Thất Giới Hậu Truyện

Chương 747: Chương 747: Đề thăng tu vi – Gia tăng tu vi – phần 2




Linh Hoa trầm tư một lúc, vẻ mặt bình tĩnh đáp lại:

- Đa tạ sư tổ đã ưu ái, con nhất định sẽ bảo hộ sư huynh thật tốt đẹp, không để huynh ấy chịu bất kỳ thương tổn nào.

Triệu Ngọc Thanh có phần vui mừng, khẽ nói:

- Bây giờ con hãy buông lỏng thân thể, ta dùng thuật “Dị Vị Đồng Nguyên” trong Đằng Long Cửu Biến để giúp cho con tăng cường thực lực. Trong thời gian này, con không cần phải suy nghĩ điều gì, chỉ cần để mình đến mức vô ngã vô dục, trong lòng không một ý niệm là được rồi.

Linh Hoa gật đầu không nói gì, buông lỏng tâm tình, suy tư, dần dần tiến vào Không Linh cảnh giới, hoàn toàn quên hết mọi chuyện quanh mình.

Triệu Ngọc Thanh quan sát động tĩnh của Linh Hoa, sau khi xác định Linh Hoa đã tiến vào trạng thái Không Linh rồi mới thi triển thuật Dị Vị Đồng Nguyên trong Đằng Long Cửu Biến.

Lúc này, trên người Triệu Ngọc Thanh ánh sáng rọi chiếu khắp nơi, vùng sáng màu vàng kim bao trùm lên Linh Hoa, đang liên tục không ngừng truyền vào trong người Linh Hoa. Đằng Long Cửu Biến chính là kỳ học đệ nhất của Đằng Long cốc, có được sự biến ảo khó lường. Triệu Ngọc Thanh tu luyện ngàn năm, đã sớm đạt đến trung kỳ của cảnh giới Thiên Tiên, hiểu rõ chân tơ kẻ tóc của Đằng Long Cửu Biến, nắm vững nhiều loại huyền bí bên trong. Nếu như cơ duyên đến được, Triệu Ngọc Thanh rất có khả năng tu luyện đến cực hạn của nó. Đến lúc đó, tu vi của ông có thể đạt đến mức sơ kỳ của Lăng Hư cảnh giới, thậm chí đến mức trung kỳ. Nhưng cơ duyên như vậy hiếm có vô cùng, Triệu Ngọc Thanh chờ đợi ngàn năm khổ cực cũng chưa từng gặp được, như vậy nhất định cuộc đời này thành tựu chỉ như vậy, khó mà có thể tăng tiến hơn được nữa. Cho dù là như vậy, Triệu Ngọc Thanh nhờ vào Đằng Long Cửu Biến cũng trở thành người đứng đầu của Băng Nguyên.

Lúc này đây, Triệu Ngọc Thanh đang thi triển Dị Vị Đồng Nguyên chính là một loại học thuật huyền kỳ, dùng thân thể của Linh Hoa làm cái đỉnh, nguyên thần của Triệu Ngọc Thanh làm động lực, hai cái hỗn hợp thành một thể, tiến hành một loại tu luyện hoán đổi. Nói cách khác, Linh Hoa lúc này đang ở trạng thái Không Linh, thuộc về giai đoạn không có ý thức. Nguyên thần của Triệu Ngọc Thanh tiến vào trong thân thể Linh Hoa, tạm thời nắm lấy quyền khống chế thân thể Linh Hoa, sau đó dùng ý thức chủ quan của Triệu Ngọc Thanh mà tu luyện. Đến lúc này, Triệu Ngọc Thanh nhờ vào những điều tâm đắc và lĩnh ngộ ở cảnh giới Thiên Tiên bản thân, dùng lấy thực lực cảnh giới Quy Tiên của Linh Hoa để triển khai một loại tu luyện đặc thù.

