Nhưng khác xa với điều mà Lâm Giang kỳ vọng, [Yến Loves Ice Cream] lại không hề cho rằng cô đang bị người khác xúc phạm gì cả. Thay vào đó, thực ra cô lại rất vui vẻ trước lời “khen ngợi” của tên người mới kia. Dù sao thì đó cũng là lần đầu tiên mà cô dũng cảm ra tay cứu người trong trò chơi này. “Muội bỗng nhiên nhận ra rằng trò chơi này cũng không khó cho lắm. Khi mới bắt đầu chơi, muội đã quá lo sợ đến nỗi còn chẳng thể nhúc nhích nổi khi bị người khác tấn công nhưng bây giờ thì muội đã đạt tới đẳng cấp có thể đi cứu người khác rồi!”
Đây có phải… thần giao cách cảm giữa lính mới với nhau không vậy?
Gương mặt Lâm Giang không khỏi co giật khi anh thầm nghĩ: Cô nàng mũm mĩm không những vừa béo tròn mập mạp vừa mù, cô ấy còn là một kẻ ngốc hết thuốc chữa nữa kìa!
[Northern Tea]: “Muội muội thực sự rất tuyệt đấy, tuyệt nhất trong số tất cả những tiểu muội muội mà huynh từng gặp!”
[Northern Tea]: “Muội muội này, lát nữa chúng ta có nên thêm WeChat của nhau không nhỉ?”
Thêm Wechat của nhau à… Chỉ một giây sau khi năm chữ vô tội ấy lọt vào tai Lâm Giang, anh ngay lập tức dậm mạnh phanh xe rồi nhảy ra khỏi xe.
[Northern Tea]: “Người chơi 1, tại sao cậu lại dừng xe vậy? Chất độc sắp đuổi kịp chúng ta rồi kìa!”
Không thèm để ý tới lời cảnh báo của Northern Tea, Lâm Giang nhấn vào màn hình rồi lại nhảy vào xe thêm lần nữa. Nhưng lần này, anh ngó lơ ghế dành cho tài xế rồi thay vào đó trực tiếp ngồi vào ghế hành khách phía trước.
[Northern Tea]: “Người chơi 1, cậu không lái xe nữa sao?”
[Northern Tea]: “Nếu cậu không muốn lái xe nữa thì nên chuyển xuống phía sau này để tôi và muội muội ngồi phía trước…”
Trước khi Northern Tea kịp dứt lời, chiếc xe bất ngờ nổ tung. Sau đó, ba thông báo lập tức hiện ra trên màn hình của mỗi người.
[111111] dùng lựu đạn giết [Northern Tea].
[111111] dùng lựu đạn giết [Yến Loves Ice Cream].
[111111] dùng lựu đạn giết [111111].
[Yến Loves Ice Cream]: “Tại sao muội lại chết vậy? Chuyện gì vừa xảy ra thế?”
[Northern Tea]: “Chuyện quái gì vậy! Người chơi 1, cậu đang làm cái gì thế hả?! Tại sao cậu lại dùng lựu đạn ám sát chúng tôi chứ?”
Hơ. Cứ trò chuyện đi, cứ thoải mà tiếp tục trò chuyện đi… Không phải lúc nãy cậu rất vui vẻ mà nói. “Muội là tuyệt nhất trong số tất cả những tiểu muội muội mà huynh từng gặp!” rồi cả “Muội muội, nhìn cho kỹ vòng này huynh sẽ làm thế nào để đãi muội ăn gà nhé!” à? Sao bây giờ lại không nói gì nữa thế? Cậu định đãi chúng tôi “ăn gà” cơ mà? Bây giờ đội của chúng ta đều đã bị xóa sổ rồi, để xem cậu đãi chúng tôi ăn gà bằng cách nào…
Vì đang bị cảm lạnh nên cổ họng của Lâm Giang có chút đau rát, vì vậy anh không muốn nói chuyện chút nào cả. Trước sự tức giận từ người đồng đội của anh, anh lười biếng soạn một tin nhắn: [Xin lỗi nhé, trượt tay.]
[Northern Tea]: *Ngất!*
Trong khi Northern Tea vẫn tiếp tục than thở về sự ra đi trong đen đủi của bọn họ thì Lâm Giang đã chuẩn bị một phòng chơi khác rồi thêm [Northern Tea] vào danh sách bạn bè của anh.
Rất nhanh sau đó, yêu cầu kết bạn của anh được người kia chấp nhận. Nhưng Lâm Giang lại không bắt đầu trò chơi ngay.
Ở phía bên kia, [Northern Tea] và [Yến Loves Ice Cream] vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi anh nhưng mãi mà trò chơi vẫn chưa được bắt đầu. Vì thế, hai người bọn họ bắt đầu giục anh.
Chỉ đến khi bị hai người đồng đội của mình thúc giục thì Lâm Giang mới lười biếng mà nhấn vào tên của [Northern Tea] rồi gửi cho hắn một tin nhắn: [Khi nào thì em về nhà vậy?]
[Northern Tea] còn chưa kịp soạn tin nhắn để trả lời thì anh đã gửi thêm một tin nhắn khác tới:
[Thằng con trai thứ hai nhà chúng ta vừa mới tỉnh giấc, nó đang quấy khóc vì không có sữa để uống đây.]
[Còn thằng thứ nhất thì vẫn đang không chịu đi ngủ. Nó cứ nhất quyết đòi chờ em về nhà rồi mới đi ngủ.]
[Northern Tea]:??????
Khi [Northern Tea] cuối cùng cũng trả lời tin nhắn của anh thì Lâm Giang lại đóng kịch như thể anh vừa mới nhận ra điều gì đó, sau đó lại gửi thêm một tin nhắn mà hắn đã soạn trước từ lâu: [Xin lỗi nhé. Mấy tin nhắn đó vốn là gửi cho Yến nhưng mà tôi lại vô ý nhấn nhầm vào tên của anh.]