- Tần bí thư, tôi nghe Vân tiểu thư nói anh không xem trọng kinh tế Châu Á, luôn ngăn cản Vân tiểu thư gia nhập vào vòng luẩn quẩn kiếm tiền?
Hai chữ kiếm tiền bị Doãn Chiếu Cơ nhấn mạnh, nàng muốn nói với Tần Mục
nàng kiếm tiền, ánh mắt Tần Mục kém nàng quá xa, có lẽ làm kinh tế địa
phương Tần Mục mạnh hơn Doãn Chiếu Cơ, nhưng cách nhìn về xu thế phát
triển kinh tế Châu Á Tần Mục còn kém rất xa. Đây là một loại thị uy,
cũng là một cách ám chỉ, ý nói Tần Mục không có ánh mắt nhìn xa, đối Vân Băng không phải là chuyện tốt.
Ngay nháy mắt Doãn Chiếu Cơ gác chân, Tần Mục chợt thoáng qua một vết
đen, hắn xấu hổ ho khan vài tiếng, Doãn Chiếu Cơ này thật sự lớn mật,
không ngờ là không mặc quần bên trong. Tần Mục quay đầu nhìn về phía
phòng ngủ, thấy Vân Băng còn chưa đi ra, liền thấp giọng cười nói:
- Thoạt nhìn Doãn tiểu thư đã kiếm đầy bồn đầy bát đi?
Doãn Chiếu Cơ hừ một tiếng, cao ngạo ngẩng cằm, diễn cảm hung hăng càn
quấy thật rõ ràng, đem vẻ kiêu ngạo của nàng hoàn toàn lộ ra ngoài.
Tần Mục lắc đầu, mang theo chút vẻ cao thâm cười nói:
- Tôi khuyên Doãn tiểu thư nên thu lại cho nhanh đi, nói cách khác đến lúc đó mất hết vốn sẽ phi thường thê thảm.
Hắn cũng không biết vì sao lại dùng giọng điệu hài hước nói với Doãn
Chiếu Cơ, có lẽ bởi vì thái độ của nàng đối với Vân Băng, làm hắn thật
sự không cách nào nể trọng nàng như một vị phu nhân nhân vật lĩnh quân,
mà chỉ là một người đàn bà bình thường.
Doãn Chiếu Cơ cười lạnh phản bác:
- Ít nhất ba năm Châu Á sẽ phát triển thật nhanh, lấy Trung Quốc là chủ yếu, Nhật Bản cùng Hong Kong là phụ!
Tần Mục cười nói:
- Điểm này tôi đồng ý, tốc độ phát triển kinh tế của nước tôi trên thế giới đều rõ như ban ngày.
Doãn Chiếu Cơ bĩu môi nói:
- Nhưng chân chính đầu tư cũng là ở một ít khu thiếu phát đạt, bọn hắn
đi theo bước chân Trung Quốc cùng một vài hình thức mới là không gian
kiếm lấy lợi nhuận chân chính cho đầu tư từ bên ngoài đến.
Tần Mục vẫn gật đầu nói:
- Điểm này tôi cũng thừa nhận, tình báo của Doãn tiểu thư thật tốt, ngài có một đoàn thể kinh tế không sai.
Hắn thoáng nghiêng người về phía trước, nhìn bàn chân trắng nõn của nàng, cười híp mắt nói:
- Xem trọng cũng không có nghĩa là nhất định tốt đẹp, Doãn tiểu thư, cô phải hiểu được đầu tư kinh tế sợ nhất là quá mức tự tin.
- Ha, tôi quá mức tự tin sao?
Doãn Chiếu Cơ lại đổi tư thế ngồi, trong nháy mắt Tần Mục lại nhìn thấy
vết đen kia. Nàng hoàn toàn không phát giác điểm này, dùng tư thế càng
thoải mái biểu hiện trước mặt Tần Mục:
- Người đứng đầu vĩ đại của chúng tôi từng nói qua, chỉ cần cho là đúng thì vì sự chính xác này mà chiến đấu.
Tần Mục cảm thấy nói chuyện với người đàn bà này thật không thông, đau đầu, quay về hướng phòng ngủ hô:
- Tiểu Băng, không cần tìm, anh uống nước sôi là được, gần đây có chút nhiệt trong người.
Doãn Chiếu Cơ cười khanh khách, giống như đánh bại được Tần Mục trong lời nói khiến nàng đạt được quanh vinh vô thượng.
Tần Mục thở dài, thấp giọng nói:
- Một câu cuối cùng, Doãn tiểu thư tốt nhất đừng đem toàn bộ tài sản dốc vào đi, sẽ vô cùng nguy hiểm.
Doãn Chiếu Cơ bưng chén trà trước mặt lên uống, hiển nhiên không đem lời nói của Tần Mục nghe vào tai. Tần Mục nhún nhún vai, không tiếp tục
khuyên nàng. Nhưng đến khi gió lốc tài chính phát sinh, sẽ hung tàn mà
thô bạo, người đàn bà này có thể đối phó được hay không?
