờ hắn còn không biết xấu hổ chê ít!
- Đúng vậy, nhận đồng tiền đen tối, làm chuyện táng tận lương tâm, người này sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.
Văn Nhập Hải mang theo Trương Chính đang nghĩ ngợi làm sao cho Hồ Bân chút giáo huấn, trong lơ đãng nghe được hai thương nhân nói chuyện, tâm tư lập tức liền bị họ hấp dẫn.
Hắn tự tay lấy ra thẻ công tác, nhìn hai người kia nói:
- Hai vị đại ca, khoan hãy đi, có chút việc muốn nhờ hai vị hỗ trợ.
Nói xong Văn Nhập Hải đưa thẻ công tác cho hai người xem, phi thường nhận chân nói:
- Tôi là khoa trưởng khoa sự vụ Văn Nhập Hải của văn phòng căn cứ thực nghiệm mới thành lập, vừa rồi tôi nghe hai vị nói công trình này tồn tại giao dịch tấm màn đen. Là văn phòng khai phát trù tính chung của bốn khu, tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy phát sinh, chỉ cần gặp được phải bị xét xử. Hai vị không để ý đến văn phòng chúng tôi phản ứng chút tình huống đi?
Đã thấy thẻ công tác, Văn Nhập Hải nói chuyện hào hoa phong nhã, hai vị thương nhân vẫn khá chính trực, đang ôm một bụng tức giận không biết làm sao phát tiết, hiện giờ gặp được người muốn giải quyết chuyện này, bọn họ cũng vui vẻ trút giận, đi theo Trương Chính lên xe. Văn Nhập Hải không lên xe, dặn Trương Chính đưa hai thương nhân đến cơ quan tìm Tần Mục, ám chỉ Trương Chính tự biểu hiện chính mình, nói không chuẩn Tần Mục sẽ thu nhận Trương Chính làm tài xế lái xe cho hắn.
Trương Chính được Văn Nhập Hải ám chỉ cảm kích vô cùng, không cần Văn Nhập Hải dặn dò, Trương Chính cũng biết chuyện này xem như mình không tham dự qua, nếu Tần bí thư hỏi tới, nói Trương Chính bị Văn Nhập Hải kéo theo hỗ trợ. Lãnh đạo kiêng kỵ nhất là tài xế cùng thư ký không biết điều, nếu Tần Mục biết Văn Nhập Hải tiến cử Trương Chính, phỏng chừng sẽ không dùng hắn. Văn Nhập Hải cũng không tính toán Trương Chính báo đáp thế nào, chỉ ngóng trông vạn nhất mình xảy ra chuyện gì đó, có người ở cạnh lãnh đạo nói vài lời hay giúp mình thì đã đủ mừng rỡ.
Đợi khi xe rời khỏi, Văn Nhập Hải xoay người đi vào công trường thi công, thật dễ dàng hỏi thăm văn phòng nơi nào. Hắn còn chưa gõ cửa, bên trong truyền ra thanh âm hung hăng càn quấy của Hồ Bân:
- Các ông hiểu được đạo lý này là tốt rồi. Như thế nào mới gọi là phát tài đâu, chỉ cần tôi phát tài, vậy các ông cũng phát tài, các ông nói có phải hay không?
Sau đó là những thanh âm hùa theo đồng ý. Vẻ mặt Văn Nhập Hải hiện lên lửa giận, đưa tay gõ mạnh lên cửa phòng.
- Muốn chết sao, gọi hồn hả?
Một người trẻ tuổi tóc dài mở cửa ra, liếc mắt nhìn Văn Nhập Hải từ trên xuống dưới, không chút để ý hỏi:
- Tìm ai?
- Xin hỏi, Hồ Bân Hồ lão bản ở nơi này phải không?
Văn Nhập Hải làm ra bộ dạng đáng thương, vừa rồi dọc đường hắn còn cố ý làm quần áo nhăn nhíu lôi thôi, nhìn qua tràn ngập vẻ tiều tụy cùng buồn bực thất bại.
Thanh âm của hắn Hồ Bân nghe được, lập tức ở trong phòng hô:
- Ôi, ai vậy ah, đây không phải anh rể…cũ của tôi sao? Sao vậy, rốt cục đã nghĩ thông suốt, muốn làm công kiếm tiền trong công trường của tôi à?
Văn Nhập Hải cúi đầu khom lưng nói:
- Em vợ ah, quan hệ chúng ta thế nào, cậu có thể cho tôi ra sức ở đây sao? Cho chút công việc quản lý làm đi.
