[Thập Niên 70] Xuyên Vào Niên Đại Văn Nhận Sai Chồng

Chương 31: Chương 31: Không phải Trâu Khải sao? (5)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Đại Nha nghĩ đến lúc ở nông thôn chỉ có những đứa trẻ được cưng chiều nhất mới được ăn trước bữa cơm, cầm được bánh cao lương vẫn chưa ra khỏi nổi, đôi mắt cô bé lập tức nóng lên, trong lòng tràn đầy cảm động, lén liếc nhìn mợ hai của mình.

Mợ hai và mợ cả thực sự khác nhau!

Cũng không giống gia đình ông cậu bà cố!

“Rộp

Thịt cá đang bốc khói, cắn vào một cái vừa thơm vừa giòn, hai mắt Đại Nha mở to không chớp, gần như sững sờ, ngậm miệng lại để ngăn hương vị lại, sợ mình mở miệng ra, hương vị này sẽ biến mất, đến khi nóng đến mức không thể chịu đựng được nữa, mới vô thức mở miệng, một làn hơi trắng xóa từ trong miệng phun ra, xông vào lỗ mũi, tràn vào trong mắt, hai dòng nước mắt chảy ra, cô bé lập tức cúi đầu giơ tay áo lên lau đi, không muốn để người nhà nhìn thấy mình không có tiền đồ như vậy.

Nhưng món cá đù tẩm bột chiên vàng thực sự ăn quá ngon, chắc trách mợ đến xương cá cũng muốn ăn hết..

Xưa nay cô bé không bao giờ biết trên đời lại có món ăn ngon như vậy.

Trước kia mẹ luôn nhắc đến hạnh phúc, nhưng Đại Nha chưa bao giờ biết cảm giác đó là như thế nào.

Giờ phút này, cô bé đã biết rồi.

Một đĩa cá đù chiên vàng giòn, một đĩa cá hố chiên, một đĩa giá đỗ xào, mỗi người còn có một bát canh trứng và một bát cơm trắng óng ánh sáng long lanh.

Trong lòng ba cô bé đều thầm nghĩ, bọn họ vậy mà còn có thể được sống cuộc sống như thế này!

Thủy Lang chỉ chăm chú ăn, không có cách nào khác, đã ăn chay ba tháng cuối cùng cũng có thể ăn được chất tươi..

Ăn xong miếng cá hố chiên thơm ngon, gắp miếng cơm trắng dính đầy da cá cho vào miệng, cơm dẻo thơm, hạt nào hạt nấy tỏa ra mùi thơm, nhất là khi ăn kèm với da cá tẩm bột chiên giòn, khiến người ta không nhịn được lại ăn thêm mấy miếng.

Tục ngữ nói, từ tiết kiệm đến xa hoa thì dễ, nhưng từ xa hoa đến tiết kiệm là rất khó, đã từng sống ở thế kỷ hai mươi mốt, rất hiếm khi thiếu ăn thiếu mặc, chưa bao giờ nghĩ mình sẽ đi đến vùng hoang dã phía Bắc vào những năm 1970, suýt chút nữa, suýt chút nữa khiến cô không thể chịu đựng nổi.

Chu Quang Hách đang định nói điều gì đó về bữa ăn đầu tiên vào nhà mới, nhưng anh còn chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy tiếng kêu “Đinh đinh đang đang” trong mâm cơm.

Anh lại do dự một lúc, số cá chiên trên đĩa đã thiếu đi một nửa.

Chỉ có thể coi như thôi.

Anh bưng bát canh trứng nhỏ lên, húp một miếng rồi gia nhập đội ngũ ăn cơm.

-

Trước khi trời tối, Thủy Lang và Chu Quang Hách đi vào nhà nghỉ trên đường Phúc Mậu.

Buổi chiều, Chu Quang Hách đã cầm thư giới thiệu của cô, điền những thông tin liên quan đến chồng cô, đề nghị cô vào ở nhà nghỉ trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.