[Thập Niên 70] Mẹ Xinh Đẹp Hàng Ngày Nuôi Con

Chương 13: Chương 13: Điện báo 4




Ôn Noãn cầm lại một ít phiếu cùng với tiền, cũng không thay đổi kế hoạch ban đầu, vẫn chọn ăn mì vằn thắn ở tiệm cơm quốc doanh.

Thời buổi này thực phẩm đều là hàng thật giá thật, tuy rằng một xu hai một bát mì vằn thắn, nhưng lại đầy ú ụ một bát lớn, bên trong còn có thể thấy được nhân thịt, cái này cũng là khó có được.

Không biết có phải đứa nhỏ đói bụng hay không, Ôn Noãn đút sợi mì vằn thắn cho cô bé, cô bé đều ăn sạch bách.

Ăn xong còn cầm lấy chiếc đũa bên cạnh gõ gõ lên bàn, giống như muốn ăn thêm một bát.

Ôn Noãn lấy khăn ra chùi miệng cho cô bé, nói: “Đủ rồi, còn ăn nữa là sẽ nôn ra đấy.”

Cô bé nghe vậy mới chịu ngồi yên, để mặc cho Ôn Noãn vừa ôm vừa ăn, nghe thấy Ôn Noãn nói như vậy, bèn ngẩng đầu nhìn cô, mắt to chớp vài cái, ánh mắt mở to.

Bởi vì vừa mới khóc xong, ánh mắt vẫn còn hơi nước, nhìn giống như hai viên bảo thạch cực lớn.

Ôn Noãn thấy dáng vẻ đáng thương tội nghiệp của cô bé, cười nói: “Đừng giả vờ đáng thương, quỷ nhỏ ạ.”

“Đi, mẹ mang con đi mua vải dệt cùng với bông, làm bộ váy mới cho con!”

Lúc đầu Ôn Noãn tính mua ít vải dệt cùng với bông rồi về nhà luôn, nhưng khi đi ngang qua hợp tác xã cung tiêu, nhìn thấy đám người tất bật đi qua đi lại nhưng lại có trật tự bên trong, cô chợt dừng lại.

Buổi sáng tầm này, người tới hợp tác xã cung tiêu đều vì muốn mua đồ, bởi vì rất nhiều đồ ăn thịt thà các loại đều cung ứng vào buổi sáng.

Ôn Noãn nghĩ mình mang theo trẻ con, cũng không muốn chen vào, mua chút bột mì rồi trở về nhà, tính toán buổi chiều thì trở lại một chuyến.

Sau khi về đến nhà, Ôn Noãn đếm lại tiền với phiếu vừa lấy lại ở chỗ mẹ Ôn, có tám thước vải, cùng với hơn một cân bông.

Làm hai bộ áo bông cho một đứa trẻ chắc là đủ rồi.

Bởi vì tháng tuổi của đứa bé còn nhỏ, sau khi về đến nhà, con gái nhỏ ăn uống no đủ lại ngủ một giấc.

Vừa ngủ một cái liền ngủ thẳng đến hơn một giờ chiều mới tỉnh lại.

Giữa trưa Ôn Noãn ăn bánh nướng áp chảo, rồi mang theo con gái tỉnh ngủ đi ra cửa.

Chẳng qua Ôn Noãn cũng không đến thẳng hợp tác xã cung tiêu, mà là trước tiên đi đến trạm y tế một chuyến.

Giữa trưa có người của ban quản lý khu phố đến tuyên truyền vấn đề trẻ em bị bại liệt, Ôn Noãn nghĩ đến cảnh ngộ của con gái ở trong sách, để đề phòng vạn nhất, quyết định mang đứa nhỏ đi nhận ít kẹo viên, thuận tiện kiểm tra sức khỏe cho đứa nhỏ.

Từ lúc sinh ra đến bây giờ, hình như đứa nhỏ chưa kiểm tra sức khỏe lần nào, Ôn Noãn lại không có kiến thức về việc nuôi dưỡng con nhỏ.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.