Thanh Quan

Chương 468: Chương 468: Thể dục buổi sáng. (2)




Tần Mục mạo hiểm như vậy để thành tựu chiến tích cho Vạn Hữu Niên, Vạn Hữu Niên tuy nghi hoặc nhưng cũng không thể quá mức keo kiệt, tự mình chuyển tám trăm vạn tài chính của thành phố xuống dưới cho huyện Thanh Thao làm trụ cột xây dựng, xem như làm vốn liếng xây dựng quốc lộ tỉnh cấp.

Chỉ nháy mắt đã lấy được tám trăm vạn tài chính, Tần Mục xem như có công với huyện Thanh Thao, cho dù trong lòng Diệp Thạch Bình có bao nhiêu cơn tức cũng không thể bại lộ ngay lúc này.

Suốt hai ngày Tần Mục ở trong biệt thự triền miên với Cừu Tiểu Thiền, Cừu Tiểu Bằng phảng phất như cảm nhận được điều gì, nhưng đây là lựa chọn của chị hắn, hắn cũng không còn cách nào. Tần Mục có chút ngượng ngùng khi gặp Cừu Tiểu Bằng, nhưng ngẫm lại chỉ sợ chính Cừu Tiểu Bằng cũng đã biết rõ tâm tư của chị gái mình.

Hội nghị thành ủy chấm dứt, Tần Mục cùng Cừu Tiểu Bằng ăn cơm chiều trong biệt thự sau đó quay về huyện Thanh Thao. Cho dù Cừu Tiểu Thiền không vui, nhưng cũng không cách nào, nàng đã đi theo Tần Mục nên không thể tham vọng quá đáng có thể có được hắn vĩnh viễn ở bên cạnh mình. Nàng cũng nhìn thông, dặn Cừu Tiểu Bằng xem chừng Tần Mục, đừng để hắn hút thuốc hay uống rượu quá nhiều, cuối cùng bộ dạng dây dưa làm hai người đàn ông không khỏi nhìn nhau cười khổ.

Tài chính thành phố trong cùng ngày đã chuyển vào tài khoản của huyện chính phủ, Tần Mục cần quay về đem số tiền này đưa vào công trình sửa đường. Hiện tại tài chính huyện phải thắt chặt lưng quần, không biết bao nhiêu địa phương đều hô to thiếu tiền. Nếu hắn không đích thân đi trấn, nói không chuẩn khối bánh ngọt sẽ bị người chia cắt.

Bóng đêm chậm rãi phủ xuống, Tần Mục nhìn cảnh sắc dần âm u ngoài cửa xe, chậm rãi hỏi:

- Tiểu Bằng, chi nhánh internet của mọi người có manh mối gì chưa?

Cừu Tiểu Bằng hồi đáp:

- Chúng tôi thương lượng mở chi nhánh trong Thanh Thao kể cả Lan Trữ. Bên Lan Trữ để chị của Á Linh hỗ trợ trông nom, nghe nói Lý bí thư còn có ý cho đại học truyền hình chuyên giảng về khóa học internet.

Tần Mục cười nói:

- Cân não của Lý Trung Nguyên chuyển thật nhanh, vừa có thể đem sự vật mới chuyển xuống quần chúng, vừa tiết kiệm phí tổn, lão Lý lợi hại ah.

Cừu Tiểu Bằng cười nói:

- Còn không phải Tần ca ra chủ ý.

Tần Mục lắc đầu, trịnh trọng nói:

- Không thể quơ đũa cả nắm. Vô luận người khác nói với cậu bao nhiêu, thao tác cụ thể vẫn nên xem lĩnh ngộ cá nhân. Tiểu Bằng, qua một thời gian nữa cho cậu thêm chút trách nhiệm, có lòng tin hay không?

Trong lòng Cừu Tiểu Bằng chấn động, Tần Mục rõ ràng dự tính cho hắn tham gia vào chính đàn. Hắn mím chặt môi cười, nói:

- Tôi vẫn thích lái xe cho Tần ca.

Tần Mục nở nụ cười, trách mắng:

- Không tiền đồ! Cả ngày chỉ biết lái xe mà không chán sao, nhắm mắt cũng lái được.

Nói xong cũng không tiếp tục dây dưa trong đề tài này, hỏi:

- Bên Thanh Thao thì sao?

- Bên Thanh Thao giao cho Từ tỷ chiếu cố, anh biết Từ tỷ, kỳ thật cũng không tệ lắm.

Cừu Tiểu Bằng cẩn thận châm chước lời nói, quan hệ giữa Từ Na cùng Lưu Đại Hữu không chỉ có một mình Tần Mục hay biết.

Tần Mục gật gật đầu, chậm rãi nói:

- Có Lưu Đại Hữu quan tâm, hình thức bên Thanh Thao vẫn tốt lắm.

Cừu Tiểu Bằng thấy Tần Mục nói ra chuyện này không hề cố kỵ, cũng biết mình cần đem lời nói rõ, vì vậy ho khan một tiếng, thật cẩn thận nói:

- Tần ca, anh cùng chị của tôi…

Thân thể Tần Mục hơi chuyển về phía trước, nhận chân nói:

- Tiểu Bằng, giữa tôi với chị cậu, ngoại trừ không thể kết hôn, tôi thật tình với nàng.

