Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Khi đó lại đúng lúc gặp việc chia nhà này, thế là để khen ngợi ông nội Kiều, xưởng trưởng trực tiếp cho ông nội Kiều một trong bốn hộ có ba phòng ngủ một phòng khách, mặc sức ông ấy chọn tầng trệt, mọi người trong Kiều gia không thích leo lầu, vì thế rất dứt khoát chọn tầng một.
Nhà ở lầu một, trước cửa cực kỳ rộng rãi, thích hợp tập đi, phía trước cũng không có những tòa nhà ống che khuất ánh mặt trời, trước khi chưa tới mùa hè, Kiều Trúc Phương bà ấy thường ngày không có việc gì làm thì dẫn cháu gái ra ngoài phơi nắng.
Bây giờ đến mùa hè rồi, Kiều Trúc Phương ít dẫn cháu gái của bà ấy ra ngoài hơn, quá nắng, bấy giờ tập bước xong thì dẫn cháu gái đi thẳng về nhà.
Bà ấy vừa ôm cháu gái vào nhà, vừa cười khen: “Gia Gia chúng ta thật là lợi hại, hôm nay lại đi nhiều như vậy, còn vững như thế, không có đứa trẻ nào so được với Gia Gia chúng ta! Ôi ôi ôi! Để bà nội hôn một cái, bà nội thích Gia Gia chúng ta nhất. Gia Gia chúng ta xinh đẹp, đẹp muốn chết.”
Tuy cháu gái Gia Gia vừa mới một tuổi, có rất nhiều lời người lớn nói có thể nghe không hiểu, nhưng Kiều Trúc Phương mỗi ngày đều theo thói quen khen ngợi, ao bảo cháu gái bà ấy được người ta thương yêu như vậy chứ? Bà ấy hận không thể nói hết những lời khen ngợi ở trong lòng ra.
Nhìn bộ dáng đáng yêu trắng mềm của cháu gái ở trong lòng, lòng Kiều Trúc Phương mềm nhũn, nhà ai có cháu gái đẹp như cháu gái bà ấy chứ? Kiều Trúc Phương cảm thấy nếu có tiểu tiên đồng là thần tiên trên trời rơi xuống, có lẽ cũng có bộ dáng xinh đẹp như cháu gái bà ấy!
Lúc này Kiều Trúc Phương càng cảm thấy con trai Kiều Hòa Bình có vận may, cưới được vợ xinh đẹp, nếu không cháu gái nhỏ cũng không xinh đẹp như vậy?
Dù sao Kiều Trúc Phương chắc chắn cháu gái đẹp như vậy tuyệt đối là công lao của con daua, dù sao con trai của bà từ nhỏ đã không di truyền được nhan sắc tốt của ba anh ấy, chỉ có thể nói là đoan chính mà thôi, không có ăn khớp gì với anh tuấn.
Song con trai mình sinh, bản thân bà ấy cũng không tốt bao nhiêu, cũng sẽ không ghét bỏ con trai. Nhưng cũng may bà ấy và con trai bà ấy hai người đều không chịu thua kém, bà ấy tìm một người chồng tuấn tú, con trai tìm một người vợ đẹp, nửa kia xem như bù đắp khuyết điểm vẻ ngoài của mẹ con bọn họ, bản thân không đẹp, nửa kia đẹp cũng không tồi.
Trên thực tế trước khi cháu gái sinh ra Kiều Trúc Phương bà ấy còn lo lắng, chỉ sợ giống ba cô, không thừa hưởng được khuôn mặt xinh đẹp của mẹ, dù sao Kiều Trúc Phương bà ấy chính là một ví dụ, vóc người chồng bà ấy ưa nhìn như vậy, lúc con trai còn ở trong bụng của bà ấy, bà ấy nhắc mãi nhất định phải theo chồng bà ấy, dáng dấp khôi ngô, kết quả thẻ tên kẹp vào con trai Kiều Hòa Bình khi sinh ra cực kỳ giống bản thân bà ấy, không thể nói xấu, nhưng quả thực tầm thường, không dính chút gì với tuấn tú!
Tuy nói mặc kệ con trong bụng con dâu sinh ra có bộ dáng gì, đều là con cháu nhà mình, đều thương, nhưng tâm lý Kiều Trúc Phương vạn phần trông mong sinh ra một đứa trẻ đẹp.
Sau khi cháu gái ra đời, vừa sinh ra đã không giống với những đứa bé mới sinh của người khác, khuôn mặt rất hồng hào.