Bữa cơm chiều diễn ra trong một nhà hàng tao nhã gần biệt thự, là món ăn Quảng Đông. Tần Mục không quen, chỉ lướt qua rồi thôi, đối với tương
lai sẽ công tác nơi này, hắn có chút bận tâm không biết có thường bị đói bụng hay không. Vân Băng thấy hắn ăn quá ít, không ngừng gắp thức ăn
cho hắn, làm sắc mặt hắn tối đen kiên trì ăn hết, biểu tình của hắn
khiến Doãn Chiếu Cơ không ngừng cười khúc khích.
- Một lát nữa đi dạo với anh một chút đi.
Tần Mục nhịn xuống vẻ khó chịu trong bụng, nói:
- Mang thai thường xuyên hoạt động, chẳng những có lợi cho thân thể của em, cũng có tác dụng rèn luyện với nhi đồng.
Vân Băng khó xử nhìn Tần Mục, thấp giọng nói:
- Doãn tiểu thư đã mua vài bộ quần áo bên Pháp, nghe nói là loại số lượng, dự tính đến nhà khách mặc thử đâu.
Khách sạn, thay quần áo! Tần Mục nhất thời cảm thấy mồ hôi lạnh ứa ra,
nghiêng đầu nhìn thoáng qua Doãn Chiếu Cơ, người đàn bà này rắp tâm thật khó lường, rõ ràng muốn nhìn thân thể Vân Băng, sau đó lại dùng ngôn
ngữ…Tần Mục không dám nghĩ tiếp, loại hình ảnh như vậy thật làm cho hắn
không chịu nổi, hắn mỉm cười, thanh âm kiên định nói:
- Hiện tại em có thai, loại quần áo định sẵn không tốt cho em. Phụ nữ
chân chính, cần là đại sư đỉnh cấp quốc tế tạo quần áo cho riêng nàng,
mà không phải hàng mẫu trên thân người mẫu trong tủ kính!
Nói xong câu đó, hắn nắm tay Vân Băng, lấy ra di động gọi cho Ruth.
- Tiểu thư Ruth thân ái, nếu hiện tại cô không có ước hẹn, thỉnh đem lời của tôi xem là mệnh lệnh thứ nhất.
Tần Mục dùng tiếng Anh tiêu chuẩn nói.
Doãn Chiếu Cơ nghe lời này chợt nhướng mày.
- Đại sư đứng đầu trang phục model nước Pháp là ngài James sao? Tốt lắm, giúp tôi mời hắn một tháng, tôi muốn định chế quần áo cho bạn gái của
tôi.
Tần Mục hạ xong mệnh lệnh, liền cúp điện thoại, mỉm cười nhìn Doãn Chiếu Cơ nói:
- Doãn tiểu thư, kiếm tiền cũng không phải mục đích, tiêu tiền là hưởng
thụ, hơn nữa cấp bậc tiêu tiền cũng không phải là nhiều hay ít, mà là
thưởng thức.
Những lời này có điểm châm chọc Doãn Chiếu Cơ từng lái xe đi mua đồ ở
Song Biên tập thị, thấy tốt liền mua cho một xe, so sánh với phương thức tiêu tiền hiện tại của Tần Mục, Doãn Chiếu Cơ thật sự không đáng xem
vào trong mắt.
Doãn Chiếu Cơ đang định phản bác, Tần Mục nhìn thấy đồng hồ trên tay
nàng, là loại mà hắn từng tặng ngày trước, là một đôi đồng hồ tình lữ.
Ánh mắt hắn sắc bén liền phát hiện nàng mang đồng hồ kiểu nam, trong
lòng rất khó chịu, ngăn chặn lời nói của Doãn Chiếu Cơ, cười nhạt:
- Doãn tiểu thư, làm bạn của tiểu Băng, có lẽ khi đại sư James đến cũng có thể vì cô thiết kế một bộ lễ phục dạ hội?
Lời phản bác của Doãn Chiếu Cơ bị đánh ngược trở về, Tần Mục không biết
danh hào của vị đại sư kia, nhưng nàng biết thật rõ ràng, đó là người
thiết kế trang phục cho hoàng thất, có được địa vị không ai sánh nổi
trong giới thời trang. Nàng cắn cắn môi, rốt cục không chịu được hấp
dẫn, nhẹ nhàng gật đầu.
Có vị đại sư trang phục model quốc tế hấp dẫn, Doãn Chiếu Cơ không tình
nguyện tiếp nhận thất bại giao phong với Tần Mục lần này, nhưng lúc nàng rời đi còn nhìn Tần Mục lộ ra ánh mắt khiêu khích, không thể nghi ngờ
muốn nói với hắn lần này tuy nàng nhận thua, nhưng không có nghĩa nàng
chịu phục, nàng chỉ thua vì bản tính yêu thích thời trang của phụ nữ mà
thôi. Cuộc quyết chiến chân chính là ở chuyện đầu tư, nàng sẽ không e
ngại bất cứ khiêu chiến nào.
Tần Mục nhìn thấy ánh mắt kia cả người thật khó chịu, buổi tối ôm chặt
Vân Băng, nhắc nhở nàng tâm lý Doãn Chiếu Cơ có vấn đề, cách nói bóng
gió khiến Vân Băng không ngừng cười khúc khích.