[Thập Niên 70] Quân Hôn Ngọt Mật, Được Kiêu Binh Sủng Tận Trời

Chương 1: Chương 1: Xuyên Không Về Đêm Tân Hôn (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Tô Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy hình như cô bị sốt rồi.

Hô hấp dồn dập, cả người nóng bừng, ngay cả nhịp tim cũng đập nhanh một cách bất thường.

Trong đầu lại như một đống bùn, còn có một số hình ảnh không thuộc ký ức của cô không ngừng chớp nháy.

Theo những hình ảnh này chớp nháy càng ngày càng chậm, càng ngày càng rõ ràng, Tô Nhuyễn Nhuyễn cũng dần dần tỉnh táo.

Cô không bị sốt, nhưng mà đã xuyên không rồi!

Bây giờ là thập niên 70, cô xuyên vào một cô gái cùng họ cùng tên với cô.

Cơ thể này vừa tròn mười tám tuổi, sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở thì ở nhà làm ruộng ba năm. Ba mẹ của nguyên chủ thấy cô ấy đã đến tuổi cập kê, bèn nhờ người giúp cô ấy xem mặt. Đúng lúc vợ đại đội trưởng muốn tìm cho đứa con trai út đang làm lính trong bộ đội một người vợ, đồng ý ra lễ lớn, quyết định hôn sự cửa này.

Đứa con trai út của đại đội trưởng tên là Phó Văn Cảnh, mười sáu tuổi đã nhập ngũ, năm nay hai mươi lăm tuổi, nhập ngũ đã được chín năm rồi.

Trong chín năm này, Phó Văn Chương chưa từng về nhà, nhưng mỗi tháng đều sẽ gửi trợ cấp về, hơn nữa năm sau còn cao hơn năm trước.

Trước kia vợ đại đội trưởng cũng muốn để cho Phó Văn Cảnh xem mắt, nhưng Phó Văn Cảnh cơ bản không về, bà ấy chỉ có thể sốt ruột.

Mắt thấy Phó Văn Cảnh sắp ba mươi tuổi rồi, vợ đại đội trưởng sốt ruột, dứt khoát gửi điện tín qua nói mình sắp chết rồi, để Phó Văn Cảnh cho dù thế nào cũng phải trở về một chuyến, đồng thời bắt đầu tìm cô gái phù hợp ở trong thôn.

Tuổi của Nhuyễn chủ phù hợp, bề ngoài xinh đẹp, tốt nghiệp trung học cơ sở có học vấn, lại cần cù chịu khó, đã lọt vào mắt xanh của vợ đại đội trưởng, trước khi Phó Văn Cảnh trở về đã bàn xong mối hôn sự này.

Phó Văn Cảnh vừa trở về đã bị vợ đại đội trưởng ép làm đơn xin kết hôn, lấy giấy chứng nhận kết hôn, buổi tối hôm đó trực tiếp động phòng.

Mặc dù thời đại này không đến mức kết hôn bịt tai che mắt, nhưng thật ra cũng không tốt lắm, tình huống mới gặp mặt một lần đã kết hôn như vậy cũng rất nhiều.

Từ nhỏ nguyên chủ đã nghe người trong đại đội nói, Phó Văn Cảnh đi lính, sát khí trên người rất nặng, còn nhiều năm không về như thế, cũng không muốn kết hôn, không chừng là lúc đi đánh giặc, thân thể mắc bệnh khó nói gì đó, nếu ai gả cho Phó Văn Cảnh, không chừng đời này phải làm quả phụ sống.

Nghe nhiều lời như thế, để lại trong lòng nguyên chủ bóng ma không thể xóa được.

Đêm động phòng đó ngồi trên giường, còn chưa đợi Phó Văn Cảnh vào phòng, đã tự dọa chết mình.

Sau đó Tô Nhuyễn Nhuyễn xuyên qua.

Hiểu rõ những ký ức trong đầu, Tô Nhuyễn Nhuyễn thật sự muốn ngửa mặt lên trời thở dài, đây là chuyện gì thế này!

Đang lúc Tô Nhuyễn Nhuyễn muốn mở mắt ra, nhìn tình huống trong phòng này thì nghe một tiếng kẽo kẹt, cửa phòng bị người đẩy ra.

Ngay sau đó là tiếng bước chân trầm ổn, cùng với tiếng cửa phòng bị đóng lại.

Người có thể đi vào lúc này đây, ngoại trừ Phó Văn Cảnh ra thì cũng không có ai khác.

Tô Nhuyễn Nhuyễn không dám mở mắt, nhắm chặt mắt lại.

Vừa mới xuyên qua đã phải động phòng luôn, đây có phải là có hơi kích thích quá không?

Trước khi xuyên về đây Tô Nhuyễn Nhuyễn là một cô nhi, nhiều năm nay đều cần mẫn học phấn đấu, đừng nói là động phòng, ngay cả tay đàn ông cũng chưa được cầm.

Chuyện này, thật sự không có kinh nghiệm gì cả!

Tô Nhuyễn Nhuyễn đợi hồi lâu, cũng không nghe thấy động tĩnh gì, trái tim đập nhanh hơn.

Đúng lúc này Tô Nhuyễn Nhuyễn nghe thấy một giọng nói trong trẻo lạnh lùng.

“Anh mang nước nóng vào, em có muốn rửa mặt chút không?”

Giọng nói cũng rất dễ nghe!

Tô Nhuyễn Nhuyễn chậm rãi mở một khe hở ra, đập vào mắt là thấy một bóng dáng thon dài đứng ở bên cạnh giường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.