Thanh Quan

Chương 938: Chương 938: Tìm kiếm phiên dịch tiếng Pháp




- Phổ Thượng có tiền cảnh mở rộng rất tốt, nhưng nghe nói bí thư và khu trưởng mới tới làm việc rất nghiêm túc, chỗ tôi có rất nhiều bằng hữu cũng muốn chui vào bên đó, nhưng người ta không nhả ra.

Nàng vừa nói xong, Tần Mục đã nghe thấy trong điện thoại một tràng cười líu ríu, kèm theo mấy câu "Tên bí thư đó là một lão keo kiệt" "Địa chủ cũng không có kiểu ôm chặt bình không buông tay như hắn" "Hắn cứ giữ Phổ Thượng đến chết già đi" ... , không khỏi cười khổ nói:

- Mạnh Khiết à, bên chỗ cô đang làm gì vậy, làm sao lại giống như đang cử hành nghi thức lên án công khai gì đó? Tôi nói cho cô biết, tên bí thư đó là đồng hương với tôi, trước kia cũng từng gặp mặt, tôi không cho phép người khác nói xấu hắn trước mặt tôi.

Mạnh Khiết vừa nghe lời này, lập tức ánh mắt sáng ngời hỏi:

- Vậy anh có thể nhờ hắn phê chuẩn cho tôi một miếng đất được không? Tôi cảm thấy lĩnh vực làm đẹp kiếm được rất nhiều tiền, mấy tỷ muội ở đây cũng khuyến khích tôi làm.

Tần Mục cười nói:

- Với tính cách của cô, làm bao nhiêu thẩm mỹ viện không phải chỉ thuận tiện cho đám bằng hữu?

Lời này của Tần Mục mang theo ý tứ đùa giỡn, nếu Mạnh Khiết muốn đến Phổ Thượng làm ăn, Tần Mục nhất định hoan nghênh. Thông qua lời nói của Mạnh Khiết hắn cũng phân tích ra, Phổ Thượng hiện tại chính là một miếng bánh thơm ngon, sau khi dọn dẹp ngăn trở của Phương Tù, khí thế phát triển nhất định sẽ dâng lên như núi lửa. Hắn và đám người Trương Thúy hiện tại nắm Phổ Thượng không buông tay, đương nhiên có tính toán của mình. Nếu Phổ Thượng thật sự phát triển, lưu một chút ích lợi cho người phía trên chọn lựa, vẫn là chuyện cần thiết.

Mạnh Khiết vừa nghe lời này liền mỉm cười, cũng không che loa, hỏi mấy phu nhân giàu có bên cạnh:

- Một bằng hữu của tôi nói có thể kiếm được một mảnh đất bên Phổ Thượng, các vị nói xem, nếu tôi mở thẩm mỹ viện ở đấy, các vị có chiếu cố hay không?

Những lời này giống như quả bom nổ vang bên tai mấy người kia, sau giây lát trầm mặc, ánh mắt mấy phu nhân nhất thời thay đổi, mang theo một chút kính nể và ý tứ nịnh hót. Phổ Thượng là nơi nào chứ, hiện tại đó là nơi tập trung sự chú ý của Châu Quảng, có thể tiến vào đó hay không còn phải có nhân mạch và thể diện tương đối. Mấy phu nhân nhất thời xao động, thật giống như đám gà mái mất chuồng, líu ríu hỏi thăm Mạnh Khiết, thỉnh cầu Mạnh Khiết dẫn đường cho bọn họ, đến lúc đó mọi người sẽ cùng nhau tuyên truyền, biến thẩm mỹ viện của Mạnh Khiết thành thẩm mỹ viện lớn nhất, nổi tiếng nhất Châu Quảng.

Tần Mục ở bên kia điện thoại cũng nghe rất rõ ràng, trong đầu cũng có suy nghĩ này, lý niệm tiêu phí không phải kêu đi đâu thì đi đó, mà là mọi người tự nhiên tạo thành, nếu đặt lý niệm "tốt nhất lớn nhất" ở Phổ Thượng, là điều rất tốt.

Mạnh Khiết bối rối kêu mấy phu nhân im lặng, lúc này mới nói vào điện thoại:

- Tần đại nhân, anh nghe thấy không, tôi đã khoe khắp nơi rồi, nếu anh không làm giúp tôi, tôi sẽ nói xấu anh trước mặt Tiểu Đồng. Hắc hắc, tâm tư của anh khẳng định là nhớ thương Tiểu Đồng, nói thật cho anh biết, nếu tôi không nói giúp vài lời, anh đừng có mơ.

Tần Mục nhất thời dở khóc dở cười, chuyện này rút cuộc biến tướng thế nào vậy chứ. Hắn vội vàng nói đến địa điểm, kêu Mạnh Khiết tới đây giúp mình làm ít việc, sau đó nhanh chóng ngắt điện thoại. Tính cách của Mạnh Khiết thật sự ngay thẳng, nhưng lời nói của nàng quả thật có chút khiến người ta không chịu được, cho dù Tần Mục có tâm tư này, cũng phải tìm một nơi không ai chú ý nói ra, không sợ đám phu nhân lắm chuyện kia nghe thấy sẽ đi rêu rao gì đấy.

