Tần Mục đặt Hàn Tuyết Lăng lên giường và kéo chân che khuất thân thể của nàng. Động tác này khiến Hàn Tuyết Lăng cả kinh, tại thẹn thùng tăng
thêm vài phần tức giận.
- Anh đi tắm!
Tần Mục khó được nói một caia dí dỏm, nhắm trúng Hàn Tuyết Lăng tức
giận, thuận tay xách gối trên đầu ném qua Tần Mục. Hành động này khiến
nàng nữ tính mười phần.
- Bại hoại! Sao em lại gãy trong tay anh chứ?
Hàn Tuyết Lăng chỉ vào Tần Mục và quát lên, sau đó lại cười cười, đem chăn kéo lên, nằm trên giường nghĩ loạn.
Tắm rửa thật nhanh, huống chi lại là lão bà cưới hỏi đàng hoàng, Tần Mục càng có chút không chờ được. Kết hôn hai năm, vợ chồng còn chưa chính
thức hoạt động vợ chồng lần nào, nói ra đúng là khiến người ta sợ hãi.
Nhưng mà hôn nhân chính trị là vậy, Tần Mục thậm chí biết có đôi vợ
chồng từ khi kết hôn đã không ở cùng nhau, hai đứa con một chồng, một là vợ, đối phương không có quan hệ huyết thống nào cả.
Đợi đến lúc Tần Mục đi vào phòng ngủ thì trên mặt Hàn Tuyết Lăng mang
theo vài phần kinh hoàng. Nàng nhìn qua Tần Mục mặc quần cộc, hét to
lên:
- Tần Mục, hôm nay đủ rồi, ngày mai được không?
Đây là một vấn đề thâm ảo, Tần Mục dùng hành động để trả lời nàng. Nhìn
thấy Tần Mục vén chăn nằm vào, Hàn Tuyết Lăng lại thét lên, dùng sức di
chuyển qua bên cạnh.
Tần Mục bất đắc dĩ kéo nàng, nói ra:
- Lui nữa là té đấy. Đi, đi ngủ sớm một chút a, ngày mai ba mươi tết, muốn dậy muộn đấy..
Hàn Tuyết Lăng ah một tiếng, sợ hãi nằm vào vị trí của mình, nhìn qua Tần Mục nhắm mắt lại, nàng hỏi ra một câu rất bưu hãn:
- Tần Mục, anh không sợ vợ?
Tần Mục nghe câu này thì hung dữ ngồi xuống. Chăn chảy xuống, hai quả cầu no đủ bạo lộ trong không khí.
Hàn Tuyết Lăng luống cuống tay chân thu thập tàn cuộc, lại nhìn qua Tần Mục, mặt mũi ửng đỏ e lệ, nhỏ giọng nói ra:
- Tần Mục, có mấy vấn đề em muốn hỏi anh!
Tần Mục biết rõ buổi tối hôm nay chỉ sợ ngủ không yên ổn, liền cười nói:
- Hỏi đi, anh hiện tái ẽ rất thành khẩn.
Nói xong thân thể của hắn khẽ động tới gần.
- Anh...
Hàn Tuyết Lăng con mắt đăm đăm, thân thể lúc này khô nóng, vì che dấu cảm xúc này nên nàng hỏi:
- Đúng rồi, lúc anh ở nước Mỹ tặng lễ vật cho hai người kia là cái gì?
Tần Mục cười rộ lên, nói ra:
- Sao em còn nhớ chuyện này?
Hàn Tuyết Lăng nhíu mũi xinh đẹp, buồn rầu nói ra:
- Em bị nghẹn hai năm, anh nói cho em nghe đi.
Ánh mắt Tần Mục đầy hào quang nguy hiểm, chậm rãi nhích qua, đặt môi vào tai Hàn Tuyết Lăng, nhỏ giọng nói ra:
- Anh có thể nói cho em biết, nhưng mà em phải làm vợ chính thức của anh đã!
- Ah, Tần Mục, anh...
Hàn Tuyết Lăng muốn né tránh, Tần Mục lại khí phách kéo chăn xuống, làm
cho thân thể Hàn Tuyết Lăng không mảnh vải hiện ra trước mặt hắn.
Hàn Tuyết Lăng cuống quít dùng tay che lại, cũng không thể che được Tần
Mục, khí tức nam nhân xông vào mũi của nàng, làm cho nàng cảm thấy toàn
thân khô nóng.
- Cứ như vậy đi.
Hàn Tuyết Lăng trong lòng đang an ủi mình, tiến tới nhắm mắt lại, kịch liệt đáp lại hôn sâu của Tần Mục.
- Ah!
Hàn Tuyết Lăng kêu lên đau đớn, tức giận dùng ngón tay bấu vào lưng của Tần Mục, lại chống cự trùng kích mãnh liệt, mắng:
- Tức chết em mà, tại sao em luôn chịu thiệt!
Tần Mục hôn môi và hôn trán nàng, nghi hoặc hỏi:
- Sao vậy?
- Em không có chút kinh nghiệm nào, anh cứ xông thẳng thế này?
Hàn Tuyết Lăng giải thích.
