Thanh Quan

Chương 212: Chương 212: Trúc Giang gõ lên đầu bổng tử. (2)​




Tần Mục nghiêm trang nói:

- Ông xem nơi này, bên chúng tôi đáp ứng cung cấp công nhân ưu tú nhất cho điện tử Tam Tinh. Những lời này tôi cảm thấy thật sự có ý nghĩa khác. Chúng tôi có chế độ phi thường nghiêm khắc đối với việc xí nghiệp nước ngoài sử dụng công nhân, cho nên quý công ty yêu cầu công nhân ưu tú nhất đối với chúng tôi mà nói, từng quốc dân đều là ưu tú nhất, cho dù là vị thủ trưởng của chúng tôi vẫn luôn tin chắc điểm này.

Phác khóa trưởng nghe xong phiên dịch, bắt đầu triển lộ bản chất thương nhân không nhường một bước, lắc đầu liên tục nói:

- Không, căn cứ theo điều tra của chúng tôi, có rất nhiều người của các vị phi thường yếu ớt, không thích hợp với yêu cầu công tác của xí nghiệp Tam Tinh chúng tôi.

Những lời này nói ra phi thường không khách khí, có thể thấy được hắn đã bị Tần Mục chọc giận phi thường, nói chuyện mang theo giọng điệu kỳ thị. Vài quan chức có mặt đều lộ ra biểu tình phẫn nộ, nhưng trở ngại sự trọng yếu của đàm phán lần này, cho nên đều cố nén, đều đưa mắt nhìn qua Tần Mục.

Lúc này Tần Mục thay đổi tư thế, bắt chéo chân, dựa ra sau ghế. Tần Mục vừa đổi tư thế, tất cả mọi người biết lời nói tiếp theo khẳng định không bình thường, ngay cả hô hấp cũng trở nên nhẹ hơn rất nhiều.

Vẻ mặt Tần Mục bình thản, ánh mắt trong suốt mang theo vẻ bức người, lạnh lùng nói:

- Tôi có thể căn cứ theo lời nói của ngài, đối với Kim chủ tịch tỏ vẻ bất mãn của chúng tôi sao? Phác khóa trưởng, ông phải biết rằng hai bên chúng ta hợp tác là dựa vào địa vị ngang hàng. Quý xí nghiệp bỏ tài chính, bên chúng tôi cung cấp đất xây hãng. Nhưng phần hiệp thương này hình như cũng không có nói rõ ràng nên cung cấp nhân viên tác nghiệp cho quý xí nghiệp.

Khóe môi Tần Mục cười lạnh, quay đầu nhìn một người trong cục chiêu thương tỉnh nói:

- Tư cục trưởng, về yêu cầu sử dụng công nhân nhân viên của xí nghiệp nước ngoài, có phải tỉnh ủy mới công khai một chính sách hạng nhất?

Vị phó cục trưởng họ Tư kia làm gì hiểu được ý tứ của Tần Mục, nhưng người trong quan trường chỉ một ánh mắt một động tác có thể suy đoán đi ra, thậm chí một câu hỏi có thể biến thành hình thức cố định. Hắn nghe ngữ khí của Tần Mục thật bình tĩnh, liền gật đầu nói:

- Phải, hiện tại số lượng xí nghiệp nước ngoài đến đầu tư cấp tốc tăng nhiều, tỉnh Tây Túc lại may mắn có ưu thế thiên nhiên cùng ưu thế nhân viên, tỉnh ủy không có khả năng không đưa ra chính sách thích hợp tình huống.

Nói xong cũng học theo bộ dạng của Tần Mục, gác chéo chân, dùng tư thế nhàn nhã của mình chứng minh lời nói kia không phải là bịa đặt.

Tần Mục vỗ tay, tiếng vỗ tay thanh thúy vọng vào tai Phác khóa trưởng không thua gì tiếng sấm đánh. Trước hôm nay hắn vốn đã có điều tra, hiện tại Hoa Hạ đang cần mời vốn nước ngoài dung nhập cùng ủng hộ kỹ thuật, cho nên mới dám đưa ra hợp đồng nhìn qua như công bằng nhưng trên thực tế là hoàn toàn nghiêng về hướng xí nghiệp Tam Tinh. Nhưng những lời nói của Tần Mục đều đâm trúng điểm yếu của hắn, người thanh niên trẻ tuổi kia thoạt nhìn lại chặt chẽ cẩn thận, nói chuyện vô cùng bén nhọn, một khi lời của hắn trở thành sự thật, như vậy việc xây nhà xưởng Tam Tinh sẽ bởi vì chính sách mà không thể chiêu mộ công nhân, chẳng lẽ còn phải vận chuyển nhân công từ mãi bên Hàn quốc tới?

Mồ hôi tuôn trên trán hắn, hắn trầm ngâm chốc lát chậm rãi nói:

- Chuyện này tôi cần báo cáo với chủ tịch, không biết anh cần thế nào mới có thể giúp xí nghiệp của chúng tôi đạt được ưu đãi cần có?

