Thanh Xuân Ngây Thơ Tươi Đẹp Cùng Em

Chương 110: Chương 110: Thần giao cách cảm giữa những người đều là lính mới (2)




Chỉ bốn tin nhắn ngắn ngủi nhưng cũng đã có thể đi đến một kết luận rất trực tiếp. Chẳng mất bao nhiêu thời gian để [Northern Tea] có thể hiểu ra tình huống xung quanh [Yến Loves Ice Cream] ngay lúc này.

Hóa ra người mà hắn ta yêu thương gọi là “Muội muội” kia trên thực tế lại là một bà thím già. Người ta không những đã kết hôn mà thậm chí còn có tới hai đứa con rồi…

[Northern Tea] không thèm trả lời tin nhắn của Lâm Giang nữa.

Kể cả khi bọn họ chỉ cách nhau một cái màn hình thì Lâm Giang vẫn có thể cảm nhận được trái tim bối rối của người kia đang tan vỡ trong đau khổ.

Tốt lắm. Chỉ cần cậu ta thấy buồn là mình vui rồi.

Lâm Giang cũng không gửi thêm bất kỳ tin nhắn nào cho [Northern Tea] nữa. Anh thảnh thơi đóng khung trò chuyện rồi quay trở về phòng chơi.

Thay vì bắt đầu trò chơi, anh lại thầm đếm nhẩm trong đầu. Ngay khi đếm đến năm, đúng như những gì dự đoán, giọng nói đầy tức giận của [Northern Tea] truyền tới, “Chết tiệt! Thế này là quá đáng lắm rồi đấy! Đồ lừa đảo!”

Sau đó, [Northern Tea] thoát khỏi phòng chơi.

Và đây chính là khoảnh khắc mà Lâm Giang vẫn luôn chờ đợi-

Chỉ một giây sau khi [Northern Tea] rời đi, Lâm Giang đột nhiên dùng giọng khó hiểu lên tiếng, “Hử? Có chuyện gì xảy ra trong lúc tôi đi vệ sinh sao? Tại sao đột nhiên bạn của muội lại rời khỏi phòng chơi thế? Cậu ta không chơi nữa à?”



Trong suốt quá trình [Northern Tea] bùng phát cơn giận dữ, Thi Yến đang đưa một miếng lạp xưởng hun khói vào miệng.

Lúc mà miếng lạp xưởng đã yên vị trong dạ dày và cô có thể tiếp tục nói chuyện thì [Northern Tea] đã không còn ở trong phòng chơi nữa rồi, sau đó cô bất ngờ nghe thấy [111111] lên tiếng thắc mắc điều tương tự.

Vì thế cô chẳng thể làm gì khác ngoài việc đổi câu hỏi “Có chuyện gì vậy?” của mình thành “Muội cũng không biết nữa” để trả lời [111111].

Trầm ngâm trong giây lát, Thi Yến lại nói tiếp, “Để muội đi hỏi huynh ấy xem sao.”

Vì thế, Thi Yến nhấn vào mục danh sách bạn bè của cô nhưng sau khi tìm đi tìm lại tới hai lần, cô nhận ra rằng cô không thể tìm ra tên của [Northern Tea] ở đâu cả.

“Thật kỳ quái, tại sao muội không thể tìm thấy tên của huynh ấy ở đâu cả nhỉ?”

Thi Yến lại lướt qua một vài cái tên trong danh sách bạn bè thêm một lần nữa, và sau khi xác nhận rằng cái tên [Northern Tea] không còn ở đó nữa, cô mới đột nhiên hiểu ra rằng chính người đó đã xóa cô ra khỏi danh sách bạn bè của anh ta. Thi Yến bối rối hỏi, “Muội chỉ vừa lơ đễnh một chút để mở một gói lạp sườn hun khói thôi mà, tại sao Northern Tea lại xóa tên muội khỏi danh sách bạn bè của huynh ấy chứ?”

“Tôi cũng chẳng làm gì cả. Tại sao cậu ta lại cư xử cái kiểu đó nhỉ?”

Nhớ lại những lời tầm thường mà lúc nãy [Northern Tea] đã nói với cô, Thi Yến theo phản xạ mà hỏi anh, “Có khi nào mấy lời vừa nãy huynh ấy nói với muội đều có ý xấu không nhỉ?”

Vẫn bằng giọng nghẹn mũi của mình, [111111] cũng bối rối mà đáp, “Tôi cũng không chắc chắn cho lắm, nhưng tôi không nghĩ cậu ta đang xúc phạm muội đâu. Dù sao thì muội cũng đâu có chọc giận cậu ta…”

[Yến Loves Ice Cream]: “Vậy tại sao huynh ấy lại đột ngột xóa muội khỏi danh sách bạn bè chứ?”

“Có thể là bởi vì…” [111111] rơi vào im lặng trong giây lát. “…lúc nãy tôi trượt tay, vô tình làm xe phát nổ khiến cả ba chúng ta đều bị xóa sổ. Có thể là cậu ta cho rằng đồng đội quá yếu nên không muốn chơi cùng nữa chăng?”

Thi Yến cân nhắc một lúc rồi cảm thấy lời [111111] nói nghe cũng khá hợp lý. Dù sao thì trong lúc chơi cô cũng đã thể hiện rất tốt, thậm chí cô còn cứu [Northern Tea] một lần trước vào buổi chiều cơ mà. Vì vậy, cô gật đầu tỏ ý khẳng định rồi nói, “Chắc là như vậy rồi.”

Hai giây sau, cô bổ sung thêm, “Nhưng huynh không phải lính mới mà. Huynh chỉ bị trượt tay mà thôi. Làm gì có ai mà chưa từng phạm phải một sai lầm nào cơ chứ?

“Cái vị huynh đài kia cũng quá khó tính rồi…”

Thi Yến cho rằng [111111] sẽ tiếp tục không đáp lời cô như những lần tương tác khác của bọn họ nhưng ngay sau khi cô nói những lời đó, [111111] lại trả lời, “Muội nói đúng, cậu ta quá khó tính rồi. Nếu tôi là muội thì tôi sẽ không bao giờ bận tâm đến cậu ta nữa đâu!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.