Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Phải biết rằng, Tề Đường cũng không phải vô duyên vô cớ lấy ra mấy thứ này, là từ trong miệng bác gái Ngô biết được con gái của sắp sinh con, bây giờthực phẩm dinh dưỡng khan hiếm, đường đỏ chính là thứ tốt không thể thiếu khi ở cữ.
Tề Đường là vì công việc nên không cần phải giấu diếm thân phận của mình nữa, thẳng thắn trả lời: “Cháu họ Tề, bác gái Ngô, bác gọi cháu là Tiểu Tề là được rồi.”
Hai đứa con trai của bác gái Ngô đều là công nhân chính thức của nhà máy cơ khí, con trai con dâu trong nhà đều có tiền lương, tiền không thiếu, nhưng hai đứa con trai tổng cộng sinh cho bà ấy bốn đứa cháu, tục ngữ nói những đứa con chưa lớn ăn đến mức người lớn nghèo đi, lương thực luôn không đủ ăn.
Cầm tem phiếu lương thực đi đến cửa hàng lương thực lại có hạn, không còn cách nào khác, chỉ có thể đi chợ đen nghĩ cách mua chút đồ ăn với giá cao về để cải thiện cuộc sống.
Sau lần đầu tiên hai người tiếp xúc, bác gái Ngô khẩn thiết lôi kéo Tề Đường lúc ấy đang cải trang, nói là về sau có thể để lại cho bà ấy nhiều lương thực một chút được hay không, còn có thịt, bà ấy sẽ nghĩ cách tìm cho cô nhiều tiền tem phiếu hơn.
Có tiền không kiếm là kẻ ngốc, Tề Đường không do dự nhiều bèn đồng ý, hai người lần thứ hai gặp mặt đã hẹn nhau ở một công viên có ít người cách xưởng cơ khí không xa.
Cũng là lần này, thái độ của bác gái Ngô đối với Tề Đường càng nhiệt tình hơn, còn chủ động tiết lộ mình ở trong khu tập thể của nhà máy cơ khí.
Biết được tin tức này, Tề Đường cũng rất suy nghĩ, bèn mở miệng nhắc tới mình có một đứa cháu gái, tốt nghiệp trung học, vẫn chưa tìm được việc chỉ có thể về nông thôn làm thanh niên tri thức.
Đứa con gái được nuôi như công chúa từ nhỏ đến lớn trong mọi người vẫn luôn yêu thương cưng chiều, người trong nhà làm sao yên tâm để đứa cháu ấy đi về nông thôn chịu khổ, bèn cân nhắc tìm cho đứa cháu ấy một công việc ổn định ở lại trong thành phố, nhờ bác gái Ngô cố gắng để ý giúp.
Bác gái Ngô còn phải trông cậy vào việc Tề Đường sau này có thể cung cấp lương thực cho bà ấy lâu dài, cũng tránh cho cô ấy phải đi chợ đen mạo hiểm, đương nhiên là đồng ý rất nhanh.
Lần thứ ba chính là hẹn ở nhà bà ấy, vừa vặn chuyện công việc cũng đã có tin tức, hết thảy đều thuận lợi phát triển theo những dự đoán của Tề Đường.
Bác gái Ngô vỗ vỗ tay Tề Đường, nói: “Tiểu Tề cháu mau ngồi đi, đừng khách sáo, bác gái và thím của cháu có quan hệ rất tốt đấy!”
Vừa nói chuyện vừa bảo Tề Đườngn ngồi xuống ghế, còn mình xoay người nhanh tay nhanh chân rót một cốc trà nước tới, đưa cho Tề Đường uống.