Cừu Tiểu Bằng biết Tần Mục nói chuyện không bao giờ nói hoang, quan hệ giữa hắn cùng chị mình là không thể xen vào, nhưng có lời cam đoan này của Tần Mục, hắn xem như yên lòng, nhanh chóng thay đổi đề tài nói:

- Nghe Tiểu Xuyên nói hiện tại việc chế tạo di động hình như gặp phải vấn đề khó khăn không nhỏ trong kỹ thuật, dùng tiền đi mua cũng không có phương pháp.

Tần Mục ân một tiếng, không phát biểu ý kiến. Kỹ thuật di động mãi tới hai mươi năm sau quốc nội vẫn lạc hậu xa xa sau lưng quốc gia Âu Mỹ, điểm này Tần Mục vẫn phải nghĩ biện pháp giải quyết.

Hai người một hỏi một đáp trên xe, Cừu Tiểu Bằng xem như là ánh mắt của Tần Mục, tự nhiên đem những tin tức mình tìm hiểu được thuật lại một lần. Trong lòng Tần Mục cũng không ngừng suy nghĩ, lần lượt lọc qua mọi mặt quan hệ bên trong.

Xe chạy vào huyện Thanh Thao, Tần Mục nhìn những con đường dần dần phồn hoa trong huyện, nói nhỏ:

- Biến hóa vẫn còn cần tiếp tục.

Không trung Thanh Thao lặng yên thay đổi hướng gió, bí thư vẫn luôn là cột trụ trong huyện kể từ sau hội nghị thành ủy quay về bắt đầu dần dần đem quyền lợi trong tay giao cho cấp dưới, chẳng những Tần Mục lấy được không ít tiện lợi, phó bí thư Điền Phúc Lượng cũng có thật nhiều công tác trong tay. Vô luận là ai đều nhìn ra được Diệp Thạch Bình nảy sinh ý thối lui, rất có thể đã cùng thượng tầng đạt tới nhất trí, đứng vững lần tại nhiệm cuối cùng này.

Tần Mục lại biết Diệp Thạch Bình luyến tiếc việc xây dựng khối thịt béo bốn quốc lộ tỉnh cấp cùng việc tập đoàn Tam Tinh đến Thanh Thao đầu tư, hắn giả vờ giả vịt là vì muốn dùng quyền lợi hấp dẫn châm ngòi quan hệ giữa Tần Mục cùng Điền Phúc Lượng, sau đó hắn sẽ nắm bắt lại quyền to. Cho dù Diệp Thạch Bình phải đi, cũng phải đợi thu xong trái cây mới đi, nếu không trong chính trị sẽ không đạt được lợi ích lớn nhất mà hắn cần có.

Quyền lợi Thanh Thao đã lâm vào trạng thái kiềng ba chân, Tần Mục không kiêu không nóng nảy. Một lần trước hắn đã thầm cho Điền Phúc Lượng huýt cái đinh mềm, nếu Điền Phúc Lượng có chút trí tuệ, hẳn nên hiểu được Diệp Thạch Bình sử dụng thủ đoạn di họa Giang Đông.

Điền Phúc Lượng cùng Thường Phúc Thu đi lại thật gần, một phó bí thư huyện ủy cùng một bí thư chính pháp ủy, đi lại thân mật tuyệt đối sẽ có chút việc phát sinh. Tần Mục thờ ơ lạnh nhạt, tùy ý bọn họ. Ở huyện Thanh Thao, tay Tần Mục còn chưa mở ra, vô luận bọn hắn động ai Tần Mục cũng không cảm thấy đau lòng, ngược lại còn có lợi cho việc mình an bài nhân viên bổ sung.

Mỗi ngày bận rộn, nháy mắt đã qua hơn nửa tháng. Lúc trước quốc lộ bị xây dựng qua loa, đã một lần nữa thi công, tiến hành đâu vào đấy, Tần Mục buông xuống khối đá lớn trong lòng. Chuyện của Triệu Đông Bạch đã là quá khứ, huyện ủy còn nhận được vài lần cờ thưởng, Diệp Thạch Bình đại biểu huyện chính phủ phát biểu nói chuyện với quần chúng đưa tặng cờ thưởng, trịnh trọng hứa hẹn huyện Thanh Thao kiên trì trong suốt hóa, quản lý quần chúng hóa, không để thể chế tồn tại bất kỳ bóng ma, nhờ vậy lấy được ấn tượng khá cao trong quần chúng.

Mấy ngày nay Tần Mục liên hệ cùng Tư Lạc Ngõa, bọn họ đối với việc Tần Mục cự tuyệt công ty Tam Tinh đầu tư ngay trong hội nghị thành ủy có chút khó hiểu. Nhưng tổng công trình sư Tô Kiến Bách của xí nghiệp lại vô cùng đồng ý cách nhìn của Tần Mục, khiến Tần Mục nảy sinh hứng thú.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.