Đối với người tu đạo, mạnh yếu tu vi quyết định bởi hai phương diện. Thứ nhất chính là ngộ tính. Thứ hai chính là thực lực. Hiện nay, thực lực của Linh Hoa tuy chỉ mới ở mức trung kỳ của Quy Tiên, nhưng Triệu Ngọc Thanh lại có được ngộ tính và kinh nghiệm cảnh giới Thiên Tiên, hai cái kết hợp với nhau, tự nhiên sẽ thành công một nửa rồi.

Thời gian trôi qua trong âm thầm. Cũng không biết đã bao lâu rồi, ánh sáng màu vàng kim trên người của Triệu Ngọc Thanh dần dần tan đi, nguyên thần quay về lại thân thể của bản thân. Triệu Ngọc Thanh mở to hai mắt, ánh mắt rất là mệt mỏi, đang nhìn Linh Hoa thật kỳ quái, mơ hồ toát ra vài phần kinh ngạc nghi hoặc. Linh Hoa không nói gì cả, vẫn như trước, bản thân vẫn đang ở trạng thái không có ý thức, đối với biến hóa của bản thân không có một chút cảm giác nào. Triệu Ngọc Thanh không hề nói gì, ông chỉ yên yên lặng lặng nhìn Linh Hoa, trong lòng đang suy nghĩ mọi thứ vừa mới xảy ra. Vừa rồi, Triệu Ngọc Thanh thi triển thuật Dị Vị Đồng Nguyên để gia tăng tu vi cho Linh Hoa, tiến triển vô cùng thuận lợi, vượt hẳn ngoài dự tính. Điều này khiến cho Triệu Ngọc Thanh cảm thấy hết sức bất ngờ.

Vốn dĩ, Triệu Ngọc Thanh cho rằng lợi dụng thuật Dị Vị Đồng Nguyên để đưa tu vi của Linh Hoa từ sơ kỳ cảnh giới Quy Tiên lên đến sơ kỳ cảnh giới Địa Tiên là đạt đến mục đích mong muốn rồi. Nhưng kết quả là tu vi của Linh Hoa lại tăng lên đến sơ kỳ cảnh giới Huyền Chân, đây là chuyện Triệu Ngọc Thanh không hề ngờ được. Tuy đây là một chuyện vui, nhưng Triệu Ngọc Thanh lại không hiểu được tu vi của Linh Hoa làm sao có thể tiến triển nhanh đến như vậy, liên tục bước qua hai giai đoạn, lập tức tiến vào hàng ngũ cao thủ tuyệt đỉnh đương thời đây?

Phân tích tình hình trước mắt, mọi người đang ở trong đáy cốc, Tuyết Sơn thánh tăng vì tiết lộ thiên cơ, thực lực tạm thời không đề cập đến. Còn lại những người trong đó, Tân Nguyệt và Dao Quang có tu vi cao nhất, trong đó, Dao Quang chỉ nói riêng về tu vi đã bước qua Huyền Chân cảnh giới, tiến vào sơ kỳ của cảnh giới Thiên Tiên.

Tân Nguyệt mấy ngày khổ chiến, thực lực tăng mạnh hẳn, trước mắt tạm thời ở vào hậu kỳ của cảnh giới Huyền Chân. Lâm Phàm nhờ có Phi Long quyết và Phi Long đỉnh, tu vi đã đạt đến trung kỳ cảnh giới Huyền Chân. Tiết Phong nhờ có Đoạn Tràng Ly Hận Kinh Cửu Châu mà tu vi đã đạt đến trung kỳ của cảnh giới Huyền Chân. Tiếp đó, Tuyết Nhân có được thực lực của sơ kỳ cảnh giới Huyền Chân, còn lại chính là Linh Hoa cũng ở sơ kỳ cảnh giới Huyền Chân. Vũ Điệp và Đồ Thiên tu vi ở mức trung hậu kỳ cảnh giới Địa Tiên, Giang Thanh Tuyết và Phỉ Vân tu vi ở thượng kỳ cảnh giới Địa Tiên. Lâm Y Tuyết kỳ ngộ thật nhiều, vừa bước vào Băng Nguyên đã đến được cảnh giới Quy Tiên. Hiện nay sau khi khổ chiến ba ngày, lại được Bát Bảo tặng cho Thủy Hỏa nguyên châu, tu vi lại tăng thêm, đã đột phá được cửa lớn của cảnh giới Địa Tiên, đạt đến sơ kỳ của cảnh giới Địa Tiên. Còn lại Tuyết Hồ, thực lực vào khoảng trung kỳ của cảnh giới Quy Tiên, có được một số kỹ năng đặc biệt của tộc chồn.

