Thanh Quan

Chương 402: Chương 402: Thủ hạ cũ




Trở lại huyện Lan Trữ, tâm tình Tần Mục khác hẳn. Hắn không đến ủy ban huyện, nhâm mệnh của hắn đã truyền đạt khắp mỗi huyện, lúc này đi lên cửa có vẻ như có địch ý. Hắn chỉ đến Lục Triêu hương, gặp được Quý Chí Cương cùng Cừu Tiểu Thiền.

Quý Chí Cương đã hoàn toàn mất hẳn khí chất công tử ăn chơi trác táng, khi nói chuyện đã toát ra uy nghiêm của thương nhân thành công, cho dù là mùa hè cũng mang giày tây đeo cà vạt, còn mang theo cả khăn tay, làm người ta vừa nhìn liền biết đây là một người có tư tưởng có chủ kiến. Giờ phút này hắn đang nắm chặt tay Tần Mục, không cam lòng nói:

- Tần ca, anh đúng là không hiền hậu ah. Mỗi lần đều đem chuyện xây dựng khơi ra, đem tôi quăng tới sau đó tự mình chạy đi khoái hoạt, thật sự là không có suy nghĩ.

Tần Mục mỉm cười, nếu Quý Thu chứng kiến bộ dáng hiện tại của Quý Chí Cương, nhất định sẽ thật cảm thán. Hắn vỗ vỗ vai Quý Chí Cương cổ vũ:

- Làm rất tốt, nói không chuẩn lập tức còn có một trận đại chiến chờ cậu, đến lúc đó đừng làm cho tôi mất mặt ah!

Quý Chí Cương vừa nghe được ánh mắt chợt sáng lên, lập tức gọi người mang rượu tới. Cừu Tiểu Thiền khoanh tay trước ngực, khuôn mặt hơi gầy nhìn vào càng thêm có vẻ nhỏ nhắn mảnh mai. Nàng vì phương tiện trong công tác, mặc quần bò cùng giày leo núi, nhìn thấy Tần Mục đến, trong lòng hối hận mình không mặc váy ngắn đi ra. Nhưng ánh mắt Tần Mục chỉ dừng lại trên người nàng chừng hai giây đã chuyển hướng nơi khác.

Lần này đi tới nơi đây, Tần Mục chỉ muốn nhìn xem tiến độ công trình như thế nào. Hắn không có quyền chỉ huy trong này, nên không đưa ra ý kiến. Nếu đem quyền lực trả lại cho Lý Trung Nguyên, vậy hắn cũng không có ý tứ tiếp tục xen vào.

Tới buổi tối, Tần Mục cùng mọi người quay về trong nhà hắn tại Lan Trữ huyện. Nếu hắn rời đi, đương nhiên đưa nhà để lại cho chị em Cừu Tiểu Thiền, đem cha mẹ họ đón qua, xem như Tần Mục chiếu cố đồng hương.

Lần này tụ họp Tần Mục nhận được một tin tức, bởi vì Lưu Đại Hữu làm việc nổi bật nên được điều vào cục công an thành phố Đằng Long đảm nhiệm phó cục trưởng, tuy không phải thường vụ nhưng cũng xem như tăng lên một bước nhỏ, so với lúc làm cục trưởng ở huyện Lan Trữ cũng càng có tiền đồ một ít. Người đi trà lạnh, Lý Trung Nguyên nương cơ hội tiễn Tần Mục cũng đem dòng chính đáng tin của hắn tiễn bước, chỉ vì đem hệ thống công an đặt ở vị trí có thể khiến cho hắn yên tâm. Một là tài chính hai là chính pháp, đây là từng bí thư huyện ủy đều phải chú ý tới, Tần Mục cũng không có ý trách móc Lý Trung Nguyên, chỉ cổ vũ Lưu Đại Hữu nên làm việc đến nơi đến chốn, đừng lơ là trong công tác là được.

Thần tình Lưu Đại Hữu chua xót nói cho Tần Mục thêm một tin tốt lành.

Nguyên lai không chỉ có Lưu Đại Hữu được thăng chức, Trương Thúy cũng được điều tới thành phố Đằng Long, đảm nhiệm chức phó cục trưởng cục công thương. Nếu như vậy chuyện giữa Lưu Đại Hữu cùng Từ Na cũng phải thật cẩn thận, nếu bị Trương Thúy phát giác cũng không phải là chuyện tranh cãi rồi bỏ qua là êm xuôi.

Tần Mục mỉm cười nói Lưu Đại Hữu chính là đàn ông bị vợ quản nghiêm điển hình, nếu đã không có lá gan gọi nhịp với Trương Thúy, ngay từ đầu đừng nên làm việc này. Nhưng hắn cân nhắc trong chốc lát, trong lòng cũng không nhẫn tâm bỏ lại một mình Lưu Đại Hữu lâm vào cảnh khó xử, vì vậy nói cho Lưu Đại Hữu đem Từ Na an bài tới huyện Thanh Thao, chính mình còn có thể chiếu cố một chút. Đề nghị này làm Lưu Đại Hữu thật cảm kích, nắm lấy tay Tần Mục hô to đúng là huynh đệ, sau đó uống cạn chén rượu, cả hai đều đỏ mặt.

