Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Phùng Học Minh cúp điện thoại, nhìn rượu màu hổ phách, nghĩ đến cùng Liêu Nhã Triết nói chuyện, Phàn Kỳ nói Hứa Diệu Nhi là bí đỏ Halloween, anh ta cười ra tiếng, lấy danh bạ điện thoại ra, lật dãy số, thấy bên trong kẹp một trang giấy, anh ta lật lại, tìm gọi điện cho thư ký.
Âm thanh Điện thoại đối diện truyền đến: “Ông chủ.”
“Cô bây giờ giúp tôi chọn đại khái ba bốn nghìn nhân dân tệ, mua một bó hoa to, trước tám giờ ngày mai, đưa cho cô Hứa.”
Phùng Học Minh cúp điện thoại, đưa tay lại lật mở tờ giấy kia, nét chữ trên đó lúc ấy không có cảm giác gì, giờ phút này lại cảm thấy rất thú vị, mang theo khí chất tiêu sái phóng khoáng, ma xui quỷ khiến anh ta gọi điện thoại, điện thoại không lập tức kết nối, anh ta muốn buông xuống lại không buông xuống được, trực tiếp nhấc điện thoại: “A lô!”
Nghe được âm thanh đối diện, Phùng Học Minh nhìn lên kim đồng hồ trên đồng hồ một chút: “Mười một giờ hai mươi ba.”
Anh ta đêm khuya gọi điện cho một người phụ nữ, anh ta suy nghĩ một chút: “Phàn Kỳ.”
Phàn Kỳ đang xem sách giật nảy mình, âm thanh lạ lẫm này thế nào lại biết tên cô?
“Anh là?”
“Phùng Học Minh.” Phùng Học Minh không nghĩ tới Phàn Kỳ thế mà lại không nghe ra.
Nửa đêm gọi điện thoại cho cô? Phàn Kỳ: “Anh Phùng! Chào anh, sao lại gọi điện tới muộn như vậy?”
Lời này hỏi Phùng Học Minh, anh ta dừng lại một chút: “Thứ hai tạm thời tôi có sắp xếp, cho nên muốn xem cô quay quảng cáo vào chủ nhật, không biết chủ nhật cô có sắp xếp gì không?”
Điều này đối với Phàn Kỳ mà nói ngược lại là cầu còn không được: “Đương nhiên.”
“OK, tôi sắp xếp sau, ngày mai thông báo cho cô, chúng ta chủ nhật gặp.”
Nghe âm thanh trong loa tút tút, Phàn Kỳ không nói gì cúp điện thoại, Kỹ năng diễn xuất của người này ngược lại là tốt như nguyên chủ, muốn cố ý gây sự chú ý với cô? Không tiện, cô thật sự không hứng thú.
Đời trước không có đàn ông thời gian trôi qua cũng rất tốt, đời này còn có một Trần Chí Khiêm phải giải quyết, nghĩ tới Trần Chí Khiêm, Phàn Kỳ liền đau đầu, cô thật sự muốn sửa lại cái tính tình không tiểu tiết này, trong sách là nói rất rõ ràng, người này quả thật không dễ chọc, động một chút lại để cho người ta trời lạnh vương phá hạng người.
Cuộc điện thoại hôm qua, chính cô sao lại để cho người ta mua gia vị, mua đồ ăn? Nhưng cô thật sự muốn ăn! Nhất là hôm nay, cô đi vòng trung tâm cũng đi dạo qua, có thể là cô chưa quen? Vẫn không tìm được đồ gia vị mình muốn như cũ, sau đó mua hai chia tương ớt Đài Loan trộn cơm chịu đựng một chút. Cũng coi như có còn hơn không.\
Phàn Kỳ nằm ở trên giường, hôm nay thời tiết nóng, cô chỉ có thể mở điều hoà, bay giờ cô xem như hiểu rõ, đây là điều hòa cửa sổ, trong ngoài được tích hợp, tiết kiệm chỗ không cần máy bên ngoài, mà tháo gỡ lại thuận tiện, nếu dọn nhà trực tiếp có thể gỡ đi, khuyết điểm chính là làm lạnh hiệu suất thấp, tạp âm lớn.
Mở điều hoà, cô dùng gối đầu che kín đầu, nói với chính mình bất luận là điều hoà hay là gia vị đều phải nhịn một chút! Nhập gia tùy tục!
Ngày thứ hai, Phàn Kỳ tiếp tục đến Diệu Hoa đi làm, cũng không xếp hàng đi thang máy, đi thang bộ quen thuộc lên lầu hai, vừa đi ra khỏi hành lang, gặp người ôm một bó hoa hồng đỏ to, mang theo một cái cái túi đi qua, người này cô từng gặp qua, chính là thư ký của Phùng Học Minh, ngày đó còn pha trà tới cho bọn họ.