Những điều này, Triệu Ngọc Thanh dĩ nhiên đều biết trong lòng. Vì vậy mới có cảnh tượng vừa rồi trước mắt, nhưng kết quả lại khiến ông phải suy nghĩ mà không hiểu được. Thực ra chuyện này hoàn toàn không có gì là thần bí, Linh Hoa có thể tiến bộ kinh người như vậy, chủ yếu nguyên nhân là nhờ vào bộ pháp quyết Chư Mộng Hoàng Hôn. Lúc trước, Linh Hoa trong lúc vô ý tu luyện thành, tu vi liền từ sơ kỳ cảnh giới Bất Diệt mà tăng lên đến hậu kỳ của cảnh giới Địa Tiên, thiếu chút nữa đã nhảy qua ba cấp liên tục. Hiện nay, Triệu Ngọc Thanh dùng ngộ tính của cảnh giới Thiên Tiên để dẫn đường cho chân nguyên trong cơ thể Linh Hoa, liền từ cảnh giới Quy Tiên liên tục bước qua hai cấp, tiến vào cảnh giới Huyền Chân cũng không tính là chuyện gì quá hy hữu.

Mở to hai mắt, Linh Hoa thấy thế giới đều có biến hóa rất to lớn. Băng Nguyên lúc trước thần bí rộng lớn, hiện nay trong mắt nàng lại tỏ ra bình thường không có gì khác lạ. Kiểm tra qua thân thể bản thân, Linh Hoa vẻ mặt toát ra sự kinh ngạc, kinh hãi la lên:

- Sư tổ, con lẽ nào …

Triệu Ngọc Thanh nghe vậy giật mình tỉnh lại, gật đầu đáp:

- Đúng thế, con hiện nay tu vi đã đạt đến sơ kỳ của cảnh giới Huyền Chân, sau này phải nỗ lực nhiều hơn nữa.

Linh Hoa vẻ mặt khiếp hãi, có phần khó mà tin tưởng được, mãi một lúc sau nàng mới dần dần bình tĩnh trở lại. Hoạt động lại thân thể, Linh Hoa khẽ lẩm bẩm:

- Sư tổ yên tâm, con sẽ càng nỗ lực hơn nữa, hỗ trợ sư huynh duy trì hòa bình của Băng Nguyên.

Triệu Ngọc Thanh vẻ mặt kỳ dị, khẽ bảo:

- Tu vi của con tăng lên đột ngột, còn phải cần một quá trình để thích ứng, chi bằng tìm một nơi thật tốt để làm quen với thân thể hiện nay.

Linh Hoa không hề có phản ứng, vâng khẽ một tiếng sau đó liền bắn mình lên mây trời, chớp mắt đã biến mất không còn tung tích.

Triệu Ngọc Thanh đưa mắt tiễn Linh Hoa rời đi, miệng lại có tiếng thở dài nhẹ nhàng. Sau khi yên lặng đứng một lúc, Triệu Ngọc Thanh liền quay mình hạ xuống dưới đáy khe sâu. Liếc qua tình hình chung quanh, Triệu Ngọc Thanh đi thẳng đến phía Tân Nguyệt và Tuyết Hồ, khi đến gần liền cất tiếng hỏi:

- Tình hình mọi người thế nào rồi?

Tân Nguyệt đáp:

- Bẩm với sư tổ, tạm thời coi như là bình lặng.

Triệu Ngọc Thanh nói:

- Thế thì tốt, các con hãy bảo vệ mọi người, ta đi xem chừng thánh tăng thế nào.

Tân Nguyệt vâng một tiếng, đưa mắt tiễn Triệu Ngọc Thanh rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.