Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cả đêm đều mơ giấc mơ ngọt ngào được làm vợ của Tổng tư lệnh, cô ta vui vẻ đến tận sáng hôm nay, cho đến sau khi đi làm nhìn thấy Lâm Tĩnh.
Thành thật mà nói, khi nhìn thấy Lâm Tĩnh, Phương Á Lan có hơi chột dạ, bởi vì cho dù là kiếp trước của cô ta, hay là sau khi sống lại nhìn thấy quyển tiểu thuyết đó, thì người gả cho Triệu Hoằng Nghị làm vợ của tư lệnh đều là Lâm Tĩnh.
Đúng vậy, Phương Á Lan trùng sinh, hơn nữa sau khi sống lại cô ta còn thấy được thiên cơ, biết thế giới này thực ra là một quyển sách, nhưng nữ chính không phải là cô ta, mà là người gả cho quân nhân đã có một đời vợ, Lâm Tĩnh. Còn cô ta cùng lắm chỉ là một tấm bia đỡ đạn mà thôi!
Từ nhỏ Phương Á Lan đã là cô gái nổi bật nhất trong khu tập thể, sau khi tốt nghiệp trung học, mặc dù không tiếp tục học lên nữa, nhưng cũng dựa vào sự cố gắng của bản thân để được nhận vào xưởng may mặc, không giống như Lâm Tĩnh lợi dụng sơ hở mới vào được. Hơn nữa cuộc hôn nhân khi đó của cô ta cũng không tồi, chồng là học sinh cấp hai, sau khi tốt nghiệp được phân về Uỷ ban cách mạng làm việc, quan trọng nhất là khi cuộc đại vận động bắt đầu, anh ta chẳng những không bị xuống chức, mà còn từng bước thăng tiến.
Bởi vì vậy, kiếp trước sau khi Phương Á Lan kết hôn không lâu liền chuyển vào những căn nhà màu trắng nhỏ mà chỉ có lãnh đạo của Uỷ ban cách mạng mới được ở. Mà càng quan trọng hơn là, tuy rằng chồng của cô ta hơi lớn tuổi, nhưng vẫn là trai tân.
Cho nên kiếp trước khi nghe thấy Lâm Tĩnh còn trẻ mà đã rổ rá cạp lại, trong lòng Phương Á Lan vô cùng khinh thường, cho rằng cô muốn trèo lên cành cao đến phát điên rồi. Khi đó Phương Á Lan cảm thấy, chắc chắn cô ta sẽ không vì tiền mà làm mẹ kế cho ba đứa trẻ như Lâm Tĩnh!
Nhưng cuộc sống kiếp trước của Phương Á Lan cũng không thuận buồm xuôi gió cho lắm, sau khi kết thúc đại vận động, chồng cô ta bị người ta tố cáo, mặc dù không phải ngồi tù, nhưng công việc cũng mất hết, người cũng bởi vậy mà không gượng dậy nổi.
Chông cô ta cũng không suy sụp hoàn toàn, sau khi đổi mới người giàu nổi lên như nấm mọc sau mưa, khiến cho chồng cô ta cũng hăng hái lên, tìm người vay tiền dự định ra tay thể hiện. Chỉ là chồng cô ta đã làm cán bộ nhiều năm, đã bị nuôi thành kiểu đặt tiêu chuẩn vượt quá khả năng từ lâu rồi, tiền lẻ thì chướng mắt, muốn kiếm tiền to thì lại không làm được, mỗi lần khởi nghiệp là mỗi lần thua lỗ, đến cuối cùng cô ta không chịu nổi nữa, làm ầm lên muốn ly hôn.
Chẳng qua sau khi ly hôn Phương Á Lan cũng sống không tốt lắm, bởi vì khi chồng cô ta liên tục thăng chức cô ta đã nghỉ việc ở xưởng may mặc, bây giờ đã đến tuổi trung niên, cô ta cũng chỉ có thể dựa vào làm việc lặt vặt sống qua ngày.