Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trong mơ không có cô, nhưng cô xuyên qua, giấc mơ này... Thật sự chỉ là mơ thôi sao?
Triệu Kha phải chứng thực.
“Ôi chao? Triệu Kha, đó là ba cậu phải không?”, Tiểu Văn dùng sức quơ quơ cánh tay của Triệu Kha, ngón tay chỉ về phía trước: “Cậu xem.”
Triệu Kha hoàn hồn, ngẩng đầu nhìn về phía cửa lớn nhà máy, thấy người đàn ông trung niên đứng bên ngoài cửa chính, nhưng không phải là ba cô, Triệu Kiến Quốc.
Không lễ không tết, ba cô sao lại đến công xã? Trong đầu Triệu Kha không khỏi bất an.
Triệu Kiến Quốc cũng nhìn thấy con gái, cười ha ha giơ tay lên vẫy vẫy.
Hai người bước nhanh tới, Tiểu Văn sau khi chào hỏi xong thì rời đi trước, Triệu Kha hỏi: “Ba, sao ba tới đây?”
Tính tình Triệu Kiến Quốc ổn trọng, không nóng không vội nói: “Có chuyện tốt, vừa đi vừa nói chuyện.”
Triệu Kha ngửi thấy mùi thuốc trên người ba cô, trông ông ấy quả thực vui sướng, trên mặt cũng lộ ra nụ cười: “Chuyện vui gì ạ?”
“Là chị con, sắp có chồng, mẹ con bảo ba tới cung tiêu xã mua chút kẹo.”
Nhà bọn họ có ba chị em, chị Cả Triệu Miên, Triệu Kha là chị Hai, em trai Út Triệu Phong.
Triệu Kha có hơi kháng cự với việc xem mắt, nhưng vui vẻ vì chị Cả: “Mẹ con long trọng như vậy? Xem ra là đối tượng tốt.”
Triệu Kiến Quốc cười gật đầu: “Đúng là không tệ, là con trai kế toán của đội sản xuất Thôn Lý, gọi là Lý Đại Thắng, con quen không?”
“Lý Đại Thắng à...”
Lý Đại Thắng?!
Triệu Kha chợt ngừng bước, trong mắt chấn động.
Triệu Kiến Quốc thu hồi bộ dáng tươi cười: “Sao thế? Có chuyện gì?”
Có chuyện, chuyện lớn.
Trong mơ, đối tượng của chị Cả gọi là Lý Đại Thắng, con trai kế toán đội sản xuất Thôn Lý.
Trước đó, cô căn bản không quen người này, không thể nào biết được tên của người này, không thể nào không có lý do mà mơ tới.
Cho nên cô thật sự xuyên sách?
Triệu Kha hơi mím môi, rất mơ hồ.
Trong mơ chị Cả và em trai nhà bọn họ, con gái thứ Hai “Đuối nước chết sớm.”
Ba mẹ thiên vị em trai, chị Cả khuất phục em trai.
Mà nói chuyện cưới gả cùng Lý Đại Thắng, muốn cả một trăm tệ để lại cho nhà mẹ ruột, sau khi kết hôn tiền cô ấy kiếm được cũng hầu như đều cầm về nhà mẹ ruột, đối với em trai cầu gì được đó, nuông chiều đến em trai chẳng sợ gì cả.
Nhà chống rất có thành kiến với chuyện này, Lý Đại Thắng không ít lần động tay với chị Cả, có lần nghiêm trọng nhất, trực tiếp đánh khiến chị Cả sinh non, xuất huyết nhiều một xác hai mạng.
Em trai biết được chị Cả mất, nhất thời xúc động, chạy đi Thôn Lý đánh nhau với Lý Đại Thắng, ngược lại bị đánh nửa tàn phế, liên lụy ba mẹ lúc tuổi già.
Nhưng vấn đề là, ba tuổi cô xuyên qua, nghe thấy, ba mẹ và chị gái cô không giống trong sách kia, em trai cô cũng không phải bánh bao thơm.
Ngược lại chị Cả đối tốt với cô hơn em trai nhiều.
Cuốn sách này xảy ra chuyện gì?
Triệu Kiến Quốc qua hồi lâu không nghe thấy nói tiếp, hỏi: “Sao không nói lời nào? Con quen biết nhiều người, có phải đã nghe nói cái gì không?”
Triệu Kha khó mà nói định tội những chuyện chưa từng xảy ra, chỉ nói mập mờ: “Hình như tính tình không được tốt.”
Triệu Kiến Quốc có hơi do dự: “Chị con không còn cách nào khác, là dễ bị ức hiếp, nhưng mẹ con...”
Đồng chí Dư Tú La chủ nhiệm phụ nữ đội sản xuất Thôn Triệu, tính tình nóng nảy, nói một là một.
“Tính tình không tốt” ở chỗ cô hoàn toàn không có sức thuyết phục.
Sau khi hai ba con cô đối diện nhau, cùng trầm mặc.
Lát sau, Triệu Kha hỏi: “Ngày náo chị Cả gặp nhà chồng?”
“Ngày mốt, hẹn chín giờ trưa.”
Thứ bảy, có thể trở về.
Triệu Kha nói: “Con trở về.”
Triệu Kiến Quốc gật đầu: “Ba tới xưởng ổ trục, một là nói với con một tiếng, cái đó, mẹ con nói trong nhà không có phiếu kẹo, phải đổi với con hai phiếu.”
“Người một nhà nói đổi cái gì, dùng là được, vậy con về ký túc xá lấy.”
“Đinh là đinh mão là mão, mỗi tháng con đều cho nhà tiền, không thể lại chiếm hời của con.”