Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mấy thím tổ dân phố thấy vậy, nhanh chóng kêu cảnh sát qua đó trấn áp bọn họ, các thím thì lại đó khuyên can, hai bên bận rộn một trận, vừa hăm dọa vừa giảng hòa, cuối cùng cũng khuyên can được.
Con trai nhà đó bị xe tải lớn đâm chết trên phố, vì chưa kết hôn nên gia đình gấp gáp tìm một người phụ nữ đã chết để hợp quan. Người ta đã đưa tiền rồi nên bây giờ muốn đưa quan tài đi, mà bên trong quan tài làm gì có người phụ nữ nào mà mang đi được, vậy nên bên gia đình kia mới nổi đóa.
Bọn họ sắp phải chôn cất, thời gian gấp rút, bây giờ tìm người thích hợp để minh hôn khác thì cũng không dễ vì không kịp thời gian.
Nhưng Nhạc Xảo Vân cũng hết cách rồi, người bên đây chết rồi lại sống dậy, bà ta không giao người được, nhưng tiền đã cho vào túi lại phải đưa ra chẳng khác nào móc tim của bà ta ra cả!
Đang phát cáu, Nhạc Xảo Vân nhìn thấy Mạnh Nghiên Thanh, đột nhiên giận không có chỗ để phát tiết: “Các người nhìn cho rõ, chính là nó, chết rồi lại sống dậy, đây không phải là tôi ăn quỵt mà là nó sống lại, tôi có thể làm gì bây giờ được chứ!”
Bà ta rêu rao như vậy khiến tất cả mọi người đều nhìn về phía Mạnh Nghiên Thanh.
Mạnh Nghiên Thanh trông có vẻ ốm yếu một chút, nhưng dù sao cũng là một người sống, với lại còn lại một cô gái khá xinh đẹp, cũng không thể bóp chết người ta tại chỗ chứ!
Mạnh Nghiên Thanh đứng dưới ánh mắt của mọi người, nói với Nhạc Xảo Vân: “Mẹ, mẹ nói đúng, đều do con cả.”
Nhạc Xảo Vân không biết nội tình, nói: “Sao lại không trách mày chứ! Mối cưới trước đây tốt như thế mà mày lại nhảy sông, bây giờ thì hay rồi, chuyện thành ra như này mày muốn tao chấm dứt nó thế nào?”
Mạnh Nghiên Thanh lại đi thẳng đến lều chống động đất bên cạnh, cũng không biết làm sao mà cô vừa sờ soạng đã móc ra được một con dao phay.
Mặc dù con dao phây đó đã gỉ sét nhưng dù sao thì đó cũng là một cây dao.
Mọi người bị dọa sợ, cô gái này định làm gì?
Mạnh Nghiên Thanh trực tiếp kề con dao đó ngay cổ: “Mọi người à, mẹ tôi nói rồi, do tôi, đều tại tôi cả, sao tôi lại không chết chứ, nếu tôi chết rồi thì bà ấy cũng không còn phát cáu nữa.. Hôm nay các vị hàng xóm đều ở đây, các thím tổ dân phố, còn có các anh các chú sở cảnh sát, mọi người ở đây xin hãy làm chứng cho tôi, tôi vì nhà này, vì cha mẹ tôi, tôi có thể chết một lần, thì có thể chết lần thứ hai, tôi…”
Cô chưa nói dứt lời thì, chân của tổ trưởng Vương đã mềm nhũn: “Kiến Hồng à, đứa nhỏ này con đừng làm chuyện dại dột, có gì thì chúng ta cứ từ từ nói, con, con mau buông dao xuống đi!”
Mấy bà thím ở kế bên cũng bị dọa sợ, nhanh chóng khuyên nhủ.
Những người hàng xóm càng nhìn ngơ người, cô gái này không phải giả bộ, cô nói được làm được, thật sự muốn chết lần thứ hai!