[Thập Niên 70] Sau Khi Mẹ Ruột Pháo Hôi Trọng Sinh

Chương 12: Chương 12: Về nhà (4)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Cậu ta đang muốn nói gì đó, lập tức nhìn thấy một chị dâu hét lớn: “Đoàn trưởng Trình về rồi kìa! Bên cạnh cậu ấy là ai vậy?”

Mọi người theo hướng âm thanh nhìn sang, Trình Diễm rất cao, liếc mắt là có thể nhìn thấy, tầm mắt họ lại chuyển sang bên cạnh anh, một bóng dáng nhỏ bé mảnh mai lọt vào mắt tất cả mọi người.

Lúc đầu chỉ là bóng lưng, nhưng có lẽ vì bên này khá ồn, bóng dáng ấy rất nhanh đã quay đầu lại. Vào thời điểm nhìn thấy gương mặt chính diện, tất cả mọi người đều sững sờ.

Lý Trường Vĩ nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của mọi người thì rất vừa ý, cậu ta muốn xem xem còn ai nói cậu ta không kiến thức nữa hay không.

Đang định nói hai câu đắc ý, đột nhiên nghe thấy chị dâu bên cạnh “xì” một ngụm, tức giận nói: “Đoàn trưởng Trình này cũng gấp gáp quá rồi, đồng chí Thẩm vẫn còn nằm viện kìa, không thể đợi thêm chút nữa à?”

“Vậy mới nói, đàn ông đều giống nhau cả, dù ngoài mặt có tốt như thế nào, đều thích những người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp hết!”

Lý Trường Vĩ: ?

Cậu ta đơ rồi, sao cậu ta đột nhiên cảm thấy bản thân không theo kịp mạch não của mọi người nhỉ? Đợi cái gì cơ? Cái gì mà đàn ông đều giống nhau?

Bọn họ không phải đang nói chị dâu đẹp thế nào à? Sao chủ đề của mọi người lại thay đổi rồi?

Hầu hết những người có mặt ở đây đều là vợ của quân nhân trong đại viện, mọi người rảnh rỗi đến mức buồn chán mới đến hóng chuyện. Tuy tất cả đều ngầm thừa nhận Thẩm Vi Vi không xứng với Trình Diễm bây giờ, hai người chắc chắn chỉ có thể ly hôn, nhưng nhanh như vậy Trình Diễm đã tìm thấy niềm vui mới, còn quang minh chính đại dẫn đến đây, ngay lập tức khiến nhiều người vợ quân nhân không hài lòng.

Mọi người đều là đồng chí nữ, dù thường xuyên xảy ra mâu thuẫn lớn nhỏ, nhưng vào lúc mấu chốt vẫn đứng trên cùng một chiến tuyến. Nhìn thấy cách làm của Trình Diễm, mọi người lập tức nảy sinh cảm giác thương xót cho Thẩm Vi Vi đang nằm trên giường bệnh.

Nhưng bọn họ lại không thể mắng một cách quang minh chính đại, chỉ có thể thấp giọng uyển chuyển phê bình. Lý Trường Vĩ và Phương Đại Lực nghe thấy, vô cùng bối rối.

Lý Trường Vĩ: “Mọi người nói gì vậy, đồng chí Thẩm sao lại đáng thương?”

“Còn không đáng thương à? Đoàn trưởng Trình này trực tiếp dẫn đồng chí nữ về ký túc xá của người nhà luôn rồi.” Một người chị dâu tức giận nói.

Nữ đồng chí xinh đẹp như vậy, chắc chắn không phải Thẩm Vi Vi đang nằm trong bệnh viện, vậy chính là niềm vui mới của Trình Diễm rồi.

Trong lòng mọi người đều nghĩ như thế, có một số người vô cùng tức giận, một số người lại đợi xem trò cười. Kết quả giây tiếp theo đã nhìn thấy Trình Diễm đi tới, sau khi chào hỏi mọi người, anh lập tức chỉ vào nữ đồng chí bên cạnh mình: “Đây là vợ của tôi, Thẩm Vi Vi.”

Thẩm Vi Vi cười cười: “Chào các chị.”

Vốn dĩ cô được Trình Diễm cõng về, nhưng bởi vì gần đây kiểm soát khá nghiêm, chỉ cần vào đại viện đều phải tiến hành kiểm tra, cho nên Trình Diễm đã thả cô xuống ở cổng lớn.

Sau khi kiểm tra xong, Thẩm Vi Vi phát hiện một nhóm người đang tụ tập ở đây, cô nghĩ nghĩ bèn kêu Trình Diễm dẫn cô lại chào hỏi, dù sao thì sau này sống trong quân khu, cô đều phải kết giao với những người vợ quân nhân này, tốt hơn hết là nên làm quen trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.