[Thập Niên 80] Chọn Tiểu Thúc Tiền Nhiệm

Chương 3: Chương 3: Ngọc vỡ (3)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Nhưng ai ngờ, lúc sắp ly hôn, thì thím Bảy, người đã ly hôn với chú Bảy nhiều năm lại đột nhiên tìm tới, nghe ý của cô ta, là trước kia cô ta đi Mỹ, bây giờ đã về, cuộc sống không mấy suôn sẻ, cùng đường, muốn tìm chú Bảy để tái hợp, nhưng chú Bảy không để ý tới, cô ta đành cầu xin người của nhà họ Lục nói đỡ cho.

Sơ Vãn cảm thấy không thể hiểu nổi, cô có thể tìm trưởng bối làm chủ cho việc xin ly hôn, còn trưởng bối dựa vào đâu lại tới tìm cô nhờ giúp tái hợp? Đây hoàn toàn là không hợp lẽ thường, cô cũng chỉ là một hậu bối, chuyện cô ta cùng đường thì liên quan gì đến cô? Cô cũng đâu có khả năng khuyên trưởng bối tái hợp?

Cô không biết nên phản ứng ra sao với vị thím Bảy này, muốn tiễn khách, lúc này Lục Kiến Thời không muốn ly hôn, thẹn quá hóa giận không biết làm sao, giơ lên một món đồ.

Anh ta giơ lên uy hiếp Sơ Vãn, tỏ vẻ kiên quyết không ly hôn, nếu không sẽ đập vỡ trước mặt cô.

Sơ Vãn nhìn vật trong tay của Lục Kiến Thời, trong lòng rung lên.

Món đồ trong tay anh ta, chính là chén ngọc Cửu Long mà cô coi như là cả tính mạng.

Rõ ràng cô đã đặt vào trong tủ sắt, khóa hẳn ba lớp, sao anh ta có thể lấy được.

Lúc ấy mặt mũi Sơ Vãn trắng bệch, cả người lạnh ngắt, ngón tay run rẩy, cô uy hiếp dụ dỗ, muốn Lục Kiến Thời nhanh chóng đặt xuống cho cô.

Vẻ mặt Lục Kiến Thời dữ tợn, nói anh ta đầu tư bất động sản bị người ta lừa bịp, phải bồi thường hết sạch tiền, nếu Sơ Vãn không chi tiền ra giúp anh ta lấp đầy lỗ hỏng thì coi như xong, cho nên anh ta không muốn ly hôn.

Sơ Vãn nói với anh ra, đau khổ nói có thể cho anh ta tiền, để anh ta ra giá, nhưng Lục Kiến Thời không muốn tiền, anh ta muốn tiếp tục sống chung với cô.

Sơ Vãn không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là đồng ý.

Lục Kiến Thời đắc ý, yêu cầu Sơ Vãn nhanh chóng viết giấy cam kết, còn yêu cầu Sơ Vãn giao ra các loại giấy tờ cùng sổ tiết kiệm, nếu không, anh ta sẽ khiến cho cô mất hết.

Lợi dụng điểm yếu, để uy hiếp được cô, anh ta cố ý cầm chén ngọc Cửa Long lắc lư qua lại, yêu cầu cô nhanh chóng “biểu hiện thành ý.”

Sơ Vãn bị nắm lấy điểm yếu, chỉ có thể làm theo mọi điều anh ta nói, chỉ cần anh ta nhanh chóng đặt chén ngọc Cửu Long xuống.

Vốn Lục Kiến Thời không muốn đập nó, chỉ muốn uy hiếp cô, cô nghe lời là được.

Nhưng chẳng ai ngờ, vị thím Bảy được cô tiễn về kia lại đột nhiên quay lại, cô ta khóc như thể muốn nói cái gì, mà sự xuất hiện của cô ta, làm cho Lục Kiến Thời phân tâm, chén ngọc Cửu Long trực tiếp rơi xuống đất.

Sơ Vãn nhớ tới hình ảnh này, hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy trái tim run rẩy theo.

Rõ ràng, cô đã được quay trở lại mười mấy năm trước, trở lại chân núi Thập Tam Lăng, ngồi trên chiếc xe bò năm 1984, ngửi thấy mùi phân bò và cỏ khô của những năm tám mươi.

Nhưng cô vẫn đau lòng như cũ.

Chén ngọc Cửu Long, đó chính là thứ ông cố của cô vướng bận mãi cho đến tận trước khi mất, là bí ẩn khiến nhà họ Sơ rơi vào tình cảnh hỗn loạn suốt nửa thế kỷ, là bảo bối ngọc bích cô khó khăn lắm mới có được, là tác phẩm khiến cô phải bỏ ra toàn bộ tài sản, dốc hết tâm huyết, hao phí mấy tháng sửa chữa mới có được.

Đây là một vật phẩm hiếm có không phải bất kỳ bảo tàng lớn nào trên thế giới cũng có được.

Cô cứ như vậy trơ mắt nhìn một món quốc bảo tuyệt thế rơi xuống đất, tan tành nát bấy.

Khi ngọc rơi xuống đất, “Xoảng”, lập tức những mảnh vụn văng ra khắp nơi, cô chỉ cảm thấy, trước mắt xuất hiện đủ loại ánh sáng trắng, ánh sáng hồng, ánh sáng xanh... Cô cảm thấy thế giới này như biến thành một hình dáng khác.

Chờ đến khi cô khôi phục ý thức lại, cô lại đang mặc áo bông vải xanh, ngồi trên xe bò về thôn Vĩnh Lăng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.