Hồ Bân cười ha ha, cười đến chảy nước mắt. Trên mặt Văn Nhập Hải lộ ra ý cười nịnh hót, cũng khô cằn nở nụ cười. Hồ Bân vừa cười vừa vỗ bàn, giống như nghe được chuyện buồn cười nhất, trong miệng tràn ngập vẻ trào phúng:
- Các cậu nghe một chút, nghe một chút, người kia là anh rể cũ của tôi, buồn cười chết tôi, các cậu gặp qua thứ đàn ông uất ức như vậy sao, nếu là tôi khẳng định đã đem phía dưới cắt bỏ! Cái gì mà em vợ, chị của tôi đã sớm ly hôn với anh!
Văn Nhập Hải cười khan nói:
- Em vợ, nói không thể nói như vậy. Chị của cậu mặc dù ly hôn với tôi, nhưng chỉ là mâu thuẫn nhất thời, tôi tin tưởng chị của cậu có một ngày sẽ trở lại.
- Trở lại cái rắm!
Hồ Bân bỗng nhiên dừng tươi cười, vẻ mặt hung ác nhìn Văn Nhập Hải, lạnh băng cười nhạo nói:
- Cũng không biết anh từ nơi nào cấu kết lại con quỷ nhỏ, chờ sau khi chị tôi rời đi thì vội vàng vào nhà anh. Tôi cho anh biết Văn Nhập Hải, nhà của anh cứ bỏ không như vậy đi, nếu anh dám mua đồ dùng trong nhà, một lần thì tôi lấy một lần, bằng không chị của tôi không phải thiệt thòi!
Văn Nhập Hải giật mình ngẩng đầu, bộ dáng bối rối, miệng không ngừng giải thích:
- Không phải, không phải, cậu nghĩ lầm rồi, người kia không phải…tôi thật sự yêu chị của cậu, cậu trở về khuyên nhủ nàng, tôi cùng nhi đồng đều ở nhà đợi nàng về ah!
Hồ Bân mất kiên nhẫn phất phất tay, mắng:
- Cái quái gì, sau này anh còn dám nói lời này, tôi đánh gãy răng anh!
Mấy tiểu đệ chạy tới kéo Văn Nhập Hải lôi ra ngoài, Văn Nhập Hải đâu dễ dàng rời đi? Hồ Bân càng vũ nhục hắn, hắn càng cảm thấy khoái ý, đến lúc đó tâm tư trả thù càng thêm nặng, thủ đoạn càng sắc bén. Huống chi đêm qua Văn Nhập Hải đã điều tra, mặc dù công ty kiến trúc của Hồ Bân do một người đàn ông quản lý, nhưng thực tế người nắm trong tay lại có quan hệ mờ ám với cháu của Kế Đỉnh Thịnh. Trong tiệc rượu Kế Đỉnh Thịnh làm sắc mặt cho Tần Mục xem, vậy bây giờ chỉ cần làm sụp công ty của tình nhân cháu hắn, có thể nói là một phương pháp trả thù. Hắn đã nghiên cứu phương pháp Tần Mục cho hắn xử lý theo “việc công”, đang buông mồi cho Hồ Bân mắc câu, muốn làm chuyện này chỉ là dễ dàng.
Đây cũng là Hồ Bân xui xẻo, đánh chết hắn cũng không tưởng được ngay thời gian chị của hắn ly hôn với Văn Nhập Hải, xoay người hắn nghĩ mình gặp được vận khí, ở thời khắc cuối cùng chị của hắn vứt bỏ Văn Nhập Hải, đây thật sự là vận mệnh vậy.
Văn Nhập Hải kêu gào không chịu rời đi, trong miệng bắt đầu mang theo lời cảnh cáo, như ẩn như hiện biểu lộ thân phận của mình, yêu cầu Hồ Bân lập tức đem tình huống vật liệu trong công trường báo cáo lên. Nhưng tình huống lúc này đang giằng co lôi kéo, có ai tin tưởng lời của hắn là sự thật? Đợi đến khi Văn Nhập Hải bị ném khỏi văn phòng, trên người đã có vài dấu chân giẫm đạp.
Đợi khi cửa phòng đóng sập lại, biểu tình ủy khuất uất ức của Văn Nhập Hải nhất thời biến mất, ngược lại biến thành âm tàn cười lạnh không thôi. Hắn bước nhanh rời khỏi công trường, tìm điện thoại công cộng gọi cho Tần Mục.
- Nhập Hải, anh làm rất tốt.
Tần Mục gặp mặt hai thương nhân vật liệu xây dựng xong, liền hiểu được dụng ý của Văn Nhập Hải. Tuy hắn biết cậu em vợ cũ của Văn Nhập Hải quản lý công trường kia, từng tìm người điều tra qua, nhưng Văn Nhập Hải làm như vậy Tần Mục vẫn duy trì thái độ ủng hộ. Cái gì gọi là đàn ông, lòng trả thù của đàn ông càng thêm cường liệt so với đàn bà, ngày xưa khi mình hỗn không như ý, bị người vứt bỏ, hiện giờ có quyền lực tự nhiên phải trả thù trở về, chuyện này không có gì đáng trách.