Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng

Chương 71: Chương 71: Các ngài vất vả rồi




Tiền viện cũng chỉ lớn như vậy, muốn xây phòng liền phải đem nhà kho huỷ đi, mọi người cũng không có đồ gì để trong đó, ngoại trừ ngày thường nhặt củi bỏ vào, lúc này không ai nói không đồng ý.

Trưởng thôn bắt đầu cùng Lý Hướng Bắc thương lượng kích thước phòng ở, thuận tiện đo đạc luôn.

Chờ bên này xong việc, Lý Hướng Vãn tiến lên nói: “Trưởng thôn, ta muốn ở hậu viện mở một cánh cổng.”

Đây xem như hoàn toàn muốn kéo ra giới hạn.

Trưởng thôn cũng không biết nữ oa này lăn lộn cái gì, tiền phỏng tay quá không cầm được?

Vẻ mặt sốt ruột nhìn Lâm Ngọc Trúc cùng Vương Tiểu Mai hỏi: “Hai người các ngươi có ý kiến không?”

Vương Tiểu Mai nhìn Lâm Ngọc Trúc, mở cổng cũng không có gì không được, Lâm Ngọc Trúc gật đầu nói: “Mở thì mở, có điều ta không chi tiền.”

Buồn cười, nàng đi hai bước ra cổng trước còn có thể coi như giảm béo, tiêu tiền lãng phí nói cái gì cũng sẽ không tiêu, lời mất lòng phải nói ngay từ đầu.

Vương Tiểu Mai lập tức gật đầu phụ họa: “Không chi tiền.”

Trưởng thôn lại nhìn Lý Hướng Vãn, Lý Hướng Vãn vốn dĩ cũng không trông cậy vào hai người này chi tiền, lạnh nhạt nói: “Ta tự mình chi, cũng không biết có thể tìm ai làm?”

“Tìm thợ mộc là được, cửa gỗ tìm hắn làm là được, đến lúc đó bảo hắn thuận tiện giúp ngươi lắp cửa lên. Được rồi, các ngươi còn có việc gì không?”

Một đám làm nền ở kia lắc đầu, các đương sự thì trầm mặc.

Trưởng thôn cảm thấy không khí ở nhà chung của thanh niên trí thức có chút không thích hợp, muốn về nhanh, vội vàng dặn dò: “Xây nhà mở cổng cũng phải đợi đến khi mưa tạnh mọi người nhàn rỗi mới làm, trước tiên cứ định ra như vậy, đợi sau này chúng ta bàn lại, ta về đây.”

Lâm Ngọc Trúc nhìn trưởng thôn từng bước một gian nan lội bùn mà đi, cảm thấy nhọc lòng thay ông, đây thật đúng là việc lớn việc nhỏ của cả thôn đều tìm hắn.

Trưởng thôn vừa về, mọi người cũng tan cuộc, Lý Hướng Bắc kìm nén buồn bực trong ngực phức tạp nhìn chằm chằm Lý Hướng Vãn, Lý Hướng Vãn đi qua trước mặt hắn, nửa giây thời gian cũng không chịu dừng lại, xoay người đi một mạch.

Vương Dương có chút tức giận, giọng điệu không quá hữu hảo nói: “ Ngươi thay nàng làm nhiều như vậy, cuối cùng liền rơi vào kết quả này? Không phải chỉ là đưa một cô gái đi trấn trên khám bệnh thôi à, đến mức như thế sao.”

Vương Tiểu Mai sau cái ngày được Lâm Ngọc Trúc dăm ba câu chỉ điểm, đã hơi hiểu Lý Hướng Vãn vì sao tức giận, nàng cùng Lâm Ngọc Trúc còn chưa đi xa, lời Vương Dương nói hai người nghe rõ ràng, Vương Tiểu Mai hừ lạnh một tiếng: “Thật sự là quá ngu ngốc.”

Vương Dương:...... Hắn có nói sai cái gì sao?

Lâm Ngọc Trúc...... Hai vị vẫn chưa bắt được trọng điểm nha.

Lâm Ngọc Trúc ngẫm lại nam nhân đời sau cũng là có rất nhiều ưu điểm, ví dụ như bọn họ sẽ biết vì sao ngươi tức giận!

