Thanh Xuân Ngây Thơ Tươi Đẹp Cùng Em

Chương 188: Chương 188: Thực sự Yến ngốc có phải là quỷ nhỏ hay không? (2)




Editor: Wave Literature



Mười phút sau, Lâm Giang bước ra khỏi phòng tắm với chiếc khăn tắm. Ngay khi anh bước ra thì lập tức nhìn thấy Lâm Tâm Ý, người vẫn đứng yên bất động ở cửa từ nãy đến giờ.

Xem như Lâm Tâm Ý không hề tồn tại, anh đi thẳng vào phòng thay đồ và khóa cửa lại.

Sau khi mặc một chiếc áo sơ mi và chiếc quần sạch sẽ vào người thì anh rời khỏi phòng, nhưng Lâm Tâm Ý vẫn còn ở đấy.

Lần này, nhìn anh và ngay lập tức Lâm Tâm Ý lên tiếng, “Tao đã đưa cho Yến Yến món quà mày tính tặng con bé rồi!”

Nhưng dường như anh không nghe thấy bất cứ lời nào của Lâm Tâm Ý và Lâm Giang bước thẳng đến bàn, lấy ra một cái máy sấy tóc để hong khô tóc.

Lâm Tâm Ý bước đến gần Lâm Giang và tiếp tục, “Lâm Giang, điều ngạc nhiên tao chuẩn bị cho mày chỉ liên quan đến việc Yến Yến giúp mày bôi thuốc dit da jow mà thôi, không có gì hơn cả. Tao không phá vỡ giao dịch giữa chúng ta. Làm sao mà tao biết được đột nhiên mày biến thành sói và đẩy Yến Yến ngây thơ của tao nằm xuống giường được chứ…”

Lâm Giang dừng một chút và bắn ánh mắt sang Lâm Tâm Ý ở bên cạnh.

Lâm Tâm Ý: “Được rồi mà, Yến Yến ngây thơ là của mày được chưa. Hạnh phúc không hả?”

Mặt của Lâm Giang vẫn giữ thái độ thờ ơ không đổi.

Nhìn thấy thế thì Lâm Tâm Ý thở dài thật sâu và tiếp tục, “Tại sao chúng ta không xem đây như một sai sót trong dịch vụ của tao nhỉ? Tao sẽ hoàn lại tiền cho mày…”

Nói đến đây thì Lâm Tâm Ý lôi điện thoại ra và bất đắc dĩ gõ vào.

Một lát sao, “ding dong!”, điện thoại của Lâm Giang trên bàn rung lên. Đó là thông báo từ AliPay. Lâm Tâm Ý đã gửi lại anh 88 nhân dân tệ.

88…chị không cảm thấy xấu hổ à, chỉ trả lại chút tiền cỏn con này thôi sao?

Lâm Giang vẫn không thể hiện bất kì ý muốn nói chuyện nào với Lâm Tâm Ý chỉ yên lặng hong khô tóc.

“Không đủ à? Được rồi, tao sẽ nạp thêm một chút nữa…” Sau vài phút ngắn ngủi thì Lâm Giang đã nhận được thông báo khác từ AliPay. Con số lần này có chút hào phóng hơn một chút khoảng: 88,8 nhân dân tệ

“Thế này vẫn không đủ hả?” Nhìn thấy vẻ mặt không chút thay đổi của Lâm Giang thì Lâm Tâm Ý gửi thêm 88.88 nhân dân tệ khác và hỏi, “Như thế này đã đủ chưa?”

“Vẫn chưa đủ?” Lâm Tâm Ý giận dữ rít qua kẽ răng và gửi 188,88 nhân dân tệ sang. “Lâm Giang, đây đã là nhượng bộ lớn nhất của tao rồi. Tao không trả cho mày nhiều hơn thế này được nữa. Mày chỉ gửi tiền cho tao có 3 lần trong khi tao gửi mày đến 4 lần rồi đấy. Số tiền cuối cùng tao gửi mày đã quá đủ bù đắp cho mọi vấn đề xảy ra. Thậm chí Taobao chỉ trả 10 nhân dân tệ cho mọi lỗi sai trong dịch vụ của họ. Thực sự, mày không thể kiếm được bất cứ ai hào phóng như tao ở ngoài kia đâu…”

Sự thực là khó có thể tìm được một ai giống chị trên thế giới này, người có da mặt dày như Vạn lý trường thành của Trung Quốc như thế…

Lâm Giang đặt điện thoại của anh xuống và bắt đầu chỉnh sửa lại mái tóc mình trong gương.

Lâm Tâm Ý bỏ điện thoại vào trong túi áo. Cô hướng về phía Lâm Giang và tò mò hỏi, “Này, mày với Yến Yến đến mức độ nào rồi? Hai đứa hôn môi chưa? Hay là nắm tay?”

Nhưng Lâm Tâm Ý chú ý thấy nét mặt của Lâm Giang càng ngày càng lạnh hơn và cuối cùng cô thất vọng lắc đầu và than, “Hay là chưa có gì xảy ra cả? Mày không làm ăn được chút gì à? Lâm Giang, mày đảm bảo là sức khỏe mày vẫn tốt đấy chứ? Một tiếng đồng hồ! Cả một tiếng đồng hồ! Vậy mà mày không làm ăn được gì cả. Có một vài đứa con trai có thể hoàn thành chỉ trong 3 giây! Này Lâm Giang, mày chắc là bản thân không bị bệnh gì chứ?

Chị mới là người bị bệnh ấy, cả nhà chị đều bị bệnh!

Hơn nữa, chuyện mà tôi được hay không được thì liên quan gì đến chị hả!

Thậm chí Yến ngốc còn chưa lo về nó, vậy thì chị làm ầm lên làm cái quái gì hả?

Lâm Giang xoay người và bước ra khỏi phòng ngủ của anh.

Lâm Tâm Ý theo sát sau anh và lầm bầm, “Ôi chúa ơi, làm sao em trai tôi có thể vô dụng đến mức này được cơ chứ?”

“Lâm Giang, đừng đi nhanh thế. Mày nên xem nhiều phim Nhật để rèn luyện kĩ năng về phương diện này. Nếu mà quá xấu hổ để mua thì ta sẽ giúp mày. Nhưng mày nhớ trả cho tao một ít tiền, cùng một khoản phí dịch vụ nho nhỏ nữa—”

Ngay lúc này, Lâm Giang đã dừng cước bộ và xoay người, “Trừ việc tổ chức sinh nhật cho Yến Yến ra thì chị sẽ còn dịp nào như thế này nữa hả?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.