Rượu gợi cảm hứng, mọi người bắt đầu hỏi thăm chuyện cô vợ mới của Tần Mục. Cừu Tiểu Thiền biến sắc, có chút hoảng hốt đi vào phòng bếp, ở mãi bên trong không đi ra.

Hiện tại Hàn Tuyết Lăng đang chấp hành nhiệm vụ gì Tần Mục cũng không nghe ngóng, chỉ là từ khi kết hôn đến bây giờ hai người vẫn chưa từng động phòng. Tần Mục có lần hoài nghi có phải Hàn Tuyết Lăng muốn trốn tránh chuyện vợ chồng nên viện cớ, nhưng nghĩ tới biểu tình ngưng trọng của nàng trước khi rời đi hắn cũng không tiếp tục nghĩ sâu hơn.

Đợi khi gần tàn tiệc rượu, khi mọi người đang uống trà, Tần Mục làm như vô tình hỏi thăm mọi người có biết bên huyện Thanh Thao có tai nạn giao thông chết người hay không. Lưu Đại Hữu vỗ đùi kêu lên:

- Lão Tần, chuyện này chú đừng quản.

Tần Mục nâng chén trà không nói lời nào, Cừu Tiểu Bằng ở bên cạnh nói:

- Vốn không muốn quản, nhưng xe của cục giao thông cạo trầy xe của Tần ca.

Xe của Tần Mục thật tốt, mọi người đều nhìn thấy, Cừu Tiểu Bằng nói như vậy rõ ràng là do Tần Mục muốn tìm cục giao thông huyện Thanh Thao phiền phức chuyện này, muốn thiêu cháy đốm lửa đầu tiên của hắn tại huyện Thanh Thao.

Mấy người Lưu Đại Hữu đưa mắt nhìn nhau, việc này kỳ thật đã nhiệt náo người người đều biết. Dân gian truyền thuyết, con trai cục trưởng cục giao thông huyện Thanh Thao nửa đêm say rượu lái xe, đụng bị thương ba người chết hai người, nhưng cục trưởng giao thông thần thông quảng đại, lại ra bằng chứng con mình xuất hiện ở một địa phương cách hiện trường thật xa xôi, làm cho quan tòa sống chết mặc bây.

Tần Mục chậm rãi uống trà, chỉ cảm thấy đầy miệng đều là hương vị chua xót. Việc này do Quý Chí Cương kể ra, Lưu Đại Hữu chỉ ngồi vỗ đùi mắng cục trưởng giao thông là rắm thối.

Tần Mục lẳng lặng nghe lời thuật lại của Quý Chí Cương, còn xen vào hỏi thăm cục trưởng giao thông kia có quan hệ gần gũi với ai. Việc này thì không ai biết, chỉ nói là hậu trưởng cục trưởng giao thông hình như rất lớn.

Tần Mục gật gật đầu, uống cạn chén trà trong tay, nói với Cừu Tiểu Bằng:

- Tiểu Bằng, hôm nay chúng ta không đi, ra ngoài tìm khách sạn nghỉ ngơi, uống rượu lái xe không tốt.

Cừu Tiểu Thiền ở bên cạnh có chút ghen tỵ nói:

- Nhé, nhiều phòng trống như vậy còn phải đi ra ngoài ở, xem ra không xem chúng tôi là người một nhà thôi.

Lưu Đại Hữu cùng Quý Chí Cương thiếu chút nữa cười thành tiếng, hôm nay hai lão nhân Cừu gia đã đi qua nhà Cừu Tiểu Bằng cùng Mạnh Á Linh, buổi tối sẽ không về, Cừu Tiểu Thiền nói lời này rõ ràng có chút hương vị làm người mơ màng. Hai người lập tức đứng lên, lôi kéo Cừu Tiểu Bằng đi ra ngoài, nói nhanh chân đến thăm cha mẹ hắn. Bọn họ đều là người từ huyện Tây Bình đi ra, ở lại thành phố Đằng Long mơ hồ có xu thế “Tây Bình phái”, nói đi thăm đồng hương cũng xem như đủ lý do.

Cừu Tiểu Bằng biết rõ ý tứ của hai người, lại hiểu được tâm tư của chị mình, trước khi đi liếc nhìn Cừu Tiểu Thiền với ánh mắt lo lắng, nhưng phát hiện tâm tư của nàng đã sớm đặt trên người Tần Mục, chỉ đành bất đắc dĩ cùng hai người Lưu Đại Hữu rời đi.

Cừu Tiểu Thiền lẳng lặng đứng cách Tần Mục không xa. Về đến nhà, nàng thừa dịp mọi người đang trò chuyện chạy nhanh vào tắm rửa, thay bộ váy áo màu hồng cánh sen, đặc biệt mặc bộ đồ lót màu hồng, giống như làm sẵn nghênh đón một khắc này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.