Dỗ cũng không dỗ vậy phải xem lại cách người này đối xử với ngươi.

Nhưng ngươi nhìn xem hiện tại, Lý Hướng Bắc và Vương Dương dại dột nha... Lâm Ngọc Trúc sờ sờ ngực, thôi thôi, cùng nàng có quan hệ gì đâu.

Lý Hướng Vãn này cũng là một người cứng rắn... chậc chậc chậc.

Ngươi cho rằng vậy là xong rồi? Vậy chưa đâu.

Hai ngày sau trời rốt cuộc tạnh ráo, chị em Đổng gia không chỉ nhận được một đơn tiền gửi, mà còn nhận được một bức điện báo.

Vương gia cùng Đổng gia đính hôn cho hai người Vương Dương và Đổng Mật Mật, Đổng gia cũng muốn kết thông gia với Lý gia, ý tứ Lý gia bên kia là muốn hỏi một chút ý kiến của Lý Hướng Bắc.

Đổng gia gửi điện báo ý tứ là muốn hai chị em hăng hái lên, tranh thủ đem người đuổi tới tay.

Lý Hướng Bắc cũng nhận được điện báo, hỏi hắn đối với Đổng Điềm Điềm có hảo cảm hay không.

Cùng lúc đó trong thôn cũng có chút lời đồn, Lý Hướng Bắc đưa Đổng Điềm Điềm đi trấn trên khám bệnh, bảo hai người này không có gì ai tin? Lúc ấy hai người chính là buộc thành một khối, dán chặt chẽ vào nhau.

Không thấy Vương Dương và Đổng Mật Mật đính hôn rồi sao, hai người này sợ là cũng không xa.

Có thôn dân hỏi Lý Hướng Vãn kia làm sao bây giờ?

Các thôn dân nhất thời thổn thức, có vị đại nương nói: “Cô nương đẹp còn lo không gả được sao.”

Mọi người ngẫm lại thấy cũng đúng.

Cứ như vậy, Lý Hướng Vãn cùng Lý Hướng Bắc bị truyền chia tay, Đổng Điềm Điềm thượng vị.

Vương Dương sờ không tới suy nghĩ của Trượng Nhị hoà thượng (*) (không hiểu được tình huống), hắn không dưng liền nhiều ra một cô vợ... Nhớ tới khí thế đánh người của chị em Đổng gia, Vương Dương có chút hậm hực.

(*)Nguyên văn “丈二和尚摸不着头脑” = “Trượng Nhị hòa thượng mạc bất trứ đầu não” = (nghĩa đen) sờ không tới được suy nghĩ của Trượng Nhị hòa thượng.

Về sau câu này được truyền miệng và nhiều khi được lược bớt còn “摸不着头脑” (sờ không được suy nghĩ) với ý nghĩa: mù mờ, không thể hiểu rõ sự việc.

Phong thuỷ của nhà chung cho thanh niên trí thức không được tốt, bạn học tiểu Tống nửa đêm đột nhiên sốt cao.

Lý Hướng Bắc cùng Vương Dương:..... Đưa người đưa tới sợ, không muốn lại nhọc lòng nữa.

Nhưng thật ra lại là Chu Nam luôn đơn độc đi nhà Lý kế toán mượn chiếc xe đạp mang theo bạn học tiểu Tống đi trấn trên khám bệnh.

Sau khi trưởng thôn biết được nhà chung của thanh niên trí thức lại có người bị bệnh, nhíu mày, có phải thôn bọn họ thật sự nên làm một phòng y tế?

Lý Hướng Vãn lạnh tanh oán giận với Triệu Hương Lan: “Lần này sao bọn họ lại mặc kệ, cuối cùng cũng chỉ để tâm đến con gái thôi.”

Chờ sau khi đồng chí tiểu Tống khỏi bệnh, liền đem Chu Nam đối đãi như anh ruột, đi đến đâu cũng là Chu ca dài Chu ca ngắn, địa vị Lâm tỷ của Lâm Ngọc Trúc sắp khó giữ được.

Sau đó đồng chí tiểu Tống cũng trộn lẫn đến chỗ của Lý Hướng Vãn ở hậu viện ăn cơm.

Mặt Lý Hướng Bắc đã có thể mở phường nhuộm.

