Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vào cuối những năm ba mươi trước khi giải phóng, cha của Mạnh Nghiên Thanh đã đến Pháp du học, sau đó ông ở lại đây để kết hôn và sinh con. Mạnh Nghiên Thanh có một người anh lớn hơn cô mười tuổi, còn cô thì sinh ra vào năm 1953 và cũng lớn lên ở Pháp.
Vào những năm năm mươi, cha của cô đã bán tài sản của mình và dùng số tiền ấy để đóng góp mua một chiếc máy bay chiến đấu cho quân giải phóng. Sau đó ông đưa cô về Trung Quốc, khi ấy cô đã bảy tuổi.
Từ đó cô chưa bao giờ rời khỏi Trung Quốc, cô đã luôn sống ở thành phố Tứ Cửu rồi kết hôn với người bạn thanh mai trúc mã là Lục Tự Chương.
Cô và Lục Tự Chương lớn lên với nhau từ nhỏ, cả hai rất thân thiết. Hai người họ đã vụng trộm nếm thử trái cấm nhưng không ngờ cô lại có thai.
Khi đó nhà họ Mạnh đang gặp khó khăn và ở trên bờ vực lung lay bấp bênh. Cha của Mạnh Nghiên Thanh sợ con gái bị liên lụy nên ông quyết định đưa cô sang Pháp. Chẳng qua là ngay lúc đó cô lại có thai nên ông từ bỏ việc đưa con gái mình ra nước ngoài, rồi vội vàng gả cô đi.
Trước đây cha của Lục Tự Chương và cha của Mạnh Nghiên Thanh là bạn cũ. Họ là bạn từ nhỏ đến lúc học trung học, sau này họ cũng cùng nhau đi du học ở Pháp.
Chẳng qua là con đường của hai nhà không giống nhau nên ở một số ngã rẽ quan trọng, vận số của hai gia đình cũng dần có sự phân hóa.
Nhà họ Lục làm chính trị, sau khi giải phóng thì càng được trọng dụng để giúp sức cho nước nhà, cho nên sau khi Mạnh Nghiên Thanh kết hôn với Lục Tự Chương, nhờ sự che chở của nhà họ Lục mà cô đã sống mười năm rất tự tại và không gặp bất kỳ sóng gió gì.
Mạnh Nghiên Thanh kết hôn quá sớm, năm mười tám tuổi cô đã hạ sinh đứa con trai tên là Lục Đình Cấp, đến năm hai mươi hai tuổi thì qua đời.
Sau khi qua đời, không biết vì lý do gì mà có một số thông tin lại xuất hiện trong đầu cô. Khi ấy cô mới biết rằng những gì cô trải qua ở thế giới này sẽ được viết thành một cuốn sách, đó là cuốn tiểu thuyết mang tên “Khởi đầu của thiên kim tiểu thư hàng thật: Tôi làm giàu vào những năm tám mươi”.
Nam chính trong truyện tên là La Chiến Tùng. Sau khi sống lại vào những năm tám mươi, hắn đã tiến vào ngành dịch vụ khách sạn và trở thành một gã đàn ông đào hoa, hào phóng mà ai ai cũng thích. Trong sách nói rằng hắn có thuộc tính vạn người mê, cái mà được gọi là “vừa gặp Chiến Tùng đã tính đến chuyện trăm năm“. Những người phụ nữ khi gặp hắn thì sẽ không kiềm chế được mà đỏ mặt, sau đó là trao cho hắn cái nháy ánh mắt đầy quyến rũ. Họ chủ động tặng cho hắn những món quà nhỏ, chỉ hận không thể dâng tặng cho hắn cả thể xác và tinh thần của mình.