[Thập Niên 50] Tôi Là Cô Ruột Của Nhà Giàu Số Một

Chương 3: Chương 3: Xuyên đến năm 1951 (3)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lục Bình An là ngoại lệ, là do bà cả tự tay nuôi nấng, nên phòng ngủ nằm liền kề với phòng của Lục Minh Châu.

Lục Minh Châu bước vào phòng ngủ của ba Lục lục lọi.

Lúc đám người ba Lục rời đi, chắc chắn sẽ nhét hết vàng, ngoại tệ, châu báu kim cương vào trong hành lý, còn các vật phẩm cồng kềnh còn lại tuyệt đối sẽ không xuất hiện trong hành lý, cho dù bọn họ có sắp xếp cẩn thận hơn nữa, trong phòng cũng vẫn sẽ có cá lọt lưới.

Lục Minh Châu để mắt tới đám cá lọt lưới này.

Đáng tiếc ngoại trừ đồ dùng gia dụng cồng kềnh, trong phòng không có vật phẩm quý giá gì, ngay cả tranh chữ danh gia treo trên tường trước kia và đồ sứ, bồn cây cảnh bày ở trong phòng cũng không thấy đâu, chỉ có mấy chồng tiền mặt và một trăm đồng đại dương trong ngăn kéo bàn trang điểm.

Đoán chừng là cảm thấy mang ra ngoài cũng vô dụng, nên bị bỏ lại.

Tập RMB(*) đầu tiên có giá trị rất lớn, cơ bản là 1000 tệ, 5000 tệ, 10000 tệ, mới tinh.

(*) RMB: viết tắt của nhân dân tệ.

Lục Minh Châu tạm thời cất hết, sau đó mở tủ quần áo, ngăn giường bí mật ra.

Thời buổi này. người có tiền rất thích giấu bảo vật dưới lòng đất, giấu bảo vật trong tường, rất nhiều đồ dùng cũ đều được chế tạo thêm một ngăn bí mật, trong phòng chuẩn bị một căn phòng tối, sở dĩ nguyên thân biết điều này, là bởi vì trước khi lâm chung, bà Lục đã lấy không ít vàng bạc châu báu từ trong tủ quần áo của mình và phòng ngủ chính của ba Lục giao cho nguyên thân, còn nói phương pháp mở căn phòng bí mật cho nguyên thân biết.

Trời sinh bà Lục đã có mệnh cách tốt, đại phú đại quý, vượng phu ích tử, bản thân lại thông minh tháo vát, khi còn ở chung với ba Lục ở phòng ngủ chính, dù con trai cả đã mất, mệnh cách nguyên thân và đãi ngộ của Lục Bình An đều không ảnh hưởng tới địa vị của bà ở nhà họ Lục.

Thầy bói nói, mệnh cách của bà Lục có thể chắn được bọn họ.

Sau khi bà Lục qua đời, quốc gia mới, chính quyền mới được thiết lập, việc làm ăn của nhà họ Lục ngày càng sa sút, mọi người không đi tìm nguyên nhân, mà lại tính lên đầu nguyên thân, bà nội Lục nhiều lần ám chỉ con trai đuổi bọn họ ra khỏi nhà.

Rất nhanh, Lục Minh Châu như nguyện tìm được một rương vàng thỏi nhỏ, sáu rương bạc lớn và khế ước phòng ốc của vườn hoa nhà họ Lục ở trong căn phòng bí mật.

Khế ước phòng ốc là đồ mới, chủ nhà thế mà lại là Lục Minh Châu!

Trong rương đựng vàng thỏi có một phong thư ba Lục để lại cho cô, nét chữ viết ngoáy, nói để cho cô 40 con cá vàng, 3 vạn đồng đại dương và 10 triệu tiền mặt trong ngăn kéo bên ngoài, vườn hoa nhà họ Lục cũng để lại cho cô, hơn nữa tất cả nhà riêng của bà Lục đều để hết cho cô, cũng đủ để cam đoan nửa đời sau của cô không cần phải lo cơm áo gạo tiền, cho dù không đưa cô ra nước ngoài, coi như cũng không làm cô thất vọng.

Lục Minh Châu bĩu môi, lập tức cất vàng, bạc và khế ước vào không gian tùy thân.

Mấy năm trước khi cô xuyên qua, cô có được một không gian trữ vật, không quá lớn, cao ba mét, dài rộng theo thứ tự là 13 mét và 8 mét, tương đương với ba gian nhà ngói vô cùng rộng rãi, thời gian bên trong là bất động, cô cho rằng trời sắp giáng trọng trách cho cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.