Nàng giống như chiến sĩ bất khuất, nàng không ngừng chống lại áp bách
của Tần Mục, hai người lăn lăn lộn lộn, lại từ dưới đất lên sân thượng,
Hàn Tuyết Lăng giống như con thuyền nhỏ trong bão tố, hành tẩu ở sóng
lớn. Tần Mục không ngừng trùng kích làm cho nàng bỗng nhiên bay lên
không trung, bỗng nhiên xuống mặt biển, trải qua chinh phục nhiều lần.
Sau đó Hàn Tuyết Lăng từ một nữ đặc chủng biến thành nữ nhân mềm mại,
nhẹ nhàng nằm trong ngực Tần Mục, nàng không ngừng cảm nhận mưa móc của
Tần Mục.
- Này, hiện tại nói cho em nghe đi, rốt cuộc hai lễ vật đó là có ý gì?
Hai người ôm lấy nhau, Hàn Tuyết Lăng chưa từ bỏ ý định tiếp tục hỏi.
- Chính là tùy tiện tặng hai lễ vật, còn có nguyên nhân gì à?
Tần Mục một bộ nghi hoặc biểu lộ.
- Anh nói em không tin, người nào không biết anh ưa thích dùng đồ vật ẩn dụ, để cho người khác đi đoán.
Hàn Tuyết Lăng tức giận véo Tần Mục.
- Anh có sao?
Tần Mục cười rộ lên, bàn tay nhỏ của Hàn Tuyết Lăng đang vẽ lên ngực của hắn, con mắt nhíu lại nói ra:
- Phu nhân, em không nên đùa với lửa, hôm nay là lần đầu của em đấy.
Nói xong con mắt Tần Mục nhìn xuống, nhìn thấy màu đỏ trên ga nệm.
Hàn Tuyết Lăng nổi giận vặn vẹo thân thể tức giận nói:
- Có cái gì đâu, em sợ sao? Năm đó em trong sơn lĩnh, một mình chiến đấu nửa tháng, hừ... Anh...
Nàng vừa dứt lời, Tần Mục đã đánh úp miệng của nàng.
Trời ơi, đặc chủng chiến đấu một mình, cảm giác... Thiệt nhiều. Hàn Tuyết Lăng choáng váng suy nghĩ chuyện này.
Sau khi mưa móc, Hàn Tuyết Lăng đã ngủ thật say, Tần Mục lúc này tinh
thần sáng ngời. Lại nhìn qua đồng hồ quả lắc, đã là năm giờ sáng rồi,
lại đắp chăn cho Hàn Tuyết Lăng, mặc quần áo tử tế đi vào trong phòng
khách.
Buổi sáng Hàn Tuyết Lăng lại phát tính tình, nàng lại nói Tần Mục không
chút chú trọng ôm ấp tình cảm lãng mạng, không có hống nàng, Tần Mục một hồi cười to. Hôm nay so với ngày hôm qua trên người Hàn Tuyết Lăng mang theo hương vị thành thục, hai hàng lông mày có chút tán loạn, thành Tần phu nhân danh chính ngôn thuận.
Hai người ăn điểm tâm và đi đại viện Tần gia cùng Hàn gia. Cuối năm đúng là quạnh quẽ, Tần gia cùng Hàn gia những người trọng yếu chưa về, cũng
chỉ có chút ít tiểu nhân vật đang ngồi với nhau. Tần Mục bây giờ là cán
bộ cơ quan, tự nhiên không thể đi theo những hậu bối đời ba náo rồi,
mang theo Hàn Tuyết Lăng trở lại trong thành phố, bắt đầu đi dạo cửa
hành mua sắm như tình lữ.
- Tần Mục, anh nói đi, cả ngày anh ở trên đại lộ là sao, không bằng đi vào quân đội đi!
Sau khi ăn tủy xong mới biết nó ngon, gương măt Hàn Tuyết Lăng đỏ bừng,
một tay kéo Tần Mục, ngón tay vẽ vòng tròn trong lòng bàn tay Tần Mục.
Tần Mục cười lên, trên đường thế nào cũng không tốt. Hắn không có theo Hàn Tuyết Lăng, lại chỉ vào cửa hàng, nói:
- Đi, vào xem, lễ mừng năm mới cũng nên mua quần áo mới, em cứ mặc quân trang, chẳng có chút giống nữ nhân gì cả.
Hàn Tuyết Lăng bĩu môi một cái nhưng vẫn ngoan ngoãn theo sát Tần Mục
vào trong cửa hàng. Cửa hàng hiện tại bán trang phục mùa đông, Hàn Tuyết Lăng rốt cuộc vẫn lòng dạ nữ hài, quần áo một bộ lại một bộ, cầm nó tới tắm gương xem, mỗi một bộ đều rất thích.
Tần Mục ở bên cạnh nhìn qua, không có bất kỳ cảm xúc không kiên nhẫn
nào. Mỗi lần Hàn Tuyết Lăng thay y phục đi ra đều bắt Tần Mục đánh giá,
những nữ phục vụ đứng bên cạnh nhìn Tần Mục tràn ngập hâm mộ.
Lại ở đây nửa tiếng đồng hồ, Tần Mục nhìn xem Hàn Tuyết Lăng thử hết cuối cùng một kiện đi tới, liền mỉm cười hỏi:
- Thế nào, quần áo có thỏa mãn không?