Trận tuồng này tạm thời hạ màn.

Nhìn Triệu Hương Lan mỗi ngày ra ra vào vào, Lâm Ngọc Trúc nghĩ nữ chính này là bị hạ mê hồn chú đi, quan hệ giữa hai người các nàng dùng mắt thường cũng thấy được tốt lên rất nhanh.

Trương Diễm Thu có cảm giác bị cô lập bên ngoài, hiện giờ nàng là hoàn toàn cô đơn lẻ bóng.

Muốn nói trong nhà này ai muốn thấy nàng xui xẻo nhất, không ai khác là Vương Tiểu Mai, nàng chỉ thiếu nước nhảy nhót đến trước mặt người ta chê cười, mỗi lần đứng ở phía sau người ta đều phải chống eo ngửa mặt lên trời cười to một phen.

Lâm Ngọc Trúc có đôi khi thật muốn chụp cho nàng một cái tát chết ở trên mặt đất, tiểu pháo hôi này chính là thích nhảy nhót.

Mưa liên tiếp bảy tám ngày, Lâm Ngọc Trúc cũng đợi ở trong phòng bảy tám ngày, nhưng là không gian của nàng thăng cấp rồi.

Hạt giống mở ra quả đào và cây mía, Lâm Ngọc Trúc lập tức sắp xếp, đường đỏ của nàng là phải làm.

Vốn là mỗi năm cấp mới cho một lễ bao rút thăm trúng thưởng, lần này hệ thống thế nhưng lại có hiệu ứng âm nhạc riêng, hoan thiên hỉ địa nói: “Xét thấy ký chủ biểu hiện tốt, nỗ lực phấn đấu tích cực thăng cấp, trong phạm vi năng lực của hệ thống khen thưởng ký chủ một đại lễ bao, xin hỏi có mở ra hay không?”

Lâm Ngọc Trúc còn tưởng là được thứ tốt gì, bảo hệ thống mở ra.

“Ngài nhận được một video hướng dẫn [Cách cải trang mà không bị phát hiện], mời kiểm tra và nhận.”

Lâm Ngọc Trúc:...... Cảm thấy có chút không quá thích hợp.

Quả nhiên sau khi click mở ra, hệ thống rất chó còn nói thêm: “Chúc mừng ký chủ kích hoạt cửa hàng đạo cụ cải trang, mở khoá quyền hạn toàn bộ các sản phẩm trong cửa hàng, hoan nghênh mua sắm.”

Lâm Ngọc Trúc cả đầu đầy vạch đen, video hướng dẫn này quả thực chính là hình thức quảng cáo đẩy mạnh tiêu thụ, cái gì mà mặt nạ thoáng khí lại không rơi, cái gì mà mặt nạ đốm đồi mồi làm ngươi già càng thêm tự nhiên, gì mà một trăm loại miếng dán lông mày, Lâm Ngọc Trúc hoa cả mắt nhìn quầng sáng trước mắt chuyển động, tuy rằng nhìn qua rất hữu dụng, nhưng phương thức đẩy mạnh tiêu thụ này thật sự rất chó.

Làm hệ thống cũng thật là khó.

Hệ thống:????

“Ký chủ, có đồ vật ngươi chắc chắn rất thích, nhìn thấy kẹo biến âm không, ăn nó có thể khiến ngươi thay đổi giọng nói trong thời gian ngắn, giá cả vừa phải, hương vị ngon miệng, tính thực dụng vô cùng lớn, có phải rất hấp dẫn không.”

Lâm Ngọc Trúc nhìn các loại kẹo trên màn hình trước mắt, có kẹo táo giọng đại thúc, kẹo dâu giọng loli, kẹo chanh giọng thiến niên, kẹo cam giọng ngự tỷ.v.v. nhiều loại kẹo khác nữa, nhịn không được hỏi: “Đây có phải là nhà khoa học của các ngươi mới nghiên cứu ra không?”

“Chúng ta căn cứ nhu cầu của nhóm ký chủ là phải cập nhật ý kiến phản hồi bất cứ lúc nào ~”

Lâm Ngọc Trúc muốn vỗ tay cho các nhà khoa học của Caesar bên kia, các ngài vất vả rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.