Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sáng sớm mọi người ra đồng mới biết con dâu thứ ba nhà họ Lâm không đi làm ruộng, còn con dâu hai đang mai thai lại phải ở đây.
Trong lòng bọn họ âm thầm lắc đầu, ai có thể ngờ rằng nhà lão họ Lâm siêng năng lương thiện lại có một người con dâu lười biếng như vậy.
Cái người này, mặt trắng như người thành phố, bộ dạng ôn nhu yếu ớt nào giống kẻ từng ra ruộng làm việc.
Chợt nghe cô nói: “Ba mẹ, con...”
Lời còn chưa nghe hết, người đã ngã xuống đất.
Những người xung quanh giật mình, liền bỏ việc đang làm để tụ tập lại, họ đều là những người nhiệt tình, vội vàng yêu cầu nhà họ Lâm đưa người về nhà.
Một cuộc náo loạn xảy ra, phụ nữ nông thôn rất mạnh mẽ, mẹ Lâm và chị dâu Lâm bế cô con dâu thứ ba ngất xỉu về nhà.
“Con dâu út, con không sao chứ?”
“Sao đột nhiên em lại ngất đi vậy?”
Nằm ở trên giường, lông mi Chu Vân Mộng rũ xuống run rẩy, ung dung mở mắt, giải thích: “Mẹ, con không sao, có thể là lúc trước dập đầu nên dễ chóng mặt, nghỉ ngơi một chút là tốt rồi.”
“Các con ra ruộng làm việc trước đi.”
Những người trước kia tính tình nóng nảy giờ đây lên nhẹ giọng lại, mẹ Lâm nói: “Được rồi, con ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, mẹ với chị dâu con về trước nhé.”
Nói xong hai người vội vã trở về.
Nghe tiếng cửa đóng lại, Chu Vân Mộng ngồi dậy, không nhịn được xoa xoa thắt lưng.
Đây là lần đầu tiên cô làm chuyện như giả vờ ngất, mặc dù đã khống chế sức lực để ngã xuống một cách nhẹ nhàng. Tuy nhiên, trước mặt mọi người, cô lại không dám giả tạo quá mức, ai biết lúc cô ngã xuống, eo đã va phải một hòn đá.
Cũng may đoạn kịch bản đầu tiên đã kết thúc một cách suôn sẻ.
Chu Vân Mộng cảm thấy, cho dù cô làm chuyện tương tự trong kịch bản gốc, người khác trong chuyện này cũng không nhất định sẽ nói giống như nguyên văn, nhưng ít nhất sự kiện này cô đã hoàn thành.
Lần tan làm sớm nhất là vào buổi trưa, sau đó cô có thể xác minh suy đoán trước đó của mình.
Cảm thấy nhẹ nhõm, Chu Vân Mộng nằm xuống liền ngủ thiếp đi. Ở thời hiện đại, thói quen làm việc và nghỉ ngơi của cô thường bị đảo ngược, cô chỉ thức dậy lúc ba giờ sáng.
Lúc này cô mới để mình chìm vào giấc ngủ.
-
Buổi trưa.
Mọi người đều chú ý đến chuyện xảy ra vào buổi sáng, lúc làm việc bọn họ không rảnh để nói chuyện, giờ tan làm là lập tức nói.
Trên đường từ đồng về kho trả và đăng ký nông cụ, một số phụ nữ nói rất to:
“Có khá nhiều người ngất xỉu trong vụ thu hoạch mùa thu hàng năm vì quá mệt mỏi để làm việc. Nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy một người như con dâu thứ ba của nhà họ Lâm, bình thường không đi làm, vừa ra đồng đã ngất xỉu tại chỗ.”