[Thập Niên 80] Xuyên Vào Vai Chính Trọng Sinh

Chương 1: Chương 1: Lập gia đình? (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Dù trời tháng năm không quá nóng bức, nhưng vì phải bận rộn cho tới trưa cho nên người Du Nhiễm đã trở nên ướt đẫm mồ hôi.

Cô tiện tay cho thêm một thanh củi nữa, bởi vì dùng lực quá mạnh cho nên khói đen lập tức cuồn cuộn bốc lên từ trong nồi. Du Nhiễm nhướng mày, muốn lách tránh đi, nhưng rõ ràng là cô đề cao tốc độ của mình quá, thế là chỉ trong chốc lát, cô lập tức vô tình hít phải một làn khói đậm, sặc đến mức cả người bỗng nhiên cũng run lên.

Du Nhiễm nhanh chóng cúi xuống thân, ho khụ khụ tống làn hơi ra ngoài.

Cô sặc đến nỗi chảy nước mắt.

Cô nhìn quanh căn phòng bếp hỗn loạn, đôi mắt Du Nhiễm hồng lên trong phút chốc.

Lúc đầu, đôi mắt thờ ơ dần trở nên nhòe đi và mờ mịt.

Một lúc sau, cô hít vào rồi thở ra một hơi, kiên quyết lau đi giọt nước bên khóe mắt mình.

Đôi bàn tay nhuốm màu tro đen để lại những dấu vết buồn cười trên khuôn mặt trắng nõn đẹp đẽ.

Chẳng qua cũng trong một lát, cô lập tức ổn định cảm xúc, tiếp tục ngồi xuống, động tác mang theo sự hờ hững, cầm cây gậy gõ gõ nồi, sau đó bổ sung thêm nắm rơm lúa mì.

Vốn dĩ cô vừa khai giảng xong, phải hào hứng vô cùng, dù sao cũng là lần đầu cô lên Đại Học, cô đăng kí chuyên ngành yêu thích của mình là ngành Y. Cô thích thú đến mức đi ngủ rất muộn, không ngờ vừa thức dậy đã đến nơi ở xa lạ này.

Lúc tỉnh dậy, Trực Lăng Lăng nằm trên một chiếc giường gỗ bằng cán, trong đầu cô quẩn quanh ký ức bi thương về một cô gái khác cùng tên và cùng họ với cô. Mãi đến lúc quá đói bụng thì cô mới khó khăn rời khỏi giường, cả cơ thể dường như không còn sức nữa, suýt chút là ngã lăn ra đất.

Cơ thể này đã nhịn ăn hai ngày, sợ hãi đến ngã bệnh nên Du Nhiễm nghi ngờ rằng người này đã chết đói.

Cô cảm thấy vô cùng khó chịu, không biết tại sao cuộc sống êm dẹp của mình lại đột nhiên biến thành thế này. Thậm chí, cô còn oán hận nhà họ Du, nếu không có họ thì chủ nhân của cơ thể này cũng không bỏ ăn, rồi cũng không chết đói, thế thì cô cũng không ở đây.

Theo trí nhớ của người này, cô biết hiện tại thời điểm trước năm 1970, chính đoạn thời gian lạc hậu nghèo khó nhất, người ta chỉ chú trọng đến việc sinh nhiều con hơn đồng nghĩa với việc sẽ hạnh phúc hơn. Có rất nhiều gia đình, trong nhà có con đếm không hết trong mười đầu ngón tay, ăn không đủ no mặc không đủ ấm cũng là chuyện rất bình thường.

Nhưng thế mà nhà của cơ thể này lại không nhiều con, chỉ có hai người là Du Nhiễm và anh trai là Du Quốc Hải. Mặc dù anh cô đã có người vợ tên Lưu Hạnh những hai người vẫn chưa có con.

Theo lý thuyết, có được một gia đình như vậy, hẳn người này phải sống rất tốt mới đúng, nhưng tiếc thay, Du Nhiễm không phải là con ruột của nhà họ Du, trong mắt người ngoài, cô chính là con dâu nuôi từ bé mà mẹ ruột của Du Quốc Hải - Trương Thúy Hoa nuôi cho nhà mình.

Nhưng với sự kiên định, sau này Trương Thúy Hoa lại cho Du Quốc Hải nhà mình cưới thêm cô con dâu, thân phận của Du Nhiễm lập tức trở nên khó xử.

May rằng trong khoảng thời gian trước đó, Trương Thúy Hoa bảo cô không bao giờ được nghĩ đến chuyện hôn sự cho nên Du Nhiễm mới có thể thở phào nhẹ nhõm, thân phận của cô cuối cùng cũng không gây khó xử đến thế.

Thế mà không ngờ rằng Du Quốc Hải lại có suy nghĩ xấu đối với cô, sau đó cô sợ hãi đến lâm bệnh, lúc ấy cũng không ai quan tâm đến cô, đến nỗi nhịn đói hai ngày cũng không có người nào đến...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.