Tần Mục khẽ mỉm cười nói:

- Không bằng như vậy, đem điều kiện chúng tôi cần cung cấp công nhân ưu tú nhất đổi thay công nhân kỹ thuật ưu tú nhất, Hàn phương không thể cự tuyệt, Trung phương cam đoan tố chất của nhân viên, các vị cam đoan cung cấp phúc lợi ưu dày nhất cho nhân viên chúng tôi, thế nào?

Những lời này vừa nói ra, chẳng những trên mặt Phác khóa trưởng hiện lên vẻ giận dữ, mà những người của cục chiêu thương đều cảm thấy Tần Mục thật sự là công phu sư tử ngoạm.

An Bình cảm giác trái tim của mình phảng phất muốn nhảy ra khỏi cổ họng, kịch liệt điên cuồng. Vừa rồi khi Tần Mục yêu cầu bên Hàn phương trợ giúp xây dựng lại huyện Tây Bình, hắn đã cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, giờ phút này Tần Mục từng bước ép sát, nhưng trên gương mặt trẻ tuổi kia vẫn duy trì thần thái như cười nhạt, trên thế giới này chẳng lẽ không có chuyện gì làm cho hắn sợ hãi hay sao?

- Điều đó không có khả năng, đây tuyệt đối không có khả năng!

Mỗi người cũng biết chỉ chênh lệch hai chữ “công nhân ưu tú” cùng “công nhân kỹ thuật ưu tú” có khác biệt lớn cỡ nào. Một khi hiệp thương tạo thành, bên quốc gia hoàn toàn có thể đem một ít nhân tài công nghệ cao gia nhập vào xí nghiệp Tam Tinh đi học tập thủ đoạn kỹ thuật của bọn họ. Chẳng trách Phác khoa trưởng nghe được lập tức cao giọng kêu lên.

- Phác khóa trưởng, tôi nghĩ ông không cần sớm kết luận.

Thanh âm Tần Mục mang theo chút run rẩy, nhưng nghe vào trong tai người khác giống như hắn đang dằn nén phẫn nộ. Quả nhiên hắn lật thêm vài tờ trong hợp đồng, sau đó chỉ vào một chỗ nói:

- Ân…nơi này còn có một điều, là vấn đề xây dựng phong cảnh mang tính chất Hàn quốc trong phim truyền hình. Phác khóa trưởng, có lẽ ông hiểu biết quá ít về chính sách của chúng tôi. Nhớ rõ mấy năm trước có một bộ phim tên là “Công Quan Khải Kỳ”, là từ bên Đài Loan đến, trong đó có nhiều điều hiểu lầm về quan chức của chúng tôi không ít, trực tiếp bị tổng cục Quảng Điện ngừng chiếu. Tôi nghĩ trong phim của quý phương hẳn cũng có mang một chút tà âm đi?

Nói xong thân thể Tần Mục dựa về phía sau, ánh mắt sáng ngời nhìn Phác khóa trưởng.

Vấn đề này Phác khóa trưởng chưa từng nghiên cứu qua, hai tay chống lên bàn đôi mắt đỏ bừng nhìn Tần Mục, thanh âm đông cứng nói:

- Vấn đề này chúng tôi đã khai thông cùng quý phương, trong phim của chúng tôi hoàn toàn không có điều mà anh nói.

Hai tay Tần Mục khoanh trước ngực, lắc nhẹ đầu, chậm rãi nói:

- Cho nên nói Phác khóa trưởng nên đến quốc gia chúng tôi du lịch nhiều một chút, hiểu biết chúng tôi một chút. Sau này trong mậu dịch song phương cần lui tới rất nhiều, tôi có thể minh xác nói cho ông biết, cho dù ông lấy được sự đồng ý của tỉnh ủy, nhưng chỉ cần địa phương mãnh liệt đưa ra kháng nghị, vẫn sẽ bị yêu cầu ngừng lại.

Phác khóa trưởng nhìn Tần Mục, phát hiện khí thế hoàn toàn bị hắn đè ép, vội vàng thay đổi ý nghĩ, ngồi xuống ghế hai tay mở ra bất đắc dĩ nói:

- Dựa theo ngài nói hợp tác của chúng ta chỉ có thể dừng ở đây sao?

Đây là thủ đoạn thường thấy của kẻ kinh doanh trên thương trường, lấy lý do đàm phán không thành mà chấn nhiếp. Tần Mục thoáng híp mắt, bộ dạng kiên định nhưng lời nói của hắn lại làm lòng người bị đả kích lần nữa:

- Hà Tử trấn huyện Tây Bình phong cảnh tuyệt đẹp, có rất nhiều cảnh sắc mỹ lệ. Nếu quý phương chịu đầu tư xây dựng một khu du lịch mang phong cách Hàn quốc, đối với việc quý phương tuyên truyền đóng phim truyền hình du lịch, chúng tôi nhất định duy trì thái độ thân hữu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.