Sau khi Mạnh Khiết cúp điện thoại, mấy phu nhân đều nắm chặt nàng, không cho đi, bắt Mạnh Khiết phải làm cầu nối cho mọi người. Đám phu nhân giàu có này mặc dù cả ngày chỉ biết xài tiền đánh bài, nhưng chuyện liên quan đến sự nghiệp của chồng cũng vô cùng để ý, bởi chỉ khi các ông chồng kiếm được nhiều hơn, các nàng mới có thể tiêu tiền nhiều hơn. Mạnh Khiết bị các nàng cuốn lấy không có cách nào, chỉ có thể nói cho các nàng biết, Tiểu Tần là một bằng hữu rất tốt ở kinh thành, năng lượng ở kinh thành không nhỏ, bí thư mới của Phổ Thượng cũng ở kinh thành, hình như có quen biết.

Có một phu nhân như có điều suy nghĩ, nói bí thư mới của Phổ Thượng cũng họ Tần, đám phu nhân lại đồng loạt kêu lên. Trong lòng Mạnh Khiết cũng có chút hoài nghi, Tiểu Tần và Tần bí thư, không chừng thật sự có quan hệ thân thích, không trách khi nàng nói muốn có một mảnh đất ở Phổ Thượng, Tần Mục căn bản không nói có làm hay không, nói thẳng là nàng sẽ thâm hụt tiền, thì ra thật sự có đường đi.

Tâm tình của Mạnh Khiết bỗng chốc trở nên rất tốt, nét mặt rạng rỡ, lần lượt phát danh thiếp, nói với đám nữ nhân, một khi nàng đi chuyến này, đương nhiên sẽ không quên đám tỷ muội, đến lúc đó mọi người sẽ cùng nhau phát tài.

Đám phu nhân quý trọng đặt danh thiếp của Mạnh Khiết vào trong túi, đợi Mạnh Khiết đi khuất, bọn họ liền rối rít lấy điện thoại ra, báo cho chồng mình.

Mạnh Khiết đặc biệt chạy đến một tiệm thời trang, mua một bộ y phục tương đối chính thống, chỉ lộ phần cánh tay và bắp chân, những phần khác hoàn toàn kín đáo. Nàng biết con người Tần Mục có chút cũ kỹ, ngay cả chuyện nàng từng là nhân tình của người khác, Tần Mục biết rất rõ, nhưng Mạnh Khiết vẫn không muốn lưu lại ấn tượng xấu với Tần Mục.

Cho nên, khi Tần Mục nhìn thấy nàng mặc bộ váy dài màu hồng cánh sen, trên đầu còn đội một chiếc mũ tròn che nắng, không nhịn được bật cười.

- Anh thấy trang phục hôm nay của tôi có phải rất thục nữ không?

Mạnh Khiết vừa gặp mặt, làm ra vẻ ngượng ngùng nói.

Tần Mục cười lắc đầu, rót một ly cà phê giúp Mạnh Khiết, lúc này mới chân thành nói:

- Thật ra, cô hoàn toàn không cần quan tâm đến cảm xúc của người khác mà đánh mất bản thân mình, như vậy còn là cô sao?

Hắn như có điều suy nghĩ, sờ sờ cằm nói:

- Tôi vẫn cảm thấy, một cô gái tràn đầy sức sống mới là con người thật của cô.

Mạnh Khiết nói thế nào cũng là một đại mỹ nhân, nếu không cũng không trèo cao được như vậy. Nàng nhăn mũi nói:

- Được rồi, Tần đại nhân, anh có thể nói được rồi.

Nói xong, khanh khách cười nói:

- Nói đi, tìm tôi có chuyện gì. Tôi nói trước, nếu tôi giúp anh, mà anh không giúp tôi hoàn thành chuyện kia, tôi sẽ không buông tha anh đâu.

Tần Mục mỉm cười, nói:

- Là cô nói đấy nhé. Cô biết mảnh đất giao nhau giữa Phổ Thượng và Kỳ Lân khu chứ, xây thẩm mỹ viện ở đấy hẳn là dư dả rồi.

Mạnh Khiết không ngờ Tần Mục có thể thương lượng nhanh như vậy, không thể tin được vươn tay sờ lên trán Tần Mục. Tần Mục làm bộ tránh ra, Mạnh Khiết mới ngạc nhiên hỏi:

- Anh không phát sốt, chuyện này xong rồi sao?

Tần Mục gật đầu, dùng khẩu khí thâm trầm nói:

- Cho nên hiện tại tốt nhất cô nên liên lạc với công ty kiến trúc, kêu họ thiết kế một chút, nếu vị bí thư kia không hài lòng, nói nhiều cũng vô ích.

Mạnh Khiết nghi ngờ hỏi:

- Không phải chính quyền bỏ tiền ra xây dựng, sau đó kêu chúng tôi đi mua sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.