Editor: Wave Literature
Hầy~
Đây là có ý gì? Anh khinh bỉ mình hay anh khinh bỉ cả ba người vậy?
Thi Yến suy nghĩ một lát nhưng không có câu trả lời. Thay vào đó suy nghĩ khác lại thình lình hiện ra trong trí óc của cô: Có nhiều tiền thì giỏi lắm sao mà anh phải kiêu ngạo như thế?
Nhưng chỉ trong vòng ba mươi giây sau khi suy nghĩ đó vụt qua tâm trí cô thì Thi Yến mới tự vỗ lên mặt mình: Được rồi, mình thừa nhận điều đó. Có tiền nhiều thực sự là giỏi lắm, đặc biệt là anh có thể mua một núi đồ hải sản tươi sống, cao lươn mỹ vị đẳng cấp, món ngon tuyệt vời và những quả trái cây mộng nước…
…
Những ngày vừa qua, cuộc sống của Thi Yến chỉ xoay quanh ba hoạt động-ăn, lên lớp nghe giảng và chơi game.
Những ngày rảnh rỗi trôi qua nhanh chóng và trong nháy mắt thì Cuộc thi Thể thao mùa xuân của trường cũng đã đến gần.
Trong buổi sáng ngày đầu tiên của Cuộc thi Thể thao, các sinh viên đại học đều mặc đồng phục được quy định như khi mỗi lớp tham gia lễ khai mạc. Cuộc thi chạy đua tiếp sức của nữ sẽ được tổ chức sau đó và sẽ có nghỉ giải lao đến tận buổi chiều.
Trong buổi chiều, sẽ có nhảy xa cho nam, chạy tiếp sức cho nam, chạy nước rút 100 mét của nữ và cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng…là chạy marathon 10 km nữ.
Thi Yến và bạn cùng phòng của cô không có gì để làm trong sự kiện đầu tiên của ba sự kiện cả nhưng cái cuối, chạy marathon 10 km nữ thì lại là sự kiện mà Thi Yến phải tham gia.
Trong lúc Thi Yến và bạn cùng phòng đến căn tin trường cùng nhau thì Lăn Nộ An, Hà Điền Điền và Giang Nguyệt đã bắt đầu lo sốt vó về sự kiện sau buổi chiều.
Hà Điền Điền: “Những 10 km đó! Dù Yến Yến không chết ở cuối chặng đường thì cũng vẫn sẽ tàn tật mà!”
Giang Nguyệt: “Chết hay tàn tật đều không phải là những lựa chọn có thể chấp nhận được. Đó là nguyên nhân tại sao mình nói lần thi này chúng ta nên cho Yến Yến rời khỏi sự kiện.”
Hà Điền Điền: “Nhưng làm sao Yến Yến có thể làm thế được? Chúng ta cần một cái cớ hoàn hảo để người khác không nghĩ là cậu ấy rút lui vào phút cuối vì sợ hãi.”
Giang Nguyệt: “Tại sao chúng ta không nói Yến Yến đến kỳ rồi?”
“Nó không hợp lý. Yến Yến đã sử dụng nó trong hầu hết bài giảng Tiết thể dục hai tuần trước rồi.”
Lúc này, đột nhiên Hà Điền Điền quay sang nhìn Thi Yến và hỏi. “Yến Yến, cậu đã nghĩ nên làm gì hay chưa?”
Sự im lặng kéo dài của Thi Yến khiến Giang Nguyệt kéo tay cô và hỏi, “Yến Yến? Cậu đang lâng lâng cái gì vậy hả?”
Thi Yến bình tĩnh lắc đầu và đáp, “Mình không lâng lâng. Mình chỉ đang nghĩ thay vì lo lắng những thứ này thì quyết định sau đó mình nên ăn thịt ướp xào bỏ hủ khô hay sườn xào chua ngọt ở căn tin không phải quan trọng hơn sao…”
Hà Điền Điền: “Tại sao chúng ta giống như hoàng đế còn chưa vội mà thái giám đã vội vậy?”
Giang Nguyệt: “Đúng vậy! Cậu có biết tên thái giám mình đây đa sắp chết vì lo lắng hay chưa?”
Lăng Nộ An, người mà nãy giờ vẫn luôn im lặng thì đột nhiên nhẹ nhàng lên tiếng, “Được rồi, trước tiên hai cậu nên bình tĩnh chút đi. Mình đã triển khai kế hoạch rồi. Lát nữa, trong suốt cuộc thi chạy marathon, chỉ cần Yến Yến cố tình tông vào Tần Nhất Nhiên rồi ngã xuống đất và giải vờ bị trật chân là được. Cách này sẽ không làm Yến Yến xấu hổ, và Tần Nhất Nhiên sẽ không thể nhúng tay vào diễn đàn trường được. Cùng lúc đó, chúng ta sẽ lén đi phía sau Tần Nhất Nhiên để thay đổi việc này của Yến Yến!”
Ngay lập tức mắt của Hà Điền Điền vui mừng sáng lên: “Woa, Nộ An. Cậu thật là thần bảo hộ của mình. Đó thực sự là một cái cớ tốt!”
Giang Nguyệt: “Nếu Nộ An mà sống trong thời cổ đại thì cậu ấy sẽ vợ của vua trong cung cấm, người mà giết hết những phi tần mỹ nữ khác và rồi bước lên vị trí nữ hoàng!”
Lăng Nộ An: “Sai. Mình sẽ là người đầu độc quốc vương để trở thành nữ hoàng trì vị!”
Hà Điền Điền và Giang Nguyệt giơ ngón tay cái lên ngợi khen về phía Lăng Nộ An.
Sau đó, Giang Nguyệt nhìn sang Thi Yến và nói, “Yến Yến à, cậu đã nhớ kế hoạch của Lăng Nộ An hay chưa? Hãy thực hiện kế hoạch sau buổi chiều và kéo ngã Tần Nhất Nhiên kia đi!”
“Ừm ừm ừm…” Thi Yến gật đầu tỏ vẻ đã nghe cái mà họ nói rồi đẩy ba cô bạn về phía đám đông đang xếp hàng tại quầy bán.
…
Sau buổi trưa, họ quay về phòng ký túc xá và Thi Yến bắt đầu đổi một bộ đồ thể thao với giày thể thao.
Có cơ hội nhìn thấy Thi Yến sẽ đánh bại Tần Nhất Nhiên sau buổi chiều nên Giang Nguyệt và Hà Điền Điền tập trung giúp Thi Yến mặc đồ đẹp đẻ đảm bảo ít nhất cô sẽ không thua trong bất kỳ một cuộc chiến về thẩm mỹ nào.