Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trương Tú Mai nghe ra ý tứ trong lời của con dâu, hỏi: “Nghe ý của con là muốn Tĩnh Tĩnh làm quen với?”
“Vẫn là mẹ thông minh.” Trần Phương nịnh hót Trương Tú Mai một câu, nhìn Lâm Tĩnh cười nói: “Người chị muốn nói, cũng không phải ai khác mà chính là con trai của chủ nhiệm xưởng chúng ta, cậu ta là người có tiền đồ. Dù chưa có nhà nhưng nơi gia đình cậu ta ở ba phòng ngủ hai phòng khách, Lâm Tĩnh gả qua là có thể có phòng riêng, không thể nào kém hơn so với gả cho quân nhân đúng không?”
Chỉ riêng nghe những gì Trần Phương nói, điều kiện của người này thực sự không tệ, nhưng Hồ Dương chỉ có mấy đơn vị lớn như vậy, công nhân viên chức kết thân cũng nhiều, phàm là có chút gió thổi cỏ lay, không tới ba ngày là có thể truyền khắp.
Trương Tú Mai chỉ đang nghỉ hưu ở nhà chứ không phải là bà ấy không ra ngoài, làm sao bà ấy có thể không biết chuyện của con trai của chủ nhiệm chỗ Trần Phương? Lập tức bà ấy cười lạnh một tiếng: “Đúng vậy, cậu ta có điều kiện tốt, nhưng đáng tiếc cậu ta lại bị gù lưng.”
Thật ra lúc Lâm Vệ Đông đưa Trần Phương về nhà, Trương Tú Mai đã không hoan nghênh cô ta, cô gái này vừa vào cửa mắt đã đảo rối rít, mặc dù không nói ra nhưng ánh mắt vẫn tiết lộ sự không hài lòng với ngôi nhỏ nhà của nhà họ Lâm.
Bởi vậy khi Lâm Vệ Đông nói muốn kết hôn với Trần Phương, Trương Tú Mai không quá tán thành, bà ấy cũng bày tỏ lo lắng của mình với con trai. Nhưng những người trẻ tuổi đang yêu cuồng nhiệt rõ ràng không nghe lời khuyên của ba mẹ, Trương Tú Mai không muốn mẹ con mâu thuẫn nên cũng gật đầu đồng ý.
Sau đó, quá trình kết hôn coi như cũng không suôn sẻ, mặc dù nhà họ Lâm có ba người công nhân, nhưng lúc đó Lâm Vệ Đông mới chỉ là nhân viên chính thức được nửa năm, Lâm Tĩnh lại đang đi học, gia đình không thực sự tính là giàu có. nhà họ Trần vừa muốn sính lễ vừa muốn ba món đồ đắt, nhà bà ấy thực sự không đủ tiền.
Tuy rằng cuối cùng sính lễ chỉ có giá 188 tệ, ba món đồ đắt chỉ mua đồng hồ đeo tay, nhưng tính cả chi phí yến tiệc và đám cưới, khoản chi tiêu này đối với nhà họ Lâm mà nói là không hề nhỏ, vì lý do này, Lâm Quốc Văn còn phải ứng trước nửa năm tiền lương.
Mặc dù chuyện trước khi kết hôn không mấy dễ chịu, nhưng Trương Tú Mai không phải là kiểu mẹ chồng nói mãi không dứt, dù Trần Phương có nhiều thói xấu nhưng không có vấn đề gì lớn, vì vậy sau một thời gian dài, quan hệ mẹ chồng nàng dâu cũng coi như hòa thuận.
Nhưng những gì Trần Phương nói hôm nay thực sự đã chạm đến điểm mấu chốt của Trương Tú Mai.
Người ngoài làm mai biết giới thiệu cho bà ấy chọn người khỏe mạnh cho con gái, nhưng Trần Phương thì ngược lại, mở miệng là giới thiệu cho con gái bà ấy một người gù. Ai biết thì biết đây là chị dâu chứ ai không biết lại tưởng Trần Phương và con gái bà ấy có thù oán.