Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sĩ quan phông nền này vốn được cô ta tạo ra để đánh mặt châm chọc Tần Nhu, nhưng không ngờ bọn họ lại sắp kết hôn!?
Tiết Đình Đình thầm phẫn hận trong lòng, mới đầu cô ta cũng không định viết sĩ quan phông nền này, chỉ cho anh ta có gia thế và năng lực rất tốt, Tần Nhu quấn lấy người ta muốn trèo lên cành cao chọc cho mọi người chê cười...
Mà bây giờ, Tần Nhu thật sự leo lên được phông nền này.
Điều khiến cho Tiết Đình Đình khó chịu hơn là, mấy hôm trước Tần Nhu dám liếc mắt đưa tình với nam chính Lâm Trường Ngạn ở ngay trước mắt “Tiết Đình Đình”, Lâm Trường Ngạn cũng giống như Lâm Minh Huy ngoài thực tế, suýt nữa bị vẻ đẹp của cô hấp dẫn.
Tần Nhu đúng là con hồ ly tinh chuyên quyến rũ người.
“Tiết Đình Đình, hôm nay cô không đi luyện hát à?”
“Hai ngày nay cô làm sao vậy, kỹ thuật hát không bằng trước nữa?”
Chu Mỹ Lan đi ngang qua nói với cô ta mấy câu, khiến sắc mặt của Tiết Đình Đình trở nên cực kỳ khó coi: “Đợi lát nữa tôi sẽ đi luyện ngay.”
Chu Hiểu Linh ở bên cạnh Chu Mỹ Lan không khỏi kinh ngạc nói: “Tần Nhu hát đoạt giải thưởng, trong khi Tiết Đình Đình lại thụt lùi.”
“Tiếc là Tần Nhu hát càng ngày càng hay, nhưng lại sắp giải ngũ.”
Nghe thấy những lời này, sắc mặt của Tiết Đình Đình càng khó coi hơn, cô ta nghĩ là do mấy ngày nay trạng thái của mình không tốt, chứ tuyệt đối không thừa nhận là mình hát không bằng Tần Nhu.
Trong quá khứ, cô ta vẫn luôn nghĩ Tần Nhu dành được giải nhất trong cuộc thi hát, là vì cô có ngoại hình xinh đẹp, giám khảo có thêm ấn tượng về cô.
Sau đó có người của công ty giải trí tới tìm Tần Nhu, Tần Nhu từ chối, trong khi cô ta tự giới thiệu mình, lại bị người của người công ty giải trí từ chối, điều này càng khiến cho Tiết Đình Đình kiên định với suy nghĩ của mình, ngấm ngầm hận Tần Nhu.
Bây giờ cô ta là nữ chính, cô ta sẽ trở thành đôi vợ chồng sống tới bạc đầu giai lão với nam chính Lâm Trường Ngạn, còn Tần Nhu, gả cho một sĩ quan khó tính.
Tiết Đình Đình thầm hi vọng sĩ quan hải quân này sẽ có tính tình nóng nảy, nhiều thói quen xấu, tốt hơn hết là người đàn ông bạo lực, để cuộc sống sau khi kết hôn của Tần Nhu trở nên cực khổ, biến cô trở thành người phụ nữ trung niên hai tay sần sùi, sắc mặt vàng khè.
Còn cô ta, sẽ được nam chính Lâm Trường Ngạn cưng chiều lên tới tận trời cao.
Nghĩ tới đây, Tiết Đình Đình nhếch khóe môi, không khỏi cúi đầu ngượng ngùng cười.
“Bà Dương đó lại tới rồi!”
“Đến tìm Tần Nhu hả? Tần Nhu không có ở đây!”
...
Động tĩnh ngoài cửa thu hút sự chú ý của rất nhiều người tới xem náo nhiệt, Tiết Đình Đình và mấy người Chu Mỹ Lan Trương Mân đều chạy ra xem. Hóa ra là mẹ của đoàn trưởng Dương, cũng chính là bà Dương nghe nói lúc trước bị Tần Nhu chọc giận đến nằm viện lại tới đoàn văn công gây chuyện.
Hôm nay bà Dương dẫn theo cô con dâu mình tìm ở nông thôn tới khoe khoang, phụ nữ Vương Phương Phương đứng bên cạnh chính là cô con dâu bà ta mới chọn cho con trai, bà ta tìm mẹ kế tốt cho cháu trai của mình, là người làm việc nhanh nhẹn, nhẫn nhục chịu khó, quan trọng hơn là —— Vương Phương Phương rất nghe lời mẹ chồng là bà ta đây.
Lần này bà ta tới đây để cảnh cáo cái con tiểu hồ ly tinh gọi là Tần Nhu đó, đừng nghĩ tới chuyện với cao con trai bà ta, con trai bà ta là đoàn trưởng đấy.
“Gọi Tần Nhu ra đây.”
Mấy người Đường Nhụy Bạch tiếp lời: “Tần Nhu không có ở đây.”
“Sao cô ta lại không có ở đây? Các cô đừng có lừa tôi, tôi biết đám văn công các cô không có ngày nghỉ...”
“Tần Nhu sắp giải ngũ rồi.”
“Cô ta sắp giải ngũ?” Bà Dương mừng thầm trong lòng: “Lãnh đạo các cô cảm thấy cô ta gây ảnh hưởng không tốt hả?”
“Cô ta muốn giải ngũ kết hôn.”
Bà Dương nghe xong càng vui vẻ hơn, nghĩ danh tiếng của con tiểu hồ ly tinh này bị mình mắng đến mất hết, vội vàng tìm một người gả đi.
“Cô ta gả cho ai?”
“Là